Chương 15: Là Đang Ghen Sao?

Vào một ngày đẹp trời nọ, Thái Tử Sâm lại bị ba mẹ và bà nội "ép buộc" đi ra khỏi nhà, để lại Hi Hoa một mình với các chị giúp việc.

Mọi người thì cứ lo làm việc, để cậu ngồi một mình ở ghế sofa, cũng buồn lắm chứ. Hi Hoa đi vào bếp ngỏ ý muốn phụ giúp mọi người. Lúc đầu thì mấy cô bác có vẻ hơi ngần ngại, vì Thái thiếu gia đã bảo không thể để bảo bối của hắn làm việc nặng. Nhưng nhìn vẻ mặt tội nghiệp của cậu, họ lại không kiềm được mà đồng ý.

Hi Hoa thường ngày ngốc ngốc bạch ngọt vậy thôi, nhưng việc gì cũng làm được, còn rất nhanh nhẹn là đằng khác. Sau khi hoàn thành xong mọi việc rồi, cậu lại ngồi xem phim cùng các cô bác giúp việc.

Vì ở đây toàn là các phụ nữ, nên cậu đã ngồi xem những bộ phim "ngôn tình" cùng họ. Chỉ là một cậu nhóc 8 tuổi, lại có tâm hồn vô cùng ngây ngô như vậy, cậu đương nhiên không hiểu rõ về những lời nói sến súa trong bộ phim. Mãi một lúc cậu mới lên tiếng hỏi:

"Các cô ơi, cái chú trong này nói "ghen" là gì vậy ạ?"

Mấy người bọn họ nhìn dáng vẻ ngô nghê của cậu thì không khỏi bật cười. Một giúp việc trẻ tuổi giải thích:

"Ghen nghĩa là cảm thấy không vui, tỏ ra tức giận khi người mình thích ôm ấp người khác, cười đùa với người khác, thăm hỏi người khác mà không làm mấy việc đó với mình, hiểu không Hoa Hoa?"

"Dạ hiểu rồi ạ."

Nói là hiểu vậy thôi, thật ra là cậu chẳng hiểu đúng đâu ha. Nhưng thôi kệ, cứ nói hiểu đã rồi tính sau.

...

Đến giữa trưa thì Tử Sâm quay về, nhưng ba mẹ và bà Thái không về cùng. Ra là nhớ tiểu bảo bối của mình quá rồi nên mới bắt xe tự về, chứ làm gì đã xong việc đâu.

"Hoa Hoa, tao về rồi."

"A, thiếu gia về rồi."

"Nhớ tao không?"

"Nhớ ạ, nhớ thiếu gia lắm."

Hi Hoa nhào đến ôm lấy hắn, hắn cũng vòng tay ôm lấy cậu.

"Nhớ tao đến vậy sao?"

"Vâng ạ."

"Vậy sau này có muốn đi với tao không?"

"Có được không ạ?"

"Chỉ cần là mày muốn, đều được hết."

Tử Sâm nở nụ cười đầy yêu chiều. Nụ cười này ôn nhu lại hiền hậu, như của một người đàn ông đầy trưởng thành. Hắn chỉ là một đứa trẻ 6 tuổi mà thôi, nụ cười sao lại ma mị mà mê hoặc đến vậy?

"Thiếu gia cười thật đẹp."

"Vậy sao?"

"Vâng ạ."

Tử Sâm yêu chiều nhìn cậu. Dù là được khen thế nào, chỉ cần là do tiểu bảo bối của hắn khen, hắn đều cảm thấy vui.

"Mày ăn cơm chưa?"

"Chưa ạ."

"Sao không ăn đi?"

"Em muốn đợi chút nữa xem thiếu gia có về không, nếu không về thì em mới ăn ạ."

"Đồ ngốc, sau này nếu không có tao ở nhà thì cứ ăn cơm sớm đi, không cần đợi tao."

"Em biết rồi ạ."

