Vài tuần sau đó, Trương Cực luôn tìm cách tránh né Trạch Vũ, cố gắng giữ khoảng cách với cậu. Còn Trạch Vũ đã tự trách mình thật ngốc, khi đã nói ba từ thiếu suy nghĩ 'cháu yêu chú'
Cuộc nói chuyện của hai người của hai người ngày càng vơi đi, cảm giác thoải mái không còn như trước. Trương Cực có hôm làm việc ở công ty tới 2, 3h sáng, nên thường có ý định ngủ luôn ở công ty, vì cũng chẳng có tâm trạng về nhà
.
Đã 2 ngày không gặp được Trương Cực, Trạch Vũ thật sự nhớ chú tới phát điên rồi. Thật sự cậu rất muốn gặp mặt chú, nói chuyện với chú, hoặc chỉ đứng từ xa ngắm thôi cũng được
Trạch Vũ vắt óc suy nghĩ, nên kiếm cớ gì để gặp được Trương Cực. Cậu nghĩ bây giờ đã gần trưa, nên nảy ra một sáng kiến là làm đồ ăn trưa rồi mang lên cho Trương Cực
Cậu hào hứng xuống bếp chuẩn bị nấu bữa trưa cho chú mình ...
.
Quản gia 1: Trạch Vũ, cháu tính tự nấu ăn sao?
Quản gia 1: Để bác kêu người nấu cho, cháu không cần phải vậy
Trương Trạch Vũ
Không cần ạ
Trương Trạch Vũ
Cháu chuẩn bị bữa cơm cho chú Cực
Quản gia cũng chảng biết nói gì thêm, chỉ à một tiếng rồi quay đầu tiếp tục công việc
Trong lúc Trạch Vũ đang say sưa chuẩn bị cơm thì ... một người luôn khiến cậu dè chừng đột ngột tới nhà
*Cạch
Mới mở cửa bước vào, khi nhìn thấy người cháu ngoại mình luôn căm ghét trước mắt, bà liền lên tiếng chế giễu
Trương Thanh Cát
Hazz...ăn bám con trai tôi, không biết đang giở trò gì ở bếp kia
Trương Trạch Vũ
Cháu chào bà
Trương Thanh Cát
Ai bà cậu ?
Trương Thanh Cát
Bớt thảo mai lại, đang chế biến cái gì kia ?
Trương Trạch Vũ
Dạ...---
Trương Thanh Cát
Tính bỏ độc con trai yêu dấu của tôi sao ?
Trương Trạch Vũ
Cháu không có ý đó
Tại sao bà ngoại lại đi căm ghét chính cháu ngoại mình như vậy? vì bà ghê tởm mẹ Trạch Vũ, đời người ma nào lại đi yêu chính chú ruột của mình. Lại còn...động phòng
Rồi lòi ra thằng cháu chướng mắt này
Trương Thanh Cát
Còn thích cãi cùn?
Trương Thanh Cát
Cậu làm gì có ý đồ nào tốt đẹp với con trai tôi
Trạch Vũ có nhẫn lại cơn giận, chỉ cẩn thận bỏ thức ăn đã chế biến xong vào hộp cơm
Trương Thanh Cát
18 tuổi rồi, có phải còn là con nít đâu
Trương Thanh Cát
Sao vẫn chưa kiếm được việc làm, để tránh xa con trai tôi hả ?
Trương Trạch Vũ
Cháu sẽ thụ động rời khỏi, khi kiếm được việc làm ổn định
Trương Thanh Cát
Nghe mắc cười
Trương Thanh Cát
Hay mày đang cố tình muốn ở lại với thằng bé Trương Cực ?
Trương Trạch Vũ
...
Trương Thanh Cát
Đừng có mà nảy sinh tình cảm linh tinh, tôi sẽ không ngần ngại hủy hoại cậu ra khỏi cuộc sống của con trai tôi đâu
Trương Trạch Vũ
Cháu không có tình cảm gì hết
Trương Thanh Cát
Biết vậy, nhưng có đáng tin không kìa...
Trương Thanh Cát
Trương Cực con trai tôi tương lai còn phải có vợ con đoàng hoàng
Trương Thanh Cát
Chứ không phải ghê tởm như con mẹ mày, đi yêu chính chú ruột của mình
Lời bà vừa dứt, cũng là lúc hộp cơm được đóng lại một cách cẩn thận. Cậu không muốn nghe bà già này lải nhải như ruồi kêu bên tai nữa nên ...
Trương Trạch Vũ
Cháu xin phép ra ngoài /rời đi/
_______________
Công ty JY
Tại phòng làm việc của Trương Tổng
Ngọc Cầm ( thư ký )
Trương Tổng, đây là bản hợp đồng đề nghị hợp tác của phía nên công ty xxx
Trương Cực
Công ty xxx?
Ngọc Cầm ( thư ký )
Vâng
Trương Cực
Không uy tín, chả lại hợp đồng
Ngọc Cầm ( thư ký )
Vâng /rời đi/
Ngọc Cầm - thư ký nữ riêng của Trương Tổng
.
Cốc...cốc...cốc
Trương Cực
Vào đi
Trương Trạch Vũ
Chú
Nghe được giọng nói quen thuộc, khuôn mặt quay về hướng cửa sổ của Trương Cực vội vàng quay lại
Trương Cực
Trương Trạch Vũ?
Trương Trạch Vũ
Dạ
Trương Cực
Tới đây có chuyện gì?
Nhìn vào đôi bàn tay đang bấu chặt lấy hộp cơm, Trương Cực tinh ý để tâm vào hộp cơm, tò mò xem cậu đã làm món gì
Trương Trạch Vũ
Cháu...tới đem cơm cho chú
Trương Cực
Bỏ đi
Rõ là để tâm, nhưng sao chú lại phũ phàng???
Trương Trạch Vũ
Vậy thì chú tính ăn gì chứ ?
Trương Cực
Cơm công ty
Trương Trạch Vũ
Nhưng...cháu đã cất công làm cho chú mà
Trương Cực
Ai mượn?
Trương Cực
Tự làm tự ăn đi
Đồng hồ hiện giờ đã điểm tới 12h giờ trưa, Trương Cực nhìn thoáng qua Trạch Vũ. Có vẻ đang rất bối rối với hộp cơm trên tay, thấy có chút thương hại, nhưng cũng kệ
Trương Cực
Không còn việc gì thì về trước đi
Trương Cực
Chỗ này không chứa chấp cháu
Trương Cực vừa nói vừa uy nghiêm bước từng bước ra khỏi phòng làm việc. Mặc kệ Trạch Vũ vẫn còn đừng đờ như chết chân, vo chặt lấy hộp cơm
Khi Trương Cực định mở cửa rơi khỏi phòng làm việc, một câu nói khiến Trương Cực hoang mang vang vảng bên tai ...
Trương Trạch Vũ
Cho cháu 5 tháng, 5 tháng để khiến chú yêu cháu
Trương Trạch Vũ
Nếu 5 tháng sau, chú không có chút rung động nào với cháu ....
Comments
XiaoYi
m cười hộ tới lúc đó t khâu lại nha
2024-07-13
0
Nhuyy_zy🥕
ở đây chỉ có bà độc mồm độc miệng thôi đó bà dà
2024-05-29
3
baby của 小宝👀🐾
hóng tiếp mấy chap nữa tác giả ơi, xuất xắc
2024-05-28
2