[Bhtt] Cô Ngốc Ép Cưới Của Tổng Tài
3
Suốt một ngày trừ thời gian nàng được bà dẫn đi giới thiệu xung quanh và những người trong nhà thì thời gian còn lại là nàng luôn ở trong phòng không đi ra ngoài cũng không nói một chữ.
Tần An
( Điều khiến xe lăn đi vào phòng, nhìn nàng)
Hạ Yên
( Nhìn chằm chằm vào cô)
Hai người cứ mắt lớn trừng mắt nhỏ, không ai chịu thua ai. Nàng cứ nhìn không chớp mắt đôi mắt sau cái mặt nạ kia tới ngẩn người. Còn cô thì muốn xem nàng nhìn tới chừng nào.
Tần An
👹 Ngẩng người đủ rồi đó, mau lấy đồ đi tắm nhanh lên❄️
Là bà căn dặn cô kêu đó. Vì không muốn phiền phức nên cô cũng làm theo.
Hạ Yên
( Không phản ứng lời cô)
Tần An
👹( Nhíu mày) Hạ Yên đi tắm ngay❄️
Hạ Yên
( Lúc này mới giật mình không nhìn cô nữa mà từ từ đứng dậy đi lại chỗ vali để trong góc)
Tần An
( Nhìn theo hành động của nàng ngốc kia)
Hạ Yên
( Ngồi bệt xuống sàn mở vali ra kiếm đồ)
Cũng không biết có kiếm được không mà thấy mặt đất đã đầy đồ được nàng lôi ra ngoài rồi.
Sau đó nàng lấy một thứ gì đó cầm trên tay đứng dậy đi về phía cô.
Hạ Yên
( Cầm một bức thư đưa tới trước mặt cô)
Là bức thư mà ông dặn dò nàng phải đưa cho chồng mình.
Nàng cũng không biết người trước mặt là chồng mình không nhưng vẫn cứ đưa.
Tần An
👹 Gì đây?❄️ ( Đưa tay nhận lấy)
Tần An
( Nhìn nàng rồi mở lá thư ra đọc)
Sau khi đọc xong cô bỏ vào lại trong bao thư rồi đưa cho nàng.
Tần An
' Mình rước trúng nợ rồi'
Hạ Yên
( Cầm lấy bao thư nhét vào sâu trong vali dẹp)
Tần An
( Di chuyển xe tới kế bên vali nàng) ❄️Mau đem quần áo móc vào tủ đi, xong rồi tôi sẽ lấy đồ cho cô tắm.
Trong thư ông nói nàng có thể tự tắm nhưng còn việc lấy đồ thì không biết làm. Vì khi cho nàng tự lấy đồ là nàng sẽ đứng ngẩn người nhìn tủ quần áo cả buổi mà không lấy được cái gì.
Hạ Yên
( Nghe lời lấy móc rồi lấy quần áo nhét vào sao cho nó dính vô móc là được)
Tần An
👹❄️( Giật lấy đồ trên tay nàng) Tôi chỉ làm mẫu một lần thôi, nhìn nè (Lấy áo ra vũ thẳng rồi móc vào)
Tần An
( Đưa một cái khác cho nàng) 👹Tự làm xem ❄️
Hạ Yên
( Chậm rãi nhận lấy đồ trong tay cô)
Ừ thì nàng cũng làm tất cả các bước giống cô đó nhưng tới bước cuối thì hơi chật vật với cái áo và thành phẩm cùng không khác lúc đầu là mấy.
Tần An
'Trời ơi '( Nhìn nàng) Cô đem đồ bỏ vào tủ, tôi móc quần áo vào ❄️
Vì thế một người móc quần áo vào một người để quần áo vào tủ. Nhưng để đồ vào tủ cũng là thử thách đối với nàng.
Hạ Yên
( Cầm móc nhìn vào tủ tìm vị trí thích hợp rồi để vào)
Tần An
👹Cô có thể làm nhanh hơn không, để vào cũng lâu nữa.❄️
Cô đã móc quần áo xong hết rồi, còn nàng thì vẫn chưa để vào tủ được một nửa quần áo nữa.
Tần An
( Bất lực cầm bộ đồ đưa cho nàng) 👹Cô đi tắm đi, tôi tự làm cho❄️
Hạ Yên
( Cầm bộ quần áo đi vào nhà tắm)
Tần An
( Nhìn theo bóng lưng nàng môi giật giật) Sao mình giống tự kỷ vậy trời.
Tần An
( Thở dài quay qua để quần áo vào tủ)
Tần An
( Nhìn đồng hồ, cau có) Làm cái gì lâu vậy, bộ ngủ ở trong đó luôn rồi sao.
Hạ Yên
( Bước ra đứng trước mặt cô)
Cũng may là nàng ra rồi, không là cô đập của đi vô rồi.
Tần An
👹❄️ Cô lại giường ngủ đi ( Di chuyển vào nhà tắm)
Hạ Yên
( Đứng ngơ ngác nhìn cô)
Tần An
( Đi ra ngoài nhìn nàng mà mệt mỏi) Cô muốn làm gì thì làm đi, tôi đi ngủ trước.❄️
Sau đó cô cũng lấy tay chống người leo lên giường ngủ.
Hạ Yên
( Đứng trước tủ quần áo xếp lại theo thứ tự)
Nàng cũng rất công phu khi xếp áo kiểu gì màu gì ra cùng một chỗ, nhìn rất đẹp. Nhưng cũng phải mất cả tiếng đồng hồ nàng mới làm xong.
Hạ Yên
( Xoay người muốn lại giường nằm ngủ)
Hạ Yên
( Xoắn tay nhìn người ngủ trên giường không dám bước tới)
Từ trước tới lớn nàng luôn ngủ một mình, không có ai ngủ chung nên bây giờ thấy cô đang nằm trên giường nên không biết làm sao.
Nàng cứ đứng đó nhìn mình, làm cô nhịn không nổi nữa.
Tần An
( Mở mắt) ❄️Không buồn ngủ sao? Ngủ thì nằm xuống bên cạnh ( Vén một bên chăn ra)
Tần An
Không thì cầm gối lại sofa ngủ đi( Lạnh lùng chỉ tay về phía sofa kế bên)
Hạ Yên
( Chậm rãi đi tới giường ngồi xuống đắng đo một lúc rồi mới nằm xuống nhưng vẫn không dám kéo chăn lên đắp)
Nghe tiếng thở đều của nàng thì cô mở mắt ra nhìn nàng, còn tiện tay kéo chăn lên đắp nàng.
Tần An
Là tôi sợ cô bị bệnh rồi bà nội lại la tôi thôi, chứ tôi không thương yêu gì cô đâu
Đêm lặng lẽ trôi qua thì bình minh cũng ló dạng
Tiếng chim hót ngân vang chào buổi sáng trong lành.
Tần An
( Tỉnh dậy nhìn cách tay trên người mình) Công nhận tướng cô ngủ xấu thiệt đó.
Tần An
(Nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra rồi leo xuống xe lăn đi vào VSCN)
Tần An
( Di chuyển từ nhà tắm đi ra) Dậy rồi thì VSCN rồi xuống ăn cơm đùng để bà nội tôi đợi.( Mở cửa ra ngoài)
Hạ Yên
( Ngồi trên giường dụi mắt, nhìn xung quanh)
Ngồi một lát định thần xong thì nàng mới nhớ là mình đã tới nơi khác ở rồi nên nàng cũng bình tĩnh lại rồi đi VSCN sau đó đi xuống dưới nhà.
Comments