Tuy hắn rất vui, nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng. Lỡ như bảo bối của hắn vì đợi hắn mà đổ bệnh ra đấy, hắn làm sao mà chịu nổi chuyện này đây.

"Đi ăn cơm với tao nào Hoa Hoa."

"Dạ vâng thiếu gia."

Hai đứa nhóc ngồi ăn cơm rất vui vẻ. Đang ăn thì Minh Thiện đến.

"Hoa Hoa, sang nhà tôi chơi không?"

"Minh Thiện sao, đợi tôi một chút nhé."

Cậu nhìn sang Tử Sâm, phát hiện vẻ mặt có chút không vui của hắn. Giọng cậu hơi run lên, khẽ hỏi:

"E...em đi được không ạ?"

"Mày nghĩ sao?"

Nghe khẩu ngữ của hắn, có cho thêm tiền cậu cũng chẳng dám đi. Cậu vội chạy ra nói với Minh Thiện:

"Minh Thiện, tôi không sang nhà cậu đâu, hay hôm nay cậu về đi, hôm khác lại sang."

"Là tên Tử Sâm kia không cho đi sao?"

"Ừm...mà cũng không phải, tóm lại là hôm nay không đi được."

"Được, vậy nay tôi về. Nếu không phải nể mặt cậu, tôi sẽ cho tên kia một trận đấy."

"Được rồi, dù sao tôi cũng không để cậu đánh thiếu gia đâu."

"Cậu...hai người đúng là mắc chứng cuồng nhau mà."

"Hả?"

"Kệ cậu đấy, tôi về."

Hi Hoa ngây thơ không hiểu, "cuồng nhau" là gì?

Mà có vẻ nhiều người thắc mắc tại sao Chu Hi Hoa và Hoàng Minh Thiện lại xưng cậu tôi dù Hi Hoa lớn hơn Minh Thiện 2 tuổi phải không? Đương nhiên là vì xưng hô như vậy quen rồi, với lại nhìn Minh Thiện cũng rất chi là "dừ" trước tuổi, nên xưng vậy Hi Hoa nhà ta sẽ thấy đỡ ngượng hơn thôi.

Sau khi nói chuyện với Minh Thiện xong, cậu bước vào nhà. Nhìn vẻ mặt của Tử Sâm, cậu có chút sợ:

Thiế... thiếu gia sao vậy?"

"Hửm? Không sao, ăn cơm đi."

Tuy miệng hắn nói không sao, nhưng nhìn sơ cũng biết là giận rồi. Cậu cũng không nói thêm gì, cúi xuống ăn cơm.

Cơm nước xong xuôi, Tử Sâm ra ghế sofa nằm xem ti vi ngon lành. Hi Hoa nhìn hắn, lòng có chút ấm ức.

"Sao hôm nay thiếu gia lạ quá, không cả phụ mình rửa bát nữa."

Hi Hoa một mình rửa bát, xong cũng ra sofa ngồi. Thấy cậu đi đến, Tử Sâm bật phắt dậy, ngồi sát vào một ghế, như muốn cách xa Hi Hoa hàng trăm dặm.

Hi Hoa buồn lắm, chỉ biết lặng lẽ ngồi xuống. Một đống suy nghĩ cứ hiện lên trong đầu cậu.

"Thiếu gia ghét mình rồi sao?"

"Mình đã làm gì sai sao?"

"Hay là...thiếu gia đây là đang ghen sao?"

Chữ "ghen" đột nhiên xuất hiện trong đầu cậu. Đúng rồi đấy, hắn là đang ghen đấy, hắn là đang muốn cậu dỗ đây mà.

