Tôi trả lời qua loa, thiện cảm của tôi đối với người trong cục giờ đã chán ghét rồi.
Chỉ có anh ta là lúc nào cũng tới đây ngồi nói chuyện với tôi. Anh ta nói giống tôi. Nhưng tôi không thấy giống. Anh ta khác tôi.
Hạ Tuấn Lâm
Cậu đến đây làm gì? Đi vào đi. Tôi không cần. /Ôm th.i th.ể Tường/
Ngày đêm tôi vẫn ở đấy ôm lấy cái x.ác của người tôi yêu.
Tôi đang sưởi ấm cho anh ấy.
Hạ Tuấn Lâm
/Áp mặt vào trán anh/
Hạ Tuấn Lâm
Tường ơi...
Nhân vật khác
Bộ trưởng : Cậu nên mang cậu ấy đi hỏa táng đi.. đã 2 ngày rồi.
Hạ Tuấn Lâm
Tại sao? ❄️
Nhân vật khác
Bộ trưởng : Cậu cũng đừng quá đau buồn..
Nhân vật khác
/Đặt tay lên vai Lâm/
Hạ Tuấn Lâm
/Hất ra/ Cút! ❄️
Nhân vật khác
Bộ trưởng : Haiz...Nếu cậu không muốn rời khỏi cậu ấy. Thì mang cậu ấy đi hỏa táng. Lấy một ít tro cốt rồi bỏ lọ và mang theo mình.
Hạ Tuấn Lâm
......
Nhân vật khác
Bộ trưởng : Nếu không...Tới tối, Cục trưởng sẽ cho người lấy đi cái x.ác này.
Hạ Tuấn Lâm
Cậu nói gì? ❄️
Hạ Tuấn Lâm
Cục trưởng định mang anh ấy đi? ❄️
Nhân vật khác
Bộ trưởng : Đúng rồi.
Hạ Tuấn Lâm
....
Hạ Tuấn Lâm
Em nên đem anh đi đâu đây....
Hạ Tuấn Lâm
Nhà của chúng ta...
Hạ Tuấn Lâm
Cậu đi với tôi. Mang anh ấy rời khỏi đây. Đừng để ai đụng vào anh ấy. ❄️
Nhân vật khác
Bộ trưởng : Được thôi.
_
Sau đó, tôi cùng anh ta đi hỏa táng cho anh ấy. Nhìn anh ấy được đưa vào lò hỏa, tôi đau lòng như muốn xé cả cơ thể ra mà lao vào trong đó cùng với anh, may là có tên Bộ trưởng kia, không thì tôi lao vào trong đó rồi.
Tôi ngồi nhìn đồng hồ rồi lại nhìn lò hỏa..Lòng tôi đau nhói lên, nước mắt không ngừng chảy ra. Chả biết là tôi nhìn nhầm hay là ảo giác, tôi thấy anh đứng ở bên phải chỗ lò hỏa nở nụ cười tươi nhìn tôi. Nụ cười tỏa lên sự yêu thương tôi..
Hạ Tuấn Lâm
Tường ơi.../Nhìn ra góc đó/
Nghiêm Hạo Tường
Ơi..Anh đây..Sao lại khóc rồi?
Hạ Tuấn Lâm
/Rơi nước mắt/ Tường ơi....
Nhân vật khác
Bộ trưởng : "Cậu ấy về rồi."
Nghiêm Hạo Tường
/Đi tới chỗ Lâm/ Anh đây..Sao thế?
Hạ Tuấn Lâm
/Giơ tay định sờ mặt anh/
Tôi không tin mắt mình đâu, anh đang đứng trước mặt tôi..Là người thiệt hay là ảo giác vậy..Hay anh ấy về rồi..
Hạ Tuấn Lâm
Anh ơi...Anh ơi..Anh ơi...
Nghiêm Hạo Tường
/Cười nhẹ/
Nghiêm Hạo Tường
Ngoan nào, anh trên đây vui lắm. Gặp được ba mẹ vợ nè..
Nghiêm Hạo Tường
Ngoan. Thỏ con không khóc nào.
Hạ Tuấn Lâm
Anh ơi...
Giọng tôi nghẹn lại
Hạ Tuấn Lâm
Sao anh bỏ em...Hức..anh ơi....
Anh nhẹ nhàng đặt tay lên đầu tôi. Cảm nhận được hơi ấm nhè nhẹ từ bàn tay anh, tôi cũng không biết là ấm hay lạnh nữa. Giờ tôi muốn ôm anh thôi, chỉ có ôm anh mới làm tôi vui vẻ thôi. Tôi nhớ anh lắm rồi.
Nghiêm Hạo Tường
Ngoan nào, ai lại để người mình yêu khóc chứ em.
Hạ Tuấn Lâm
Vậy anh tỉnh dậy đi, đừng làm ma nữa..Anh biết em sợ ma mà..
Nghiêm Hạo Tường
/Cười mỉm/ Anh không thể.
Hạ Tuấn Lâm
....
Nghiêm Hạo Tường
Rồi cũng đến lúc rời đi mà em..Anh đâu thể ở đây lâu.
Hạ Tuấn Lâm
Nhưng....
Nhân vật khác
Bộ trưởng : Hạ Tiên Sinh, lên nhận kìa.
Hạ Tuấn Lâm
/Nhìn lên/
.
Cầm trên tay lọ tro cốt của anh, lòng tôi đau như muốn chết đi.
Hạ Tuấn Lâm
/Ôm/
Nghiêm Hạo Tường
/Nghiêng đầu nhìn Lâm/
Hạ Tuấn Lâm
Anh thích nghiêng đầu thì biến thành người rồi nghiêng.
Comments
Hồ Thị Khánh Linh
ra chap tiếp đi ạ
2024-06-25
1