[Lichaeng/Futa] Chị Vẫn Luôn Phía Sau
Chap 2
Nhìn quanh căn nhà, cảm thấy thật lạnh lẽo và trống vắng. Nước mắt từ từ rơi xuống đầu gối của Lisa, cô muốn kìm lại nhưng nó càng lúc chảy càng nhiều hơn khiến cô không thể kiểm soát được
Lalisa Manoban ( cô )
*ôm mặt, cắn môi ngăn tiếng nấc*
Ngồi trên sopha, Lisa khóc suốt một đêm không cách nào ngưng được, càng lau lại chảy ra càng nhiều. Bây giờ nước mắt cũng đã cạn, chảy không được nữa rồi
Đôi mắt sưng đỏ nhìn lên trần nhà, buồn cũng đã buồn, khóc cũng đã khóc nhưng đâu có thay đổi được gì .
Lalisa Manoban ( cô )
"Phải cố gắng khiến cho em ấy tin tưởng mày"
Lalisa Manoban ( cô )
"Không thể bỏ cuộc giữa chừng được"
Lalisa Manoban ( cô )
"Cố gắng hơn nữa...."
Lalisa Manoban ( cô )
*nhắm mắt lại*
Nguyên một đêm không chợp mắt, khiến cô có chút mệt mỏi. Cơ thể mệt mỏi dần thả lỏng rồi chìm vào giấc ngủ
Tiếng của đôi cao gót vang lên hướng đến văn phòng tại nơi cao nhất của tập đoàn nhất nhì Hàn Quốc. Mở cánh cửa ra, Chaeyoung bước vào bên trong rồi ngả lưng xuống sopha
Park Chaeyoung ( nàng )
*thở mệt*
Park Chaeyoung ( nàng )
"Phải làm sao với đứa bé này đây..." *nghĩ*
Park Chaeyoung ( nàng )
"Chỉ nghĩ đến việc nó là dòng máu của chị ta, mình lại càng không thể để nó ra đời "
Chaeyoung nhìn vào chiếc bụng phẳng phiu của mình, trong đây thật sự đang có một đứa trẻ sao ?
Park Chaeyoung ( nàng )
*bấm máy, gọi*
NVP (nhiều)
*bắt máy* Alo ?
Park Chaeyoung ( nàng )
📱Cho tôi một lịch hẹn, tôi muốn phá th.ai
NVP (nhiều)
📱Được, tôi sẽ sắp xếp rồi gọi lại cho cô sau
Park Chaeyoung ( nàng )
*cúp máy*
Park Chaeyoung ( nàng )
*xoa bụng* Ta xin lỗi
Park Chaeyoung ( nàng )
Thật sự ta không hề muốn sinh con ra, nhưng ta hết cách rồi
Park Chaeyoung ( nàng )
Con không có tội, nhưng người tạo ra con thì có
Park Chaeyoung ( nàng )
Hãy tha thứ cho ta...*nhắm mắt*
Cô hiện đang rất mệt mỏi, cơn buồn ngủ hình như có ý định không muốn buông tha cho. Nhưng tiếng chuông cứ reo lên thật ồn ào, Lisa đành cố gắng mò lấy điện thoại rồi bắt máy
Lalisa Manoban ( cô )
Ai vậy *giọng khàn khàn*
Lalisa Manoban ( cô )
*bừng tỉnh, run rẩy* Cô nói cái gì ??!!
Giọng người phụ nữ bên kia bắt đầu vang lên.Cô ấy nói một vài điều gì đó khiến cho khuôn mặt Lisa trở nên trắng bệch không còn một giọt máu
Lalisa Manoban ( cô )
Không được, Chaeyoung em không được làm vậy !!
Cô như phát điên mà chạy ra khỏi ra nhà, leo lên xe phóng như bay tới nơi Chaeyoung đang ở đó
Lalisa Manoban ( cô )
*mở cửa chạy nhanh vào trong*
NVP (nhiều)
Đứa bé không hề có tội, cô làm vậy rất tội nghiệp cho nó
NVP (nhiều)
Tôi khuyên cô nên nghĩ lại
Park Chaeyoung ( nàng )
Tôi đã rất chắc chắn với quyết định này
Park Chaeyoung ( nàng )
Nếu cô không làm được thì đổi người ngay đi
Park Chaeyoung ( nàng )
Tôi đến đây không phải để nghe lời khuyên
NVP (nhiều)
"Sao cô ấy lâu quá vậy"
Park Chaeyoung ( nàng )
*giật mình *
NVP (nhiều)
"Cuối cùng cũng tới"
Nhìn thấy Lisa đã đến, vị bác sĩ kia cũng rời khỏi đó giành không gian cho hai người
Park Chaeyoung ( nàng )
Sao chị lại biết tôi ở đây mà đến !?
Lalisa Manoban ( cô )
Chaeyoung em đang tính phá nó !?!
Park Chaeyoung ( nàng )
Phải
Park Chaeyoung ( nàng )
Tôi không muốn nó ra đời
Lalisa Manoban ( cô )
Em không thể làm vậy được...
Lalisa Manoban ( cô )
Dù sao nó cũng là con em mà Chaeyoung...
Cô kích động mà nắm lấy tay nàng, mong nàng suy nghĩ lại. Nhưng nàng lại lành lùng hất tay cô ra, chỉ thẳng vào mặt cô rồi buông ra những câu khó nghe
Park Chaeyoung ( nàng )
Đó không phải con tôi !
Park Chaeyoung ( nàng )
Tôi chẳng hề muốn nó có mặt trên đời này
Park Chaeyoung ( nàng )
Thứ nghiệt chủng!!
