(Cực Hàng) Bù Đắp Lỗi Lầm
Chapter 1
Cậu bị đau tỉnh. Dưới thân vẫn bị người đàn ông mạnh mẽ ra vào. Đối mặt là đôi mặt lạnh lùng nhưng sâu trong đấy chứa đầy yêu thương của người đàn ông phía trên. Hắn trầm giọng nói bên tai cậu:
Trương Cực
Em còn trốn nữa không? Còn muốn rời xa tôi nữa không?
Giọng nói mang theo vạn phần bất đắc dĩ cùng đau lòng. Cậu nghe đến lệ rơi đầy mặt. Nỗi đau đớn bên dưới làm cậu biết đây không phải là mơ, cậu sống lại, sống lại và trở về bên cạnh người kia.
Người đàn ông này trước giờ lúc nào cũng vậy, lấy lạnh lùng che giấu đau thương, luôn khiến cậu sợ hãi nhưng hiện tại cậu không phải là thiếu niên 18 tuổi năm đó nữa. Cậu trải qua một đời, cậu thấu hiểu được tâm tư người đàn ông này, hắn sủng cậu, hắn đau lòng cậu.
Nhưng giam cầm là biện pháp duy nhất hắn có thể làm để giữ cậu, để cậu không trốn khỏi hắn.
Người đàn ông nhìn thấy những giọt lệ trong suốt cùng thần tình đau đớn của người bên dưới khiến tâm hắn trùng xuống.. ha, người này mãi mãi cũng không nguyện ý ở bên hắn.
Cậu không nguyện ý thì hắn sẽ bức ép, dùng mọi cách để trói buộc cậu bên mình... luận động bên dưới càng mạnh mẽ hơn, hắn cuối xuống bên tai cậu cường điệu nói:
Trương Cực
Dù em chán ghét đến đâu tôi cũng không buông tay.
Tả Hàng lúc này bị hắn thúc đến muốn bay lên. Nhẹ giọng rên rỉ cố gắng tiến sát bên tai hắn nói:
Trương Cực chạy nước rút thêm vài lần cuối cùng cũng tiết ra bên trong Tả Hàng. Ôm cậu vào lòng tự hỏi:
Trương Cực
- Xin lỗi? Em xin lỗi tôi vì điều gì? Vì không yêu tôi sao? Ha, em cũng quá tàn nhẫn rồi... Tả Hàng... dù ra sao tôi cũng không để em rời đi.
Lần thứ hai Tả Hàng mở mắt ra, bầu trời đã không còn tối đen. Cậu khó khăn nhịn đau ngồi dậy. Trương Cực này cũng mạnh tay quá rồi.
Tả Hàng nhìn quanh, Trương Cực sớm đã không còn trong phòng. Cậu cố sức đứng dậy nhưng chân tay mềm nhũn, thắt lưng mỏi muốn đứt đôi.
May là Trương Cực sau khi xong việc đã tẩy rữa sạch sẽ cho cậu nên không có cảm giác dính nhớp. Cậu ngồi tựa vào thanh giường suy nghĩ về chuyện đời trước.
Cậu cùng Trương Cực nhận thức nhau rất sớm đến năm 16 tuổi cậu bị Trương Cực bắt ép đem về.
Ngày ngày thầm lặng yêu thương cậu nhưng cậu làm sao có thể để ý khi trong lòng cậu chỉ có tên Trần Đình Long kia?
Lúc ấy cậu cực kì chán ghét Trương Cực vì hắn mà cậu không được ở bên Trần Đình Long, vì hắn mà cậu mất đi lần đầu tiên vốn dĩ thuộc về Trần Đình Long, vì hắn mà cậu suốt 2 năm bị giam trong căn phòng chỉ có bốn bức tường ngày ngày chịu sự tra tấn bằng hoan ái vô độ từ hắn, vì hắn...
(vì là Hàng nhi nghĩ nên mình dùng "hắn" còn bình thường sẽ dùng" anh").
Trương Cực biết rõ trong lòng cậu vốn không có chỗ cho mình, nhưng anh vẫn luôn kiên trì, chỉ cần cậu ở bên anh là tốt rồi.
Anh luôn âm thầm đau sủng cậu, dung túng cậu, tức giận ngút trời khi cậu bỏ trốn vì thế anh mới giam cậu lại, để cậu chỉ có thể nhìn mình anh.
Anh luôn theo phía sau cậu nhưng chỉ là cậu không bao giờ quay lại nhìn anh một chút. Cậu căm phẫn cùng thập phần chán ghét anh.
Cậu nghe theo 'hảo bằng hữu' Dục Nghinh của mình mà nhiều lần tổn thương anh. Lừa gạt anh để cướp hết tài sản của anh để anh vì tuyệt vọng mà mất đi tính mạng để bỏ theo tên Trần Đình Long kia... nhưng rốt cuộc cậu còn lại gì?
Ôm hết tài sản của anh theo tên Trần Đình Long kia, để rồi chứng kiến hắn cùng 'hảo bằng hữu' của mình trên giường ân ân ái ái, thời điểm cậu phẫn nộ muốn tát Dục Nghinh kia Trần Đình Long không nói một lời mà một cước đá cậu ra xa.
Trần Đình Long dùng ánh mắt miệt thị nhìn cậu, ôm Dục Nghinh đang cười nhạo cậu vào lòng cất giọng nói:
Trần Đình Long
Ngu ngốc như cậu cả đời này tôi chỉ thấy một, cậu tưởng tôi một lòng yêu thương cậu sao?
Trần Đình Long
Nằm mơ đi, đồng tính luyến ái ghê tởm... à, trên đời này có lẽ chỉ có tên Trương Cực kia là đặt cậu trong lòng, ha ha.
Trần Đình Long
Bây giờ Dục Nghinh đã là người của tôi, tôi không muốn đụng vào thứ dơ bẩn như cậu, tốt nhất là cậu đi theo tên Trương Cực vì tuyệt vọng mà trầm mình vào biển lửa kia đi.
Tả Hàng lúc đấy mới nhận ra mình sai rồi. Vĩnh viễn không thể vãn hồi cái sai lầm mà cậu tạo ra. Cậu tuyệt vọng lao ra khỏi căn nhà mà cậu cùng Trương Cực đã từng sống nhưng bây giờ nó đã rơi vào tay Trần Đình Long, tất cả đều là tại cậu...
Thời điểm cậu từ trên tầng thượng toà nhà mà Trương Cực nói muốn chung sống cùng cậu cả đời nhưng bị cậu khinh bỉ không thèm liếc mắt giây phút sắp chạm đất cậu loé lên một suy nghĩ:
Tả Hàng
- Nếu kiếp sau có thể gặp lại em sẽ yêu thương anh, sẽ trân trọng anh, không để anh chịu thương tổn nữa... Trương Cực xin lỗi, em đến bên anh ngay đây.
Comments
Fan lầu 18[ ZZHM]
khúc đầu nay nhìn quen quen ta
2025-04-18
0
chem chép biết nói 🥰
bộ này hay mà giống tiểu thuyết quá
2024-07-04
1
Hàng Tương 🥟🌷
Hello con Tác giả chuche
2024-06-20
2