Chương 3: Nỗi sợ
Quang Anh mặc kệ hắn mà bỏ đi vào nhà vệ sinh
Hoàng Đức Duy cũng không vừa mà bám theo sau em
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Gì đây?
Hoàng Đức Duy[Captain]
/nhún vai/
Tự nhiên cả phòng chìm trong bóng tối
Quang Anh hoảng hồn ngồi sụp xuống mà ôm đầu
Miệng liên tục lẩm bẩm cái gì đó
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Không, không mà /sợ hãi/
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Đừng mà, làm ơn đấy../giọng run run/
*Quay về lúc Quang Anh học cấp 1*
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Thằng chó, có phải tao không dạy được mày đúng không? /túc ngược tóc em/
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Tao đã bảo đừng bao giờ bén mảng đến phòng của tao
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Hay là đụng đến bất kỳ thứ gì trong phòng của tao rồi cơ mà
Một cái tát đau điếng người đánh lên má của Quang Anh
Em chỉ biết ôm mặt cúi xuống mà không dám nói gì.
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Đcm, bây giờ còn có cả cái thói khinh người nữa cơ à /đá vào bụng em/
Mẹ của Quang Anh, Bảo Anh
Tôi van xin ông đừng đánh thằng bé nữa
Mẹ của Quang Anh, Bảo Anh
Nó vốn đã ốm yếu rồi
Mẹ của Quang Anh, Bảo Anh
Ông đánh vậy sao mà nó chịu được chứ
Mẹ của Quang Anh, Bảo Anh
Tha cho thằng bé đi, tôi van ông đấy /quỳ gối, bám lấy ông quần của ông/
Nguyễn Bảo Anh
Đó c-chỉ là không may t-thôi ạ
Nguyễn Bảo Anh
L-lúc đó bọn c-con mải chơi nên k-không để ý đ-đến đồ của bố để ở trên bàn
Nguyễn Bảo Anh
Nên sơ ý làm rơi bản thiết kế của bố đang lắp dang dở /cúi đầu/
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Bà bế Bảo Anh ra ngoài, hôm nay tôi phải trị nó /kéo tay em/
Mẹ của Quang Anh, Bảo Anh
Tha cho thằng bé đi ông /khóc/
Nguyễn Bảo Anh
Bố tha cho em đi, em không chịu được đau đâu /òa lên/
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Con không sao, mẹ với anh đừng lo/giọng run run/
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Người đâu /nói lớn/
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Nhốt cái thằng súc sinh này vào tầng hầm đánh nó đến khi ngất thì thôi.
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Cả ngày hôm nay ai mà dám cho nó ăn 1 cái gì thì không xong với tôi đâu. /rời đi/
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Điếc hay sao?
Bố của Bảo Anh, Quang Anh
Tôi bảo là nhốt nó vào tầng hầm, đánh đến khi nào nó ngất thì thôi
Ông ta biết em sợ bóng tối với không chịu đau được
Nên ông ta dùng cách đó để tra tấn em
Từ khi được hình phạt thốt ra từ miệng ông ta mà Quang Anh đứng chôn chân 1 chỗ
Quang Anh biết rõ, ở dưới tầng hầm ông ta còn nuôi vài con chuột đói
Nhiều lần mẹ Quang Anh cố can ngăn nhưng không thể
Đám vệ sĩ vung từng đòn roi xuống người em, nhưng Quang Anh cố nghiến răng để không phát ra tiếng kêu
Đến khi không trụ nổi nữa thì Quang Anh nằm ngất lịm trên mặt sàn bẩn thỉu, lạnh giá.
Nãy giờ chỉ là trò đùa của hắn, Hoàng Đức Duy thấy em cứ bẩm bẩm không thôi
Hắn bật điện lên rồi ngó xem em bị cái gì
Hắn bất ngờ khi em đứng bật dậy ôm hắn, còn nói với giọng run run.
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Đừng mà, t-tôi sợ lắm..
Hoàng Đức Duy[Captain]
Này, cậu khóc à /2 tay áp lên má em để em ngước mặt lên/
Đôi mắt long lanh, ngấn nước mắt quay lên nhìn hắn
Hoàng Đức Duy[Captain]
nhìn gần thì cũng không đáng ghét cho lắm /suy nghĩ /
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Tôi sợ /ôm hắn chặt hơn/
Hoàng Đức Duy[Captain]
Không sao, tôi ở đây với cậu rồi, cậu không phải sợ /vỗ nhẹ lưng em/
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
/dụi dụi vào lồng ngực của hắn/
Ở cái cự li gần như thế này, hắn có thể ngửi được mùi đào thoang thoảng tỏa ra từ cục bông trắng trắng, mềm mềm trong lòng hắn
Được 1 lúc Hoàng Đức Duy thấy em không có động tĩnh gì, liền lay người em
Hoàng Đức Duy[Captain]
Này /cúi đầu xuống nhìn em/
Hoàng Đức Duy[Captain]
Ngủ rồi à?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Thôi, đành đưa của nợ này mang về nhà vậy
Hoàng Đức Duy[Captain]
/thở dài/
Nhìn Quang Anh phúng phính như này, hắn cứ tưởng em sẽ nặng lắm cơ
Nhưng khi bế em lên thì hắn có chút bất ngờ vì em nhẹ hơn hắn tưởng tượng
*Tại nhà Bảo Anh, Quang Anh*
Nguyễn Bảo Anh
Ai thế ạ? /lon ton chạy ra mở cửa/
Nguyễn Bảo Anh
Duy? Sao muộn rồi mày còn đến nhà tao làm gì? /thắc mắc/
Hoàng Đức Duy[Captain]
Để tao vào nhà đã, chứ tao mỏi lưng lắm rồi /than thở/
Bây giờ y mới để ý sau lưng Hoàng Đức còn có cõng 1 người
Hoàng Đức Duy[Captain]
Phòng Quang Anh ở đâu?
