Chap 2.

.....
Mùi trà gừng thoảng nhẹ trong căn bếp gọn gàng
Ánh nắng ban mai chiếu xiên qua tấm rèm vải xám tro, vẽ những vệt sáng dịu dàng lên mặt bàn gỗ sẫm màu
Yomi lặng lẽ cầm thìa khuấy chén súp miso trước mặt, mắt nhìn xuống mà không thực sự thấy gì cả
Đôi đồng tử đen ánh như mặt hồ đêm, lặng lẽ nhưng có thể kéo người khác vào đó nếu nhìn quá lâu
Ngồi đối diện nó là một người đàn ông đứng tuổi, vóc dáng cao lớn trong chiếc áo sơ mi trắng đã xắn tay, cặp kính trễ xuống sống mũi
Tóc ông đã bạc ở hai bên thái dương, nhưng đôi mắt đen vẫn sáng và nghiêm nghị
Giáo sư Kusanagi Takeru - bố nuôi của Yomi, là người duy nhất còn lại gắn bó với nó như gia đình
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Đêm qua con ngủ có ngon không?
Ông hỏi, giọng khàn nhưng dịu
Yomi khẽ gật đầu, đưa thìa súp lên miệng rồi nhẹ giọng đáp
Kurayami Yomi
Kurayami Yomi
Tạm ổn. Không mơ gì ạ
Ông đặt tập giấy xuống, lặng lẽ quan sát đứa trẻ mà mình nuôi dạy suốt gần chục năm qua
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Hôm nay là ngày đầu tiên... Dù con đã đỗ vào Yuuei, nhưng hãy nhớ rằng việc kiểm soát cả hai năng lực
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Nhất là Tarkatan... không dễ dàng
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Dù thiết bị kiểm soát linh hồn đã ổn định, nhưng thể chất con vẫn chưa đủ vững vàng
Yomi không trả lời ngay
Nó nhấp thêm một ngụm canh, mắt liếc xuống cổ áo nơi chiếc vòng đá hắc diệu thạch ánh lên một tia sáng lặng lẽ
Soul Regulator Collar, vật nó luôn đeo như một phần cơ thể
Một thiết bị vừa là gông xiềng vừa là cứu rỗi do chính Takeru chế tạo
Không chỉ để kiểm soát quirk, mà còn như một biểu tượng
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Tarkatan không giống Soul Transfer
Ông ngả người tựa lưng vào ghế, đan hai tay trước ngực
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Tarkatan là Quirk thuộc dạng biến dị sinh học
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Nó hoang dã hơn, tàn bạo hơn. Và… dễ bị bản năng thao túng khi con kiệt sức
Yomi im lặng
Bàn tay nắm chặt chiếc thìa bạc
Kurayami Yomi
Kurayami Yomi
Nhưng bố vẫn để con đi
Kurayami Yomi
Kurayami Yomi
Bố biết… con muốn điều gì
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
//gật đầu//
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Vì bố tin con sẽ tự tìm ra câu trả lời
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Dù có thất bại, bố vẫn sẽ ở đây, như cách bố ruột từng ở bên con
Yomi cười nhẹ, ánh mắt rưng rưng nhưng không rơi lệ
Ông - người đàn ông này, là người duy nhất khiến nó vẫn còn cảm thấy an toàn
Kusanagi Takeru
Kusanagi Takeru
Hãy luôn nhớ, điều khiến con trở thành anh hùng không phải là sức mạnh… mà là trái tim đủ bao dung để không bị nó nuốt chửng
..
Trên tàu điện ngầm, tiếng bánh sắt nghiến trên đường ray vang vọng trong khoang tàu vắng
Yomi ngồi một mình ở ghế cuối, tai đeo tai nghe
Nó nhìn chăm chăm qua ô cửa sổ mờ sương, nơi những tòa nhà vụt qua như dòng ký ức không thể nắm giữ
Một tuần trước, sau bài kiểm tra đầu vào...
Hòm thư nhà nó nhận được một phong bì trắng dán kín, không có người gửi
Bên trong, ngoài lá thư là một thiết bị phát video nhỏ màu bạc
Kurayami Yomi
Kurayami Yomi
Gì đây?
Lúc đó nó tưởng là giấy từ chối
Ai lại nhận một đứa có quirk thuộc loại nguy hiểm, với một bản mặt từng bị đóng mác "kẻ giết người tiềm năng"?
Yomi đã bật nó lên trong phòng riêng, giữa ánh sáng lờ mờ của đèn ngủ
Khuôn mặt chuột dễ thương của thầy hiệu trưởng Nezu xuất hiện
Nezu
Nezu
Xin chúc mừng, Kurayami Yomi-san
Giọng của hiệu trưởng Nezu vang lên nhẹ nhàng nhưng cứng rắn
Nezu
Nezu
Dù Quirk chính của em là một năng lực bị liệt vào nhóm nguy hiểm, nhưng Yuuei không đánh giá một anh hùng chỉ qua năng lực
Nezu
Nezu
Chúng tôi đánh giá cách em sử dụng nó
Nezu
Nezu
Và em, Kurayami-san… em đã chọn đúng con đường
Ông dừng lại một chút, rồi mỉm cười hiền
Nezu
Nezu
Tôi biết cha em… và tôi tin ông ấy sẽ rất tự hào
Màn hình tắt
Kurayami Yomi
Kurayami Yomi
...
Trái tim nó vẫn nổ tung trong lồng ngực như muốn vỡ ra
Chưa từng có ai chạm đến được tầng sâu nhất trong nó
Yomi đã bật khóc
Trên sàn nhà lạnh buốt, bên cạnh phong bì còn chưa gấp lại
Rất ít người khiến nó khóc
Nhưng câu đó… đánh trúng đáy tim nó rồi
Yomi nhớ lại tất cả
Những âm thanh gào rú của những cái xác bị linh hồn rút khỏi cơ thể
Bàn tay dính máu của chính mình
Những lời rủa độc ác "con quái vật Tarkatan"
Những đêm ngủ trong thùng carton với ánh mắt dõi theo từ tên sát nhân máu lạnh…
Nó có cơ hội giết hắn... nhưng lại không làm
Bởi vì nó không muốn giống hắn
Dù phần sức mạnh kia vẫn thì thầm mỗi ngày
"Giết đi. Mày mạnh mà!"
....
.
End chap 2.
Hot

Comments

Peaceful

Peaceful

hố mới của cổ

2025-08-08

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play