Chương 18 : Bỏ Nhà Đi

Lý Như Hồng thật sự cũng không muốn nói về cuộc sống của mình nhưng khi nhìn ánh mắt tràn đầy sự mong đợi đó của Tần Sở thì cô đành phải tự cạy miệng.

Theo như lời kể của Lý Như Hồng thì người đàn ông sau rượu đó là em trai của ba cô, căn nhà này là nhà Lý Như Hồng dùng sự đáng thương kèm theo sự thông minh của mình mà lấy được sự thiện cảm từ bà chủ nhà, biết tin cháu gái có nơi ở mới người chú đó nghĩ rằng Lý Như Hồng có thể thuê được nhà thì sẽ có tiền nên cứ răm ba bảy bữa lại tới đây để đòi tiền.

“Đáng thương quá...” Tần Sở buột miệng nói rồi anh nhận ra thấy có gì đó sai sai “Chẳng phải mẹ là trẻ mồ côi sao, sao lại có ba rồi có chú... Ủa thế là sao?”

Mang theo sự mong đợi câu trả lời của Lý Như Hồng nhưng đáp lại chỉ có ánh mắt nghi hoặc, phán xét “Sao cậu biết tôi là trẻ mồ côi?”

Tần Sở vẫn chưa biết được sự nghiêm trọng trong lời nói của mẹ mình, anh vỗ đùi tỏ vẻ thích chí “Đó con biết ngay là mẹ không lừa con mà, mẹ nói là trẻ mồ côi thì chắc chắn là trẻ mồ côi...” Tần Sở định nói cái gì nữa nhưng lại bị nghẹn ở cổ họng, ánh mắt Lý Như Hồng nhìn anh thật sự khiến người khác phải lạnh gáy.

“Lúc đầu tôi còn tưởng cậu chỉ thích chơi trò đóng vai hoặc giả bộ yếu đuối để tôn người khác nhận sự che chờ của họ nhưng nay tôi thấy cậu rất lạ...”Lý Như Hồng áp sát lại tới gương mặt của Tần Sở “Cậu....”

Trước mặt là gương mặt quen thuộc đó cùng với ánh mắt đó, rất giống những lúc Tần Sở mắc lỗi bị mẹ nắm thóp chỉ sợ rằng mẹ bóp nát một cái là cuộc đời anh coi như đi tong.

Thế nhưng “Cậu thích tôi à?” mẹ lại nghĩ theo chiều hướng xấu hơn.

Lúc này khuôn mặt Tần Sở đen như cái đít lồi, anh không biết vì lý do gì mà mẹ lại có sự tự tin như thế này nữa. Trong mắt anh dù mẹ trẻ hay đã có tuổi thì tất cả vẫn chung quy là “Cọp cái”, có lẽ trường hợp nhìn thấy tiên nữ chỉ dành cho một người đó chính là ngoại lệ.

“Mẹ đang nằm mơ à? Làm gì có ai thích một người mà mở mồm gọi một tiếng mẹ, hai tiếng mẹ chứ!”

“Vậy...” Lý Như Hồng nghi hoặc “Cậu là con trai của tôi à?”

Mũi tên đã bắn ra của Lý Như Hồng đâm trúng tim đen của Tần Sở, trái tim bỗng đập rộn ràng, bồn chồn, lo lắng.

Không thấy Tần Sở đáp lại Lý Như Hồng càng tỏ ra ngạc nhiên “Chẳng lẽ là thật? Cậu là con trai của tôi là Tần Hảo đó sao?”

Tần Sở vội vã đứng bật dậy, anh không ngờ mẹ đã biết chuyện này, tin chuyện hoang đường này “Mẹ...sao mẹ biết?”

Lý Như Hồng bèn ngồi lại trấn tĩnh bản thân dù sao cô cũng chỉ là một thiếu nữ đột nhiên trước mặt xuất hiện một chàng trai nhận mẹ xưng con thì ai cũng sẽ phải có thời gian để trấn an lại mạch suy nghĩ.

Nhưng khi suy đi nghĩ lại thì cô lại quay lại điểm “Không tin”,cũng có thể Tần Sở mắc bệnh hoang tưởng nên nghĩ ra những chuyện này, không thể chỉ vì cậu ta luôn gọi mẹ, luôn chạy theo mà nghĩ tới cảnh xuyên không.

Tất nhiên chuyện hoang đường này chính Tần Sở cũng không dám tin nữa huống hồ là người khác. Anh cũng không ép bản thân mẹ phải chấp nhận mình, anh chỉ muốn có thể ở cạnh mẹ chạy trốn khỏi căn nhà của Thẩm Tuấn Hào mà thôi.

Chiếc balo quần áo to đùng ở dưới chân Tần Sở biết chắc rằng anh bỏ nhà đi và muốn lương láu ở đây một thời gian nên chưa để Tần Sở mở miệng xin xỏ thì Lý Như Hồng vội vã từ chối.

“Sao mẹ biết con định nói cái đó?”

“Không khó để đoán ra mục đích cậu tới đây mà. Và vả lại cậu đừng gọi tôi là mẹ, tôi tổn thọ đấy.”