Hot

Comments

Người yêu em

Người yêu em

Ai đó đang ghen rồi/Chuckle/

2024-10-11

0

Người yêu em

Người yêu em

Ẻm còn ngây thơ hơn cả Tử Sâm

2024-10-11

0

Phúc Kiến

Phúc Kiến

thiếu gia và bình giấm chua siu to

2024-06-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gọi Thiếu gia
2 Chương 2: Phải Xưng Em
3 Chương 3: Ngủ Chung Giường.
4 Chương 4: Tại Vì Mày Đáng Yêu.
5 Chương 5: Giận Thì Phải Hôn
6 Chương 6: Nói thích nhau.
7 Chương 7: Tưởng Được Ở Nhà "Hai Mình"
8 Chương 8: Đời Này Đã Định
9 Chương 9: Giận Nhau
10 Chương 10: Em Nhớ Thiếu Gia
11 Chương 11: Hối Hận Rồi
12 Chương 12: Xin Lỗi, Đừng Giận Mà
13 Chương 13: Đón Sinh Nhật Lần Đầu Tiên
14 Chương 14: Hoa Hoa Của Tao
15 Chương 15: Là Đang Ghen Sao?
16 Chương 16: ...Hôn Môi Rồi...
17 Chương 17: Ngày Càng Thích
18 Chương 18: Tại Sao Lại Làm Vậy?
19 Chương 19: Hứa Hẹn Của Bọn Trẻ
20 Chương 20: Không Muốn Đâu
21 Chương 21: Đêm Cuối Trước Khi Chia Xa
22 Chương 22: Sư Tử và Thỏ
23 Chương 23: Người Đặc Biệt
24 Chương 24: Nhớ
25 Chương 25: Sắp rồi
26 Chương 26: Cái Hôn Đầu Tiên Sau 10 Năm
27 Chương 27: Hôn trán
28 Chương 28: Mắt anh…thật đẹp
29 Chương 29: Em sẽ là người tiếp theo sao?
30 Chương 30: Em tin Anh
31 Chương 31: Em yêu anh
32 Chương 32: Bé Thỏ của anh
33 Chương 33: Tử Sâm chết tiệt
34 Chương 34: Đau thật đấy
35 Chương 35: Tin Tưởng Để Hạnh Phúc
36 Chương 36: Được rồi
Chapter

Updated 36 Episodes

1
Chương 1: Gọi Thiếu gia
2
Chương 2: Phải Xưng Em
3
Chương 3: Ngủ Chung Giường.
4
Chương 4: Tại Vì Mày Đáng Yêu.
5
Chương 5: Giận Thì Phải Hôn
6
Chương 6: Nói thích nhau.
7
Chương 7: Tưởng Được Ở Nhà "Hai Mình"
8
Chương 8: Đời Này Đã Định
9
Chương 9: Giận Nhau
10
Chương 10: Em Nhớ Thiếu Gia
11
Chương 11: Hối Hận Rồi
12
Chương 12: Xin Lỗi, Đừng Giận Mà
13
Chương 13: Đón Sinh Nhật Lần Đầu Tiên
14
Chương 14: Hoa Hoa Của Tao
15
Chương 15: Là Đang Ghen Sao?
16
Chương 16: ...Hôn Môi Rồi...
17
Chương 17: Ngày Càng Thích
18
Chương 18: Tại Sao Lại Làm Vậy?
19
Chương 19: Hứa Hẹn Của Bọn Trẻ
20
Chương 20: Không Muốn Đâu
21
Chương 21: Đêm Cuối Trước Khi Chia Xa
22
Chương 22: Sư Tử và Thỏ
23
Chương 23: Người Đặc Biệt
24
Chương 24: Nhớ
25
Chương 25: Sắp rồi
26
Chương 26: Cái Hôn Đầu Tiên Sau 10 Năm
27
Chương 27: Hôn trán
28
Chương 28: Mắt anh…thật đẹp
29
Chương 29: Em sẽ là người tiếp theo sao?
30
Chương 30: Em tin Anh
31
Chương 31: Em yêu anh
32
Chương 32: Bé Thỏ của anh
33
Chương 33: Tử Sâm chết tiệt
34
Chương 34: Đau thật đấy
35
Chương 35: Tin Tưởng Để Hạnh Phúc
36
Chương 36: Được rồi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play