Nguyễn Bảo Anh
Cạnh phòng tao đấy /chỉ lên tầng/
Hoàng Đức Duy[Captain]
Đi lên đây với tao
Lên đến phòng, hắn quăng em 1 cái bịch xuống giường
Cũng may là giường của em êm đấy
Nguyễn Bảo Anh
Sao em ấy lại đi cùng mày?
Hoàng Đức Duy[Captain]
Gặp trong bar thôi
Hoàng Đức Duy[Captain]
Hình như cậu ta bị sốt rồi đấy
Hoàng Đức Duy[Captain]
Mày chăm sóc cậu ta đi, tao đi về đây
Nguyễn Bảo Anh
Um thế về cẩn thận nhá /vẫy tay/
Y nhẹ nhàng để Quang Anh nằm cẩn thận, kéo chăn lên cho em để em không bị lạnh
Nguyễn Bảo Anh
Nóng thật đấy, chắc là sốt cao lắm rồi /sờ trán em/
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
/dụi đầu vào tay y/
Nguyễn Bảo Anh
Thằng bé này đúng là đáng yêu thật /cười /
Y chạy xuống dưới nhà tự tay nấu cho em 1 bát cháo gà để tẩm bổ
Nguyễn Bảo Anh
Quanh Anh, dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc cho hạ sốt này /lay nhẹ người em/
Quang Anh mở hé mắt, khó khăn ngồi dậy
Nguyễn Bảo Anh
Để anh đút cho em
Quang Anh biết mình đang bị sốt nên khá hợp tác ăn hết bát cháo.
Nguyễn Bảo Anh
Xong rồi, em nằm nghỉ đi. Mai là khỏe thôi /tắt điện phòng em/
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
/Gật nhẹ đầu/
Hoàng Đức Duy[Captain]
Êy, cậu ta sao rồi /khoác vai y/
Nguyễn Bảo Anh
Em ấy khỏe rồi
Hoàng Đức Duy[Captain]
Tao đang ước là cậu ta không đi học nữa đây này
Nguyễn Bảo Anh
Này, không được trù ẻo em tao như thế chứ
Hoàng Đức Duy[Captain]
Tao chưa gặp đứa nào mà khiến tao ghét như thằng em mày đâu
Nguyễn Bảo Anh
Nói đủ rồi , ăn đi /nhét vỏ bánh mì vào miệng hắn/
Nguyễn Bảo Anh
Đi vào lớp nhanh không muộn
Lấy cái vỏ khỏi miệng mình, hắn nhìn y rồi cười nhẹ nhàng
Đám đông
Uầy, ghen tị thật đấy
Đám đông
Tao thấy Duy chỉ cười như thế với mỗi mình Bảo Anh thôi /bĩu môi/
Đám đông
Nhìn là biết thích nhau rồi
Tiếng chuông reo, tất cả mọi người chạy ùa hết vào lớp
Cái con người bên cạnh Hoàng Đức Duy vẫn chưa đi học
Giáo viên
Nguyễn Quang An- /chưa kịp nói hết câu/
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Có /em bước từ ngoài bước vào/
Giáo viên
Sao em đi muộn thế?
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Mệt /đi xuống chỗ ngồi/
Hoàng Đức Duy[Captain]
Cậu ta mới hôm qua còn yếu đuối khóc lóc các kiểu, sao hôm nay lại trở về lạnh lùng rồi /suy nghĩ/
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nhìn gì?
Hoàng Đức Duy[Captain]
À không
Hoàng Đức Duy[Captain]
Cậu có nhớ đêm hôm qua không?
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Nhớ gì? Chẳng nhớ gì cả! /giọng chắc nịch/
Không phải là em không nhớ đâu
Em đang giả vờ quên đi cái khoảnh khắc ngại ngùng đó
Vì 1 phút nông nỗi mà Quang Anh đi ôm con người ta mà không cần suy nghĩ
Nghĩ lại thôi mà cũng khiến Quang Anh đỏ hết cả mặt rồi
Nguyễn Bảo Anh
Sao mặt em đỏ thế? Chưa đỡ nữa sao?
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
À đỡ rồi /giật mình/
Chết tiệt, Quang Anh đang đỏ mặt sao? Em nằm gục xuống bàn để không cho ai thấy bộ dạng xấu hổ này
Nguyễn Quang Anh[Rhyder]
Aisss ngại chết đi mất /nói nhỏ/
Comments
quanh anh là ai vậy tác giả
2025-04-06
1
Nhỏ nhận chồng vơ🙉
ba bi tuy mắt nước nhg sít rịt đó=))
2025-04-19
1
Trần Hồng Anh
Bảo Anh yêu Duy , tôi yêu Quang Anh. Vậy là huề
2025-05-30
0