“Không gọi mẹ cũng được chỉ cần cho con...”

Chưa để Tần Sở nói hết Lý Như Hồng vội nói “Nam nữ thụ thụ bất thân, để hàng xóm nhìn thấy tôi sống cùng nam sinh khác thì phải biết nói thế nào.”

Bản thân Tần Sở cũng hiểu được rằng mẹ đang từ chối anh, dẫu sao bây giờ anh cũng là một nam sinh còn mẹ cũng chỉ là một nữ sinh, nếu sống chung quả thật không thích hợp.

Đành vác cái chân đau của mình cùng với gương mặt nì đòn tới gặp người ba thân thương của mình vậy.

Quả không ngoài dự đoán bảo an nơi đó không cho vào.

“Các anh không nhận ra em à? Mới tối qua em còn ở đây mà?”

“Không phải không nhớ mà cậu Tần không cho vào.” Một anh bảo an cao to lực lưỡng đáp lại.

Biết ngay là ba giận mình mà nhưng biết làm sao được, mẹ chê thì chỉ còn bám chặt lấy ba mà thôi chứ nếu không anh sẽ phải lang thang ngoài đường mất, trời cũng quá trưa rồi, anh còn chưa được ăn cái gì vào mồm, bụng đói meo chân tay không có sức.

Không ngoài dự liệu Tần Sở ngã quỵ xuống ngất xỉu. Nghe tin “kẻ thù” của mình bị thương ở chân cùng với ngất xỉu thì Tần Ca cũng đành phải cho vào nhà.

Nhìn vào gương mặt đang say giấc của của Tần Sở, Tần Ca cũng không ngừng xuýt xoa “Cũng có nét giống mình đấy nhưng sao chẳng thấy nét nào giống Gia Tuệ nhỉ? Hay nó không phải con của Gia Tuệ?”

(Cuối cùng cũng thông minh hơn rồi đóa chứ nếu hông nam 9 cứ ngu, đần, học dốt chỉ có cái mã ngoài đẹp như zậy cũng hông tốt, phải cho ít thông minh mới được.)

Hot

Comments

Trang Phi

Trang Phi

hay lắm nhoa

2024-06-10

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Cây quyền trượng
2 Chương 2 : Vàng có dẫn điện hay không?
3 Chương 3 : Người quen
4 Chương 4 : Xuyên không rồi
5 Chương 5: Người phụ nữ của ba
6 Chương 6 : Oan gia
7 Chương 7 : Kẻ thù trời đất chứng giám
8 Chương 8 : Sữa dâu
9 Chương 9 : Hồ ly tinh
10 Chương 10 : Nụ hôn bất ngờ
11 Chương 11 : Con trai chúng ta cần nói chuyện một chút nhỉ?
12 Chương 12 : Bánh kẹp
13 Chương 13 : Thì do gen của mẹ tốt đó
14 Chương 14 : Cơ hội nghìn năm có một
15 Chương 15 : Nhờ Vả
16 Chương 16 : Người Không Mời Mà Tới
17 Chương 17 : Người thương con chỉ có mẹ
18 Chương 18 : Bỏ Nhà Đi
19 Chương 19 : Dị Ứng
20 Chương 20 : Không Lý Do
21 Chương 21 : Kẻ nghe lén
22 Chương 22 : Ẩu đả - Xô xát
23 Chương 23 : Sáng như những vì sao
24 Chương 24 : Cháy rồi....
25 Chương 25 : Lời nói không có trọng lượng
26 Chương 26 : Hai kiếm phát sáng...?
27 Chương 27 : Mẹ ơi...ba bắt nạt con
28 Chương 28 : Mục Tiêu
29 Chương 29 : Cái Giá Của Sự Giả Dối
30 Chương 30 : Trở lại vị trí
31 Chương 31 : Kế Hoạch
32 Chương 32 : Không gian ngột ngạt của ba và mẹ
33 Chương 33 : Mối tình đầu xuất hiện
34 Chương 34 : Trúng tim đen
35 Chương 35 : Phố đèn đỏ
36 Chương 36 : Say rượu
37 Chương 37 : Mìn và tiếng nổ lớn
38 Chương 38 : Trở thành xã hội đen nhưng "nhỏ"
39 Chương 39 : Mãnh nam cơ à? Nhìn không giống...
40 Chương 40 : Đội mũ xanh
41 Chương 41 : Cách nhanh nhất để trở thành đại gia
42 Chương 42 : Cú tát liên hoàn
43 Chương 43 : Thanh lịch là gì có ăn được không?
44 Chương 44 : Mục tiêu tương lai
45 Chương 45 : Suy nghĩ và thực tế
46 Chương 46 : Bí mật cần được che dấu
47 chương 47 : Mình trở thành người vô gia cư rồi sao?
48 Chương 48: Số phận thật biết trêu ngươi
49 Chương 49 : Vòng vo
50 Chương 50 : Dại dột
51 Chương 51 : Sợ hãi
52 Chương 52 : Ngập Mùi Trà...
53 Chương 53 : Nhát dao đâm vào trái tim
54 Chương 54 :Trường Nhất Trung sắp có án mạng rồi...
55 chương 55 : Duyên Phận
56 Chương 56 : Chạnh lòng
57 Chương 57 : Đoạn phim?
58 Chương 58 : Vị trí bị kẻ khác cướp mất
59 Chương 59 : Kẻ đáng nghi đã xuất hiện
60 Chương 60 : Bà điên
61 Chương 61 : Thuộc giới tính nào?
62 Chương 62 : Khó Chịu
63 Chương 63 : Nghi Ngờ
64 Chương 64 : Thăm bạn
65 Chương 65 : Đến giờ anh mới nhận ra sao?
66 Chương 66 : Xin chào tôi chính là Tần Sở!
67 Chương 67 : Tâm điểm
68 Chương 68 : Bóng ma tâm lý
69 Chương 69 : Mở lòng
70 Chương 70 : Giả ngốc
71 Chương 71 : Chọc đúng chỗ ngứa
72 Chương 72 : Quyền kiểm soát cơ thể
Chapter

