[AllIsagi] Ánh Sáng Nơi Phía Chân Trời
Chương 2
Đã 2 năm từ ngày cuối cấp năm ấy.
Những ngày đầu mới sang Đức, Rin thường hay gọi điện hỏi thăm em. Chỉ cần mở mắt một cái là lại nghe tiếng ting từ điện thoại. Xa nhau mới chừng đó em tưởng điện thoại em sắp ngủm vì những trận khủng bố từ quê nhà.
Nhưng dần Rin lại ít gọi điện hơn, một tin nhắn hỏi thăm thôi cũng không có.
Đến cùng cũng không một tin tức từ đối phương, không một cuộc gọi hỏi thăm.
Ở nơi đất khách xa lạ, chỉ có một mình em trơ trọi. Em tủi lắm, nhưng vì đây là quyết định của em. Là chướng ngại vật em buộc phải vượt qua. Em đắm chìm trong việc học để quên đi nổi cô đơn chất chứa trong lòng.
Em nhớ nhung về nơi phương xa, gửi gắm tâm tư, tình cảm vào con chữ. Liệu Rin có ăn uống đầy đủ không? Đã 2 năm rồi Rin có cao lên được miếng nào không? Và liệu anh có còn nhớ câu nói hùng hồn khi xưa?
Tất cả chỉ gói ghém lại trong chiếc nhật kí chứa đựng đầy tâm tư tình cảm này.
Chiếc cửa mở toang một cách mạnh bạo. Cùng với đó là sự xuất hiện của 2 cậu trai cao lớn.
Em giật thót nhanh tay cất đi cuốn nhật kí vẫn còn đang dang dở. Gương mặt tức tối hướng về 2 con người kia.
Isagi Yoichi
Này! Anh không biết gõ cửa trước khi vào à?!
Isagi Yoichi
Tôi nói với anh biết bao nhiều lần rồi đấy!
Cân mọi nhân vật
Thôi nào Yoichi, đừng tức giận với Kaiser như vậy chứ.
Isagi Yoichi
Anh ta xứng đáng!
Isagi Yoichi
Rồi vì sao hai anh tới đây? Nói lẹ rồi biến.
Michael Kaiser
Ness xem bé mèo nhỏ đang xù lông kìa.
/tiền tới nâng cầm em/
Michael Kaiser
Thật đáng yêu phải không?
Alexis Ness
Đúng vậy rất đáng yêu.
Isagi Yoichi
Trời mạ, có thôi đi cách nói sến súa gớm mãn kiếp đó đi được không!
/đánh mạnh vào tay anh/
Michael Kaiser
Tụi mình đi chơi thôi Yoichi~
Thích thú trước biểu cảm xù lông vô cùng đáng yêu của em. hắn lại tiếp tục làm tới, hết sờ mó cái này đến sờ mó cái khác. Em tức điếng người mà cũng chẳng thể làm được gì. Vì hắn lì số một không ai số hai, có mắng chửi, đánh đỏ cả tay cũng không ngăn được hắn.
Isagi Yoichi
Không rảnh, biến!
Isagi Yoichi
Hai người cút ra khỏi phòng tôi được rồi đấy!
Để đuổi hai người này ra khỏi phòng, em phải dùng cả sức lực mới đẩy bọn hắn ra được. Isagi ngỡ mình sắp tăng xông tới nơi vì bọn hắn rồi. Bộ bọn nước ngoài này uống sữa voi hay gì mà khoẻ dữ.
Không để vụt mất cơ hội, trước khi em kịp đóng sầm cánh cửa lại hắn đã nhanh nhảu kéo em ra cùng.
Vác em lên vai mặc kệ em có giẫy giụa mạnh liệt thế nào. Em tức giận, nắm hai cọng hành của hắn. Mớ tóc khóc ròng tưởng phải lìa đời vì vị chủ nhân quá báo.
Sau nhiều cú đấm "yêu thương" Kaiser mới chịu ngoan ngoãn buông em xuống.
Trước mắt em là khu vui chơi rộng lớn, tấp nập người đi lại.
Isagi Yoichi
Này mấy người làm tốn thời gian của tôi chỉ để bắt tôi đi chơi mấy cái trò chơi trẻ trâu với mấy người à.
Alexis Ness
Tôi thấy rất thú vị mà.
/khuôn mặt tươi cười nhìn em/
Isagi Yoichi
Vui mả cha nhà anh!
Isagi Yoichi
Chơi lẹ tôi còn về học bài nữa.
Michael Kaiser
Yoichi học nhiều quá coi trừng trở thành cái xác khô queo trong mớ sách vở đấy. Haha.
Giọng điệu giễu cợt của hắn khiến em tức run người. Em hận không thể lao tới giật bộ mào rực rỡ của hắn. Cho hắn cả đời không dám ngốc đầu ra đường nửa bước!
Isagi Yoichi
Tôi có chết thì sẽ ám anh cả đời!
Michael Kaiser
Cả đời sao? Ngọt ngào thiệt đấy bé cưng~
/cười khanh khách khoái chí/
Isagi Yoichi
"Đĩ ngựa gớm bỏ kiếp."
/rợn cả tóc gáy./
Buổi chiều hôm đó, cả ba cùng nhau tung hoành khắp mặt trận ở khu công viên mới mở.
Em cảm thấy thương cảm cho cái công viên xinh đẹp này khi lọt vào tròng mắt của tên Kaiser. Hắn chơi cái gì hắn lại để lại chiến tích trên đó. Riết không nhìn ra lại được hình dạng ban đầu vốn có của cái khu vui chơi này.
Comments
Hanng - Chee - Hyongne
để em, em cạp một cái là cho anh Cải đi chích ngừa liền nè ☺️
2024-07-14
1