Lalisa Manoban ( cô )
*khóc, lắc đầu quỳ xuống*
Lalisa Manoban ( cô )
Coi như chị xin em...
Lalisa Manoban ( cô )
Hãy sinh đứa bé ra đi...hức...
Lalisa Manoban ( cô )
Em sẽ không phải nuôi hay chăm sóc đứa bé
Lalisa Manoban ( cô )
Chị sẽ nuôi đứa trẻ...hức *quỳ*
Lalisa Manoban ( cô )
Chị hứa sẽ không xuất hiện trước mắt em đâu...hức...
Lalisa Manoban ( cô )
Nên..hức. .xin em đấy, hãy sinh nó ra...
Nhìn cô khóc lóc cầu xin như vậy, Chaeyoung nhìn không nổi nữa mà chỉ đành đồng ý. Chỉ cần sau này Lisa cùng đứa nhỏ này không xuất hiện, làm ảnh hưởng đến cuộc sống nàng là được.
Park Chaeyoung ( nàng )
Đứng lên đi
Park Chaeyoung ( nàng )
Tôi đồng ý
Lalisa Manoban ( cô )
Hức..cảm ơn em...
Lalisa Manoban ( cô )
Cảm ơn em...*nức nở*
Chaeyoung bước xuống khỏi giường nằm, đi vào thay lại bộ đồ. Thay xong mặc kệ cô đang ở đó, một mạch bước ra khỏi nơi này. Mùi thuốc khử trùng thật khiến cho nàng khó chịu
Park Chaeyoung ( nàng )
*bước vào xe của mình, lái đi*
Lisa đi ra ngoài thì xe của Chaeyoung đã rời khỏi nơi này. Trái tim treo lơ lửng của Lisa cuối cùng cũng được gỡ xuống.
Lalisa Manoban ( cô )
"Đứa bé không sao...không sao..."
Cô cứ đứng đó lẩm bẩm mãi, khiến cho người đi đường phải để ý đến. Khi nãy do gấp gáp mà cô chẳng sửa soạn gì, một mạch chạy đến đây. Bộ dạng nhếch nhác làm cho cô thêm phần đáng thương
Về tới nhà đã thấy xe của nàng đậu ngay trước nhà, Lisa liền nhanh chân đi vào bên trong. Bên trong Chaeyoung đang ngồi đợi Lisa, nàng ngồi vắt chéo chân nhìn cô
Park Chaeyoung ( nàng )
Ngồi đi
Lalisa Manoban ( cô )
*ngồi xuống *
Park Chaeyoung ( nàng )
*đẩy một tờ giấy lên trước mặt cô*
Park Chaeyoung ( nàng )
Kí đi
Lalisa Manoban ( cô )
*bần thần nhìn *
Lalisa Manoban ( cô )
Chaeyoung.....
Park Chaeyoung ( nàng )
Nếu chị kí, tôi sẽ chắc chắn đứa bé được khỏe mạnh
Park Chaeyoung ( nàng )
Còn không thì...*lạnh lùng nhìn cô*
Lalisa Manoban ( cô )
Đó cũng là con em mà Chaeyoung
Lalisa Manoban ( cô )
Sao em có thể nhẫn tâm như vậy chứ!!
Park Chaeyoung ( nàng )
Đừng nói lời khó nghe như vậy
Park Chaeyoung ( nàng )
Coi như tôi đẻ thuê cho chị và người phụ nữ khác đi
Câu nói thốt ra khỏi miệng của Chaeyoung khiến cho cô cứng đơ người. Nàng sao có thể nói với một thái độ dửng dưng như vậy ?
Lalisa Manoban ( cô )
*nắm chặt tay *
Park Chaeyoung ( nàng )
Nhanh đi, tôi bắt đầu mất kiên nhẫn rồi đấy *nhíu mày *
Vì đứa trẻ trong bụng nàng, cô đành cắn răng đặt bút kí vào. Tiếng "roạt roạt" của đầu bút khi ma sát lên mặt giấy vang lên trong khoảng không gian yên tĩnh
Park Chaeyoung ( nàng )
*cười hài lòng * Được rồi
Park Chaeyoung ( nàng )
*Đứng dậy cầm tờ đơn chuẩn bị bước đi*
Lalisa Manoban ( cô )
Khoan đã
Park Chaeyoung ( nàng )
Chuyện gì nữa ?
Lalisa Manoban ( cô )
Trong thời gian mang thai, hãy cho chị được chăm sóc em
Lalisa Manoban ( cô )
Có được không ? *đỏ mắt nhìn nàng*
Park Chaeyoung ( nàng )
*nhíu mày * không thể
Lalisa Manoban ( cô )
T..tại sao ?
Lalisa Manoban ( cô )
Hãy cho chị chăm sóc em, khi mang thai rất khó khăn
Lalisa Manoban ( cô )
Chị muốn bên cạnh em trong thời gian còn lại
Lalisa Manoban ( cô )
Có được không? *nắm chặt tay*
Nhìn thái độ kiên quyết cùng thành khẩn của Lisa, Chaeyoung đành bố thí cho cô một chữ. Hất cánh tay đang nắm của cô khỏi tay của mình
Park Chaeyoung ( nàng )
Được *bỏ đi *
Lisa nhìn nàng rời đi. Nghe được câu trả lời liền vui mừng, môi cười nhưng sao nước mắt lại rơi? Sao tim lại có cảm giác bị dao đâm vào ?
Comments
P bị khờ
Ô sịt đám cưới bao lâu rồi zị , mới vô mấy chap mà ly hôn -.-?
2025-02-05
0
P bị khờ
Chị này tồyy , tồyy của Li em không dám nhận
2025-02-05
0
mẹo meo cute🎀
vô cùng bt on chị😁🎀❤️
2024-10-14
0