nội trong vòng ngày mai hoặc tuần sau phải trả tiền nhà biết chưa //bỏ đi//
Trương Trạch Vũ_ cậu
vâng //ĩu xìu//
Trương Trạch Vũ_ cậu
haizzzz....
Trương Trạch Vũ_ cậu
// giật mình// anh...
Trương Cực_ anh
tôi làm cậu giật mình sao?
lúc cậu quay ra sau thì thấy anh đứng sau lưng mình nên có chút giật mình
Trương Trạch Vũ_ cậu
à không phải
Trương Cực_ anh
đó là ai vậy?
Trương Trạch Vũ_ cậu
là chủ nhà thôi
Trương Trạch Vũ_ cậu
do tôi chưa trả tiền nhà nên bà ấy đến để đòi tiền
Trương Cực_ anh
ò //gật đầu//
Trương Cực_ anh
à đúng rồi
Trương Trạch Vũ_ cậu
hửm?
Trương Cực_ anh
hay là cậu chuyện sang nhà tôi ở đi
Trương Cực_ anh
miễn phí
Trương Trạch Vũ_ cậu
hả?!?!
Trương Trạch Vũ_ cậu
thật sao?
Trương Cực_ anh
thật mà
Trương Cực_ anh
bộ cậu nhìn tôi giống đi lừa gạt cậu lắm sao? //cười//
Trương Trạch Vũ_ cậu
không //lắc đầu//
Trương Cực_ anh
sao?
Trương Cực_ anh
có muốn đến đó không?
Trương Trạch Vũ_ cậu
nếu vậy tôi không khách sáo đâu nhé //cười//
Trương Cực_ anh
ừm
Trương Cực_ anh
nhưng với một điều kiện là cậu phải làm việc nhà
Trương Trạch Vũ_ cậu
hả?!? //tắt nắng//
Trương Cực_ anh
hahaha cậu làm gì mà bất ngờ đến vậy hả?
hắn thấy biểu hiện của cậu như vậy liền không nhịn được mà bật cười
Trương Trạch Vũ_ cậu
làm việc sao?
Trương Cực_ anh
ừm
Trương Trạch Vũ_ cậu
cũng được
Trương Trạch Vũ_ cậu
nhưng mà tôi sợ rằng sẽ không có thời gian thôi
Trương Cực_ anh
không sao đâu
Trương Cực_ anh
khi nào rảnh thì cậu cứ làm việc
Trương Trạch Vũ_ cậu
ừm
Trương Cực_ anh
vậy chốt nhé!
Trương Trạch Vũ_ cậu
//gật đầu// ừm ừm
Trương Cực_ anh
mà hôm nay cậu được nghĩ à?
Trương Trạch Vũ_ cậu
//gật đầu// đúng vậy
Trương Trạch Vũ_ cậu
thôi anh mau vào vscn đi
Trương Trạch Vũ_ cậu
rồi tôi làm đồ ăn sáng luôn
Trương Cực_ anh
thôi không cần đâu
Trương Cực_ anh
cậu cứ vào thu sếp đồ đạc đi rồi tôi sẽ bảo người qua đón về nhà tôi luôn
Trương Cực_ anh
sau đó ăn sáng cũng không muộn
Trương Trạch Vũ_ cậu
được không vậy đó?
Trương Cực_ anh
được mà
Trương Trạch Vũ_ cậu
ừm
nói xong cậu cũng đi vào phòng sau đó thu dọn áo quần vào vali rồi đợi người của Trương Cực đến thôi
____________________
tại Trương gia
Giang Hoài_ trợ lý của hắn
tới rồi thưa Thiếu gia
Trương Cực_ anh
xuống thôi
Trương Trạch Vũ_ cậu
ò
Trương Trạch Vũ_ cậu
wowwwwww~
Trương Trạch Vũ_ cậu
đây là nhà anh đây sao?
Trương Cực_ anh
đúng vậy?
Trương Trạch Vũ_ cậu
nó rộng thật đó
Trương Cực_ anh
vậy sao?
Trương Cực_ anh
tôi thấy nó cũng bình thường
Trương Trạch Vũ_ cậu
bình thường sao?
Trương Cực_ anh
ừm
Trương Cực_ anh
thôi mau vào đi
bên ngoài đã đẹp rồi bên trong còn đẹp hơn nữa
nhìn nó rất đẹp và tráng lệ
cậu dường như muốn mất hồn đi
hắn thấy cậu cứ ngơ ra, vừa đi vừa nhìn xung quanh như một đứa trẻ lần đầu tiên đến một nơi đẹp đẽ như vậy cảm thấy cậu rất dễ thương mà bất giác đưa tay lên xoa đầu cậu nói
Trương Cực_ anh
lần đầu tiên nhìn thấy nó sao? //cười//
Trương Trạch Vũ_ cậu
ừm ừm
Trương Trạch Vũ_ cậu
nó rộng hơn nhà tôi nữa
Trương Cực_ anh
//cười//
???
chào mừng thiếu gia đã về
Trương Cực_ anh
ừm❄
Trương Trạch Vũ_ cậu
//run//
thấy anh nói chuyện lạnh lùng như vậy
Trạch Vũ cảm thấy sợ hãi mà run lên
Trương Cực_ anh
//nhìn cậu//
Trương Cực_ anh
mau dọn dẹp phòng cho cậu ấy đi //chỉ cậu//
???
dạ vâng
???
'ậu trai trẻ kia là ai vậy?' //nói nhỏ//
???
' tôi không biết'
???
'chắc là ngy của thiếu gia'
???
'chắc vậy'
???
'cậu ấy mà không phải ngy của thiếu gia, là tui cướp cậu ấy về rồi'
Trương Cực_ anh
nói gì đó! //lườm//
???
à dạ không có gì ạ
???
tôi đi xin phép
Trương Trạch Vũ_ cậu
.....
Trương Cực_ anh
nếu cậu cảm thấy chán thì có thể ra ngoài vườn chơi
Comments