Chap 2

Mấy năm sau...
Tại phía biên giới Tinh La, một người phụ nữ chùm kín ôm theo một bé gái tầm 5,6 tuổi chạy trốn khỏi thứ gì đó...
Trời bắt đầu đổ mưa, mây đen trời, sấm chớp vang liên hồi...
Một nhóm người với ngoại hình quỷ dị bám theo phía sau...
"Chạy mau!!"
Người phụ nữ để cô bé chạy đi, còn mình ở lại ngăn chặn chúng.
"Ngưng Nhi, con nhất định phải sống."
_____._____._____
Vài năm sau...
Trong Tinh Đấu Sâm Lâm....
Hồn lực công kích ánh xanh ngọc bùng lên...
Một thân mảnh mai với bộ áo váy khoét cổ chữ v màu lam ngọc, nhảy lên không trung lộn một vòng rồi đáp đất...
Ngoại hình nhỏ nhắn mảnh mai, trong tay là một con dao nhỏ gọn, khắc hai chữ Băng Vũ...
Đôi mắt hé mở, để lộ ra đôi mắt ánh xanh ngọc nhẹ nhàng mà cuốn hút...
? ? ?
? ? ?
Nhu Thố phụ thể.
Trên đỉnh đầu liền xuất hiện đôi tai dài của thỏ với màu xanh trắng.
Ngay lúc này, phía đối diện cô xuất hiện một hồn thú...
Một con Băng Ma Lang.
Từng móng vuốt phóng tới như muốn chém nát cô ra...
Cô gái nhanh chóng né đòn, liên tục né đòn khiến cô mệt hơn...
Sau vài nhát chém, cô cũng dứt điểm liệt sát nó...
Ngồi gần đó, dưới gốc cây mà chờ đợi...
Quả nhiên, hồn hoàn sắc kim hiện ra trên người nó...
Cô nhanh chóng thả lỏng, rồi hấp thụ hồn hoàn.
Phải mất cả buổi mới xong, khi thu xong hoàn tất, mở mắt ra đã tới chiều muộn.
Cũng nhờ vậy mà cô gặp được một số người..
Đường Nhã
Đường Nhã
Xin chào, tiểu muội muội. /Ngồi trước mặt/
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Xin chào, tỷ là... /Bối rối/
Đường Nhã
Đường Nhã
Ta là Đường Nhã, tiểu muội muội có thể gọi ta là Tiểu Nhã lão sư.
Đường Nhã
Đường Nhã
NovelToon
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Tiểu... Tiểu Nhã lão sư? /Khó hiểu/
Bối Bối
Bối Bối
Được rồi cô Tiểu Nhã, đừng dọa tiểu muội như vậy?
Cô phát hiện bên cạnh Tiểu Nhã là hai thanh niên khác.
Bối Bối
Bối Bối
Ta là Bối Bối, đây là tiểu sư đệ Hoắc Vũ Hạo.
Bối Bối
Bối Bối
NovelToon
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
Xin chào.
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
NovelToon
Thải Ngưng
Thải Ngưng
/Đứng lên/ Ta là Thải Ngưng.
Thải Ngưng
Thải Ngưng
NovelToon
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Mọi người đều vào đây để săn hồn thú?
Bối Bối
Bối Bối
Đúng vậy...
Đường Nhã
Đường Nhã
/Lại gần/ Tiểu muội muội...
Đường Nhã
Đường Nhã
Ta thấy muội có cốt cách tu luyện khá tốt.
Đường Nhã
Đường Nhã
Chi bằng.. Muội tham gia vào Đường Môn, được không?
Bối Bối
Bối Bối
/Bất lực lắc đầu/
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
"Lẽ nào... cô Tiểu Nhã đi đâu cũng đều mời chào như vậy sao?" /Bất ngờ, bối rối/
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Đường Môn!? Đường Môn của Đường Tam Hải Thần?!
Đường Nhã
Đường Nhã
Đúng vậy?!
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Cái này thì ta có tham gia ngay, nhưng hiện tại ta vẫn phải nghe theo ca ca.
Đường Nhã
Đường Nhã
Ca ca?!
Đường Nhã
Đường Nhã
Tiểu sư muội cũng có ca ca, huynh ấy ở đây sao?! /Ngó nghiêng/
Bối Bối
Bối Bối
/Bất ngờ, nhìn xung quanh/
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Không có, ta vào Tinh Đấu Sâm Lâm một mình, không có người khác.
Đường Nhã
Đường Nhã
Hả?! Lợi hại, Băng Ma Lang tu vi trên 700 năm lại bị một tiểu cô nương...
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Ta 11 tuổi.
Đường Nhã
Đường Nhã
Đúng, vậy mà bị một tiểu cô nương 11 tuổi lấy hồn hoàn dễ dàng như vậy, đúng là tuổi trẻ tài cao.
Bối Bối
Bối Bối
Nếu có ca ca, không biết vị ca ca đó hiện tại ở đâu?
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Hiện tại huynh ấy là học viện năm ba của Sử Lai Khắc học viện.