Updated 72 Episodes

1
Chương 1 : Cây quyền trượng
2
Chương 2 : Vàng có dẫn điện hay không?
3
Chương 3 : Người quen
4
Chương 4 : Xuyên không rồi
5
Chương 5: Người phụ nữ của ba
6
Chương 6 : Oan gia
7
Chương 7 : Kẻ thù trời đất chứng giám
8
Chương 8 : Sữa dâu
9
Chương 9 : Hồ ly tinh
10
Chương 10 : Nụ hôn bất ngờ
11
Chương 11 : Con trai chúng ta cần nói chuyện một chút nhỉ?
12
Chương 12 : Bánh kẹp
13
Chương 13 : Thì do gen của mẹ tốt đó
14
Chương 14 : Cơ hội nghìn năm có một
15
Chương 15 : Nhờ Vả
16
Chương 16 : Người Không Mời Mà Tới
17
Chương 17 : Người thương con chỉ có mẹ
18
Chương 18 : Bỏ Nhà Đi
19
Chương 19 : Dị Ứng
20
Chương 20 : Không Lý Do
21
Chương 21 : Kẻ nghe lén
22
Chương 22 : Ẩu đả - Xô xát
23
Chương 23 : Sáng như những vì sao
24
Chương 24 : Cháy rồi....
25
Chương 25 : Lời nói không có trọng lượng
26
Chương 26 : Hai kiếm phát sáng...?
27
Chương 27 : Mẹ ơi...ba bắt nạt con
28
Chương 28 : Mục Tiêu
29
Chương 29 : Cái Giá Của Sự Giả Dối
30
Chương 30 : Trở lại vị trí
31
Chương 31 : Kế Hoạch
32
Chương 32 : Không gian ngột ngạt của ba và mẹ
33
Chương 33 : Mối tình đầu xuất hiện
34
Chương 34 : Trúng tim đen
35
Chương 35 : Phố đèn đỏ
36
Chương 36 : Say rượu
37
Chương 37 : Mìn và tiếng nổ lớn
38
Chương 38 : Trở thành xã hội đen nhưng "nhỏ"
39
Chương 39 : Mãnh nam cơ à? Nhìn không giống...
40
Chương 40 : Đội mũ xanh
41
Chương 41 : Cách nhanh nhất để trở thành đại gia
42
Chương 42 : Cú tát liên hoàn
43
Chương 43 : Thanh lịch là gì có ăn được không?
44
Chương 44 : Mục tiêu tương lai
45
Chương 45 : Suy nghĩ và thực tế
46
Chương 46 : Bí mật cần được che dấu
47
chương 47 : Mình trở thành người vô gia cư rồi sao?
48
Chương 48: Số phận thật biết trêu ngươi
49
Chương 49 : Vòng vo
50
Chương 50 : Dại dột
51
Chương 51 : Sợ hãi
52
Chương 52 : Ngập Mùi Trà...
53
Chương 53 : Nhát dao đâm vào trái tim
54
Chương 54 :Trường Nhất Trung sắp có án mạng rồi...
55
chương 55 : Duyên Phận
56
Chương 56 : Chạnh lòng
57
Chương 57 : Đoạn phim?
58
Chương 58 : Vị trí bị kẻ khác cướp mất
59
Chương 59 : Kẻ đáng nghi đã xuất hiện
60
Chương 60 : Bà điên
61
Chương 61 : Thuộc giới tính nào?
62
Chương 62 : Khó Chịu
63
Chương 63 : Nghi Ngờ
64
Chương 64 : Thăm bạn
65
Chương 65 : Đến giờ anh mới nhận ra sao?
66
Chương 66 : Xin chào tôi chính là Tần Sở!
67
Chương 67 : Tâm điểm
68
Chương 68 : Bóng ma tâm lý
69
Chương 69 : Mở lòng
70
Chương 70 : Giả ngốc
71
Chương 71 : Chọc đúng chỗ ngứa
72
Chương 72 : Quyền kiểm soát cơ thể

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play