[Cực Hàng] Chờ Anh Rung Động
Phần Giới Thiệu
Tác giả: Hello mn nhé ! Đây là lần đầu tớ viết truyện
Tác giả : Các cậu vào đọc thử xem, có gì sai sót thì góp ý cho tớ nha 💞
Tác giả : Nội dung truyện là tớ tự nghĩ ra và hoàn toàn không coppy của ai hết ạ
_PHẦN GIỚI THIỆU NHÂN VẬT_
Tả Hàng (cậu)
Tuổi:17
Gia Thế:Cậu là trẻ mồ côi, từ nhỏ cậu đã rất siêng năng và chăm chỉ trong việc học
Ước Mơ:Có thể kiếm thật nhiều tiền
Thích:Trương Cực
Ghét:Không có
Tính Cách:Tốt bụng, thật thà, ngoan ngoãn
Trương Cực (anh)
Tuổi:18
Gia Thế:Anh là con trai duy nhất của Trương Gia và còn là người thừa kế tất cả tài sản. Từ nhỏ anh đã được giáo dục rất khắc khe
Ước Mơ:Ko có
Thích:Chơi thể thao(bóng rổ, bóng đá)
Ghét:Những người nói dối, hay làm phiền anh
Tính cách:Bướng, kiêu ngạo, ngoài lạnh, trong nóng
Chu Chí Hâm
Tuổi:18
Gia Thế:Giàu
Ước Mơ:Ko có
Thích:Bơi lội, ăn uống
Ghét:Học và làm việc
Tính Cách:Rất hay cọc nhưng hiểu chuyện
Tô Tân Hạo
Tuổi:17
Gia Thế:Bình thường
Ước Mơ:Lo cho bố mẹ
Thích:Học và giúp đỡ người khác
Ghét:Ko có
Tính cách:Có chút đanh đá nhưng vẫn biết lắng nghe
Lý Ngọc Như (ả)
Tuổi:17
Gia Thế:Con gái của Lý Thị và cũng là thanh mai trúc mã của anh, ả và anh thân nhau từ bé
Ước Mơ:Kết hôn với Trương Cực và chiếm đoạt tài sản
Thích:Được làm Trương Phu Nhân và hành hạ người vô tội
Ghét:Những ai có ý định chiếm Trương Cực của ả
Tính cách:Dẹo, bên ngoài thì cố tỏ ra ngoan hiền, bên trong lòng dạ nham hiểm, độc ác
Tả Hàng (cậu)
Trương Cực, hôm nay em có làm bánh quy cho anh nè //cười//
Tả Hàng (cậu)
Em biết anh rất thích bánh quy
Tả Hàng (cậu)
Anh nhận cho em vui được chứ ? //đưa hộp bánh//
Tả Hàng thích Trương Cực đã rất lâu
Nhưng lần nào cậu chủ động đều bị anh từ chối và làm tổn thương trái tim bé nhỏ của cậu hết lần này đến lần khác
Cậu vốn biết anh không hề có chút tình cảm với mình nhưng cậu vẫn cố chấp, mặc cho cậu rất đau lòng
Dù vậy cậu luôn hy vọng sự chân thành của mình có thể đổi lấy chút tình cảm từ anh
Trương Cực (anh)
//Đạp vỡ hộp bánh//
Tả Hàng (cậu)
Anh không thích bánh quy sao ??
Trái tim cậu như vỡ vụn thành trăm mãnh vì tối hôm đó cậu đã thức trắng đêm để làm bánh cho anh
Nước mắt cậu bắt đầu tuông ra
Cậu luôn tỏ ra mình mạnh mẽ
Tả Hàng (cậu)
"Không được, không được khóc"
Trương Cực (anh)
Tôi rất thích bánh quy, nhưng cái này đã bị bàn tay dơ bẩn của cậu chạm vào
Trương Cực (anh)
Cậu có thể đừng bám theo tôi mãi được không ??
Trương Cực (anh)
Thật phiền phức //❄//
Tả Hàng (cậu)
Em..em xin lỗi
Trương Cực (anh)
Tôi không muốn nghe bất kỳ lời xin lỗi nào từ cậu nữa !
Tả Hàng (cậu)
Nếu mà em làm phiền lúc anh đang chơi vui vẻ thì em không như vậy nữa
Tả Hàng (cậu)
Em có thể sửa lại mà
Trương Cực (anh)
Hiểu rồi thì ra chỗ khác dùm cho sạch đất //❄//
Mặc kệ cậu đứng đơ người ra
Anh vẫn bước đi không do dự
Tả Hàng (cậu)
"Có lẽ do mình quá phiền phức"
Tả Hàng (cậu)
"Nếu mình là anh ấy mình vẫn nổi giận"
Tả Hàng (cậu)
"Phải làm gì bây giờ"
Cậu đang suy tư thì giật người
Tả Hàng (cậu)
Tô Tô, có chuyện gì không?
Tô Tân Hạo
Cậu bị sao vậy?
Tô Tân Hạo
Tớ kêu cậu mà cậu cứ đơ người ra
Tả Hàng (cậu)
Không sao đâu
Tô Tân Hạo
Nói thật đi, tên Trương Cực đó lại làm gì cậu phải không ?
Tô Tân Hạo
Để tớ đi xử lí anh ta
Tả Hàng (cậu)
Tô Tô, cậu bình tĩnh đi
Tô Tân Hạo
Sao cậu ngốc thế Tả Hàng?
Tô Tân Hạo
Anh ta lúc nào cũng làm tổn thương cậu
Tô Tân Hạo
Vậy mà cậu cứ một lòng mãi
Tả Hàng (cậu)
Là do tôi sai
Tả Hàng (cậu)
Cậu đừng trách anh ấy
Tô Tân Hạo
"Hết nói nổi cậu rồi"
Tả Hàng (cậu)
Chắc do tôi quá phiền
Tô Tân Hạo
Thôi được rồi, sao cũng được
Tô Tân Hạo
À mà cậu ăn sáng chưa?
Tả Hàng (cậu)
Tôi vẫn chưa
Tô Tân Hạo
Chúng ta xuống căn tin ăn chút gì nhé!
Comments