Đường Nhã
Đường Nhã
Trùng hợp vậy, đi. bọn ta cũng đều là học viên của Sử Lai Khắc học viện.
Bối Bối
Bối Bối
Vậy là sư muội cũng đến Sử Lai Khắc học viện học tập.
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Đúng vậy, ta là đến đó muốn học cùng ca ca.
Bối Bối
Bối Bối
Ra là vậy, đi thôi...
Bối Bối
Bối Bối
Trời đã tối, chúng ta nghỉ ngơi qua đêm, mai chúng ta ra ngoài rừng.
Thải Ngưng nhập hội cùng nhóm Bối Bối, thu xong hồn hoàn liền tìm đến bên suối nghỉ ngơi.
Đường Nhã
Đường Nhã
Tiểu sư muội có điều không biết, Tiểu Vũ Hạo rất có tài nướng cá.
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Cá sao?
Đường Nhã
Đường Nhã
Đúng vậy, cá nướng của đệ ấy ăn rất ngon.
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
/Ngại, gãi đầu/ Ta cũng chẳng có tài cán gì, biết được một chút thôi...
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
Nếu tối nay chỉ có cá ăn, vậy thì ta nướng nhiều một chút.
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Vậy sao, ta cũng biết làm vài món, chi bằng để ta phụ ngươi.
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
Được.
Tối đến, chỗ cá hơn 10 con, được họ ăn hết..
Tuy rất ngon, muốn ăn thêm, nhưng no quá sẽ khiến bụng hơi đau.
Nên cô chỉ ăn hai con.
Tuy hai người Bối Bối và Hoắc Vũ Hạo cũng ăn, nhưng Đường Nhã một mình ăn rất nhiều...
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Tiểu Nhã lão sư, ăn nhiều quá sẽ đau bụng đó.
Đường Nhã
Đường Nhã
Không sao, không sao hết. /Thoải mái/
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
/Bất lực/
Bối Bối
Bối Bối
/Lắc đầu ngán ngẩm/
Tối đó, mọi người đều nghỉ ngơi.
Thải Ngưng tu luyện trong đêm, tiến vào trong biển tinh thần của mình.
Xung quanh bốn bề đều là khoảng không bao la bị sương mù dày đặc che khuất tầm nhìn, lâu lâu lại có đợt gió tuyết lạnh lẽo thổi đến, trên đầu là hàng ngàn sợi xích khổng lồ xen kẽ khít chặt...
Thải Ngưng
Thải Ngưng
"Từ sau khi mình thức tỉnh võ hồn, thì biển tinh thần này cũng xuất hiện..."
Thải Ngưng
Thải Ngưng
"Không biết phía trước có gì, mình cứ có cảm giác có thứ gì đó ở phía trước." /Tiến lên phía trước/
Sau khi đi được một quãng đường xa, vẫn không thể tìm đến đích đến, cô cũng kiệt sức, mặt băng dưới chân nứt vỡ, và rơi xuống màn đêm đen.
Khi cô tỉnh lại, cả vầng trán ướt đẫm mồ hôi lạnh, liên tục thở dốc...
Đường Nhã
Đường Nhã
Tiểu sư muội, muội không sao chứ? /Bất an/
Bối Bối
Bối Bối
/Kiểm tra mạch tượng/ Hồn lực giao động bình thường.
Bối Bối
Bối Bối
Cũng không có gì nguy hiểm.
Bối Bối
Bối Bối
Băng Ma Lang thuộc tính băng, vậy võ hồn của sư muội là gì?
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
Thuộc tính băng.
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
Ta có biết là, thu hồn hoàn phải cùng thuộc tính thì mới phát triển được.
Đường Nhã
Đường Nhã
Đúng vậy? Lẽ nào võ hồn của sư muội thuộc tính băng sao?
Thải Ngưng
Thải Ngưng
/Để ý trời đã sáng/
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Võ hồn của ta... /Nhu Thố phụ thể/
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Là Nhu Thố.
Đường Nhã
Đường Nhã
Là tai thỏ kìa. Dễ thương quá. /Muốn đưa tay lên sờ/
Hoắc Vũ Hạo
Hoắc Vũ Hạo
Nhu Thố sao?
Bối Bối
Bối Bối
Không ngờ là Nhu Thố biến dị.
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Huynh nhìn ra sao? /Đứng lên/
Đường Nhã
Đường Nhã
/Đỡ dậy/
Bối Bối
Bối Bối
Nhu thố của sư muội không có thuộc tính băng, vậy muội thu hồn hoàn Băng Ma Lang này vào đâu?
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Hả?! À, cái này... /Ngập ngừng né tránh/
Bối Bối
Bối Bối
/Nhìn ra vấn đề/ Nếu sư muội không muốn nói, ta cũng không hỏi nhiều nữa.
Bối Bối
Bối Bối
Muội vẫn đi được chứ?
Thải Ngưng
Thải Ngưng
Vẫn đi được.
Đường Nhã
Đường Nhã
Vậy chúng ta nhanh chóng về học viện thôi.
Nhanh chóng, cả bốn người họ đều ra khỏi rừng...
Thuê xe đi đến ngoại thành.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play