CHƯƠNG IV: RẮC RỐI I

Fang hoàn toàn mệt mỏi trước trò đùa của hắn nhưng cậu vẫn chọn tiếp tục im lặng để chờ câu trả lời kia. Chỉ là không ngờ
...
...
Tôi đã đốt nó ^ ^
Fang
Fang
Tên mất trí.
Fang nhau mày, mặt cậu chẳng có tí nào là vui vẻ bởi lấy được nó cũng chẳng phải điều dễ dàng gì đối với cậu.
...
...
Aha. Được rồi, tôi chỉ đùa thôi
...
...
Tôi còn chẳng có tay để làm việc đó.
Fang
Fang
...
Fang
Fang
Đây không phải một trò đùa và ta cũng không dư thời gian như vậy?
Fang trở nên nghiên túc. Cậu không thích lúc nào cũng nghe thấy những câu đùa mất vui của gã.
...
...
Không có thời gian?
...
...
Hahah
...
...
Đùa sao? Chúng ta còn rất nhiều Fang à?
...
...
Cậu nghĩ tôi chưa lùi đủ xa sao? Cậu muốn thêm 1 năm, 2 năm hay trở về làm đứa trẻ trong nôi luôn?
...
...
Nào đây làm thời gian để ta thư giản mà.
Fang
Fang
Chúng ta không giống nhau.
Fang
Fang
Và tôi muốn kết thúc việc này ngay bây giờ!
Fang cáu gắt rồi trước tiếp bơ đi giọng nói thư thái trong đầu mình. Chỉ cần cậu không muốn nghe hắn cũng không thể ép hay làm gì được.
Ying
Ying
A- Fang!
Ying
Ying
Ở đằng này!
Cô gái ra sức vẫy tay, do khoảng cách cậu hơi nheo mắt nhìn cũng nhanh chóng nhận ra người đứng cách đó.
Fang
Fang
Ồ, Ying à.
Ying
Ying
Chúng tớ đang tính đi dã ngoại cậu có đi không Fang?
Fang
Fang
Chắc là không-
Boboiboy
Boboiboy
Cậu ấy có!
Giọng ai đó cắt ngang cậu. Đó là Boboiboy, cậu ta nháy mắt ra hiệu cho sự cầu hợp tác từ Fang
Boboiboy
Boboiboy
Đúng không Fang?
Sau nụ cười đó, cậu chỉ có thể thở dài bất lực rồi chọn cách chấp thuận đi theo hai người họ.
Fang
Fang
: có gì đó không đúng!
Dù cơ thể nhỏ lại nhưng không thể phủ nhận giác quan của cậu vẫn hoạt động rất tốt như được giữ nguyên lại vậy.
Fang
Fang
: một thứ gì đó rất to lớn đang ở đây.
Fang
Fang
: nó giống như một con tàu vũ trụ vậy!
Nghĩ vậy Fang liền tìm cơ hội, cậu giảm tốc độ rồi rẽ riêng ra khỏi hai người còn lại.
Cậu tiến vào rừng dựa vào cảm nhận mà lần mò vị trí của vật thể kia.
Fang
Fang
Hẳn nó đang ở rất gần.
Fang
Fang
Có lẽ anh đã rất tỉ mỉ khi ẩn nó từ khoảng cách rất xa trước khi đáp xuống nơi này nhỉ, Anh hai?
Người ẩn trong bụi giật mình. Anh ta chầm chậm bước khỏi
Kaizo
Kaizo
Sao không gọi đội trưởng?
Anh ta nhau mày.
Danh xựng tựa nhưng quen thuộc nhưng lại khiến anh xa cách đến lạ lẫm.
Fang
Fang
Tùy anh thôi đội trưởng.
Fang nhún vai cậu cũng chẳng mấy ngạc nhiên vì có lẽ ở thời gian này quan hệ của cả hai không mấy thân thiết.
Fang
Fang
Có lẽ anh hơi bất ngờ nhưng tại sao anh lại đến Trái Đất.
Kaizo
Kaizo
Chẳng qua là đến để thăm em trai ngốc thôi.
Kaizo
Kaizo
Nhưng có lẽ là không còn ngốc nữa nhỉ?
Fang
Fang
Đây không phải lần đầu phải không.
