[Nguyên Văn] Bạn Của Anh Trai
Chap 2
Sau một ngày trên trường cùng mấy tiết học toán lí hóa văn sử địa nhàm chán thì rốt cuộc tiếng chuông tan tầm cũng đã reo lên
Các thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đối với việc học cảm thấy cực kì nhàm chán, chuông tan lớp mới vừa dứt một cái trong lớp liền chỉ còn loáng thoáng vài bóng người
Dương Bác Văn
Làm gì vội vậy chứ
Dương Bác Văn vừa cẩn thận thu dọn lại sách vở đồ dùng học tập cất vào balo vừa nhìn đám bạn cùng lớp thi nhau hớt hớt hải hải chạy ra khỏi phòng học
Tả Kỳ Hàm
Mày không hiểu được đâu
Dương Bác Văn
Cứ làm như bạn lớn hơn tụi này không bằng
Tả Kỳ Hàm
Tao coi danh sách lớp rồi
Tả Kỳ Hàm
Ngoài tao ra thì không bạn học nào sinh trước tháng ba cả
Dương Bác Văn
Hơn có mỗi cái tháng sinh mà bày như lớn lắm ấy
Tả Kỳ Hàm
Kệ đi, sinh ra trước một giây cũng là lớn hơn rồi mà
Dương Bác Văn
Anh Tả lớn nhất lớp 10/2
Hai vị thiếu niên trong bộ đồng phục trắng tinh khôi sánh vai từng bước từng bước hướng về phía ngôi nhà thân yêu
Dừng lại ngay chỗ con hẻm Tả Kỳ Hàm lia mắt tới một quán bánh ngọt sau đó mới quay sang cùng Dương Bác Văn nói chuyện
Tả Kỳ Hàm
Đối diện có bánh ngọt kìa
Dương Bác Văn
Vậy mày qua mua đi
Dương Bác Văn
Tao đứng đây chờ chứ nắng lắm
Tả Kỳ Hàm nghe xong chỉ vỗ nhẹ cánh tay Dương Bác Văn một cái cười cười rồi nhắm về phía cửa hàng bánh ngọt đi tới
Dương Bác Văn lười nhác đứng gọn vào mép con hẻm tránh nắng, vừa định mở màn hình điện thoại bên tai lại văng vẳng một giọng nói chua lòm nghoe nghoét
Lưu manh
Ây dô xin chào cậu em
Lưu manh
Làm quen được không nhỉ ?
Gã đàn ông bọc cho mình bộ dạng nhếch nhác tiến tới mở miệng trêu ghẹo Dương Bác Văn, ngón tay còn không yên ổn đưa tới vén nhẹ mái tóc cậu
Dương Bác Văn nhíu mày tỏ vẻ khó chịu lùi sang bên cạnh một bước nhằm tránh né gã ta
Lưu manh
Xinh đẹp như vậy thì không nên thanh cao quá đâu a ~
Lưu manh
Khẩu khí mạnh phết
Dương Bác Văn
Không thân không quen cảm phiền lui hộ
Lưu manh
Giờ chưa quen rồi dần cũng quen
Lưu manh
Đi chơi với tôi nha ~
Dương Bác Văn vẫn giữ nguyên dáng vẻ cùng ngữ khẩu lạnh lùng "lịch sự" đuổi gã đi
Nhưng có vẻ tên cặn bạ của xã hội này không muốn buông mất con mồi ngon, cảm thấy dùng lời nói không thành gã mới tiến lên nắm lấy cổ tay Dương Bác Văn mạnh mẽ kéo đi
Dương Bác Văn
Này, bỏ tôi ra !!
Thiếu niên mười lăm tuổi ra sức vùng vẫy muốn thoát khỏi cặn bã, gã đàn ông nhìn dáng vẻ hoang sợ của Dương Bác Văn trong lòng càng dâng lên vẻ thích thú
Lưu manh
Nào ngoan đi chơi với tôi ~
Lưu manh
Tôi sẽ cho ... a ..
Tên dê già hưởng chọn cú đấm của cậu thanh niên kia, tím bầm nguyên một bên mắt nỗ lực mở ra vẫn là bất thành
Lưu manh
Đứa nào đứa nào dám úp ông ?!
Tên lưu manh lảo đảo một tay ôm mắt một tay chỉ loạn xạ hết cả lên cầu tìm ra được cha đẻ của vết bầm kia
Cậu trai trẻ được đà tiến đến túm cổ áo gã ta lại dùng một lực vừa đủ để mu bàn tay tác động vật lí tới khuôn mặt bầy hầy của gã đàn ông
Trương Quế Nguyên
Bắt nạt con trai nhà lành vui lắm sao ?
Trương Quế Nguyên
Có giỏi thì tới ghẹo thằng này đây !
Gã lưu manh bị tấn công ngã nhào ra đất đến khi lấy lại được tinh lực mới vội vàng đứng lên chạy đi còn không quên đế thêm một câu đe dọa
Lưu manh
Chúng mày chờ đó !
Tả Kỳ Hàm
Lúc nãy ở đây có chuyện gì hả
Tả Kỳ Hàm
Tao nghe có tiếng ồn
Dương Bác Văn quay đầu muốn tìm kiếm chàng trai kia nhưng lại chẳng thấy người đâu
Dương Bác Văn
Chó mèo rượt nhau thôi
Tả Kỳ Hàm
Bánh ngọt có rồi này
Tả Kỳ Hàm
Mau mau về thưởng thức bánh a ~
Dương Bác Văn gật đầu một cái Tả Kỳ Hàm mới yên tâm sải chân bước, đi được một đoạn thấy sai sai mới nghiêng đầu lại
Tả Kỳ Hàm
Còn đứng ngây ra đó, đi về thôi
Dương Bác Văn nhặt được một thứ, là thẻ sinh viên
Comments
Mê YuanWenHan vcl
tg ơi cho tui hỏi xíu, lớp 10/2 thì đọc như nào ạ?
2025-02-13
0
Giấm Trùng Khánh êyyy😈😘
lành ít dzữ của=)
2024-07-25
5
︎︎
lành ít giữ nhìu <( ̄︶ ̄)>
2024-07-08
5