Fang khoanh tay, nếu như Fang không trùng sinh lại khoảng thời gian này cậu sẽ không bao giờ biết rằng người anh này đã luôn âm thầm theo dõi cậu.
Kaizo
Kaizo
Ừm hứm. Làm sao em biết?
Fang
Fang
Có phải anh hơi coi thường tôi phải không, đội trưởng?
Fang
Fang
Ngoài ra tôi còn biết con tàu này vừa đáp xuống đây không lâu. Chắc được tầm 1 tiếng hơn
Kaizo bắt đầu thay đổi ánh mắt nhìn về phía cậu. Anh cảm nhận được người trước mặt đã có sự thay đổi rất lớn.
Kaizo
Kaizo
Em đã khác rồi, Fang.
Fang
Fang
Còn cậu thì sao Boboiboy?
Boboiboy
Boboiboy
A...
Boboiboy
Boboiboy
Chào anh, Kaizo ^^?
Fang
Fang
Cậu thân thiện cái gì chứ? Sao cậu lại ở đây hả?
Boboiboy
Boboiboy
Tôi và Ying không thấy cậu theo sau nên tôi đã chạy đi tìm vì sợ cậu lạc.
Sự bối rối của Boboiboy thật sự lộ liễu.
Kaizo
Kaizo
Đi chơi với bạn sao?
Kaizo
Kaizo
Tôi vẫn còn nhớ cậu, anh hùng Trái Đất.
Fang
Fang
Đi thôi Boboiboy. Hẳn ta nên để đội trưởng tiếp tục việc theo dõi "ai đó" của anh ấy.
Fang nói rồi thằng thừng kéo tay Boboiboy rời khỏi đó để lại mình Kaizo chỉ biết đứng đó dõi theo bóng lưng của anh trai mình.
Kaizo
Kaizo
Em thật sự thay đổi rồi, Pang.
Anh ta hơi cong miệng.
Boboiboy
Boboiboy
Cậu thật sự để anh ấy lại đó sao?
Fang
Fang
Thì sao chứ cũng như anh ta bỏ tôi lại cái thế giới lạ lẫm này một mình thôi.
Fang diễn lại nỗi khổ trong quá khứ của cậu nhưng lại tạo cảm giác nhập tâm đến không phân biệt được.
Boboiboy
Boboiboy
Cẩn thận!
Boboiboy hét lên rồi nhanh chóng lao tới đẩy cậu ra. Nhờ vậy mà dao lao tới đã tặng cho Boboiboy một vết thương trên mặt.
Fang
Fang
Khiên bóng tối.
Bóng tối trồi dậy từ mặt đất nhanh chóng đã bao bọc bọn họ lại.
Boboiboy
Boboiboy
Nguy hiểm quá!
Boboiboy
Boboiboy
Nhưng sao thứ đó lại xuất hiện
Fang
Fang
Ngốc thế!
Fang
Fang
Chúng ta là đang bị tấn công đó!
Boboiboy
Boboiboy
!?
Boboiboy
Boboiboy
Vậy phải làm sao?
Fang
Fang
Ừm... chiến đấu. Thường vẫn vậy mà nhưng trước hết ta có chuyện quan trọng hơn
Boboiboy
Boboiboy
Chuyện quan trọng hơn sao?
Boboiboy nhìn Fang loay hoay lấy thứ rồi ra khỏi túi đầy thắc mắc. Rồi cậu dán một miếng băng lên chỗ vết thương của Boboiboy khiến đối phương hơi đơ người.
Fang
Fang
Dù sao cậu cũng là bị vì tôi.
Fang cười nhẹ. Coi như vậy là báo đáp rồi nhưng hành động của cậu lại khiến đối phương hơi đơ ra một lúc.
Fang
Fang
Được rồi chàng trai. Cậu nhìn nữa mặt tôi sẽ thủng đấy.
Boboiboy
Boboiboy
À- ờ xin lỗi.
Boboiboy
Boboiboy
: đây là chuyện "quan trọng" sao, Fang...
Khoảng khắc đó cậu dường như đã cảm nhận được một cảm giác rất lạ lẫm.
Boboiboy
Boboiboy
Mình là quan trọng sao?
Miệng Boboiboy lí nhí. Âm thanh thật sự nhỏ như sự người khác nghe thấy vậy.
Hot

Comments

Nhỏ này đu otp =J

Nhỏ này đu otp =J

S LẠI HẠN ChẾẾ!!!!

2024-12-02

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play