[SaiGon Phantom-Bâng X Quý] SGP Jiro-Đỡ Lấy Tôi Dưới Ánh Chiều Tà
Chap 2: Sợ đau
Sau sự kiện ngày hôm đó Bâng luôn mang trong mình tâm trạng thấp thỏm lo âu
Ngây cả trong chuyến du lịch mà không có Quý thì cũng đủ khiến anh suy nghĩ rất nhiều
Sợ một ngày nào đó em sẽ làm điều dại dột ấy mà rời xa anh
Hữu Đạt-Phoenix
Anh sao đấy? Đi chơi mà chẳng thoải mái gì hết vậy?
Vương Thuyên-Yiwei
Phải đó! Sao căng thẳng vậy?
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Kh...không có gì! Chỉ là anh anh hơi lo mùa giải sau của team mình thôi
Thanh Lâm-Zeref/Dép
//Đánh vào vai Bâng// Khùng hả mày? Mùa này còn chưa kết thúc mà giờ mày đi lo cho mùa sau!
Tấn Khoa-Khoa
Đang đi chơi mà anh! Cứ thả lỏng đi! Rồi có gì về team mình train lại đàng quàng hơn
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
À ừ! Anh biết rồi *Không biết em ấy đang làm gì ở nhà nhỉ? Mình lo quá*
Công Vinh-Lạc lạc
Chế vừa tìm được chỗ này vui lắm nè mấy đứa! //bước ra từ trong phòng//
Công Vinh-Lạc lạc
Đi chơi thôi!
Thanh Lâm-Zeref/Dép
Ừm đi thôi!
Hữu Đạt-Phoenix
Đi chơi đi chơi! //cầm con Nian của Khoa rồi chạy đi//
Tấn Khoa-Khoa
Nè! Làm cái gì vậy! Trả Nian lại cho Khoa! //dí theo Đạt//
Vương Thuyên-Yiwei
Đúng là nhà có hai con báo! //bất lực//
Công Vinh-Lạc lạc
Gọi xe đi Bâng! //vỗ vào vai Bâng//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Ừ ừ đang gọi nè!
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Haizz-ngày nào cũng như ngày đấy! Mệt thật //nằm trên giường uể oải//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Chẳng hiểu cuộc đời mình sao nữa? //nằm lăn qua lăn lại//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Hay mình lướt tiktok? //cầm điện thoại lên//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Mà...
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Trên đó giờ chắc toàn mấy cái tin không hay về mình cho xem! //chán nản//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Tự nhiên muốn chấm dứt ghê!
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Mà con dao thì Bánh nó lấy đi mất rồi! Mình thì lười xuống bếp quá. Mấy cái còn lại thì không đủ...
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Hên xui lắm! Mình...cũng sợ đau mà...
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
//Đưa tay lên trước mặt rồi nhìn vào cổ tay// Vết mình cắt hôm vừa về nước nay vẫn chưa lành ha? Chắc tại mình không chịu băng bó đây mà
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Nhớ lại vẫn thấy thốn ghê...
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Hên mà hôm qua Bánh nó không thấy! Chứ không lại càm ràm nữa cho xem
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Mà cái bàn tay vô dụng này...là nguyên nhân của tất cả chứ bộ, bị cắt có sao đâu nhỉ!
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Thôi thì đi ngủ cho đỡ chán vậy!
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
//Với tay mở học tủ cạnh giường rồi lấy hộp thuốc ngủ//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
//Mở nắp lấy ra hai viên//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
//Nhìn vào trong hộp thuốc// Hừm...sắp hết rồi sao?
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Mình nhớ mình cũng mới mua hồi đợt trước khi sang Thái mà
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Thôi kệ đi! Tới đâu hay tới đó
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
//Với lấy chai nước bên cạnh rồi uống hết hai viên thuốc kia//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
//Nằm gục xuống giường// Hai viên này chắc đủ cho mình ngủ gần một ngày ha
Ngọc Quý cứ thế từ từ mà chìm vào giấc ngủ sâu
Chẳng cần biết sẽ chìm vào vĩnh hằng vô định ấy được bao lâu...
Nhưng cậu vẫn mong là càng lâu càng tốt
Sau bốn ngày đi du lịch thì cuối cùng mọi người cũng trở về
Ai ai sau chuyến nghĩ ngắn ấy đều cảm thấy thoải mái và có một tinh thần đầy phấn khởi, sẵng sàng đối diện với chặng đường phía trước
Riêng Lai Bâng vừa đặt chân về đến Gaming House đã vội đi lên lầu mặt cho sự khó hiểu của mọi người
Thanh Lâm-Zeref/Dép
Thằng này sao á ta?
Hữu Đạt-Phoenix
Thôi kệ ảnh đi! Phụ em xách đồ vô với! //đang cằm trên tay cả đống đồ//
Tấn Khoa-Khoa
Đây để Khoa phụ! //chạy lại đỡ túi đồ hộ Đạt//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Quý! Anh vô nhé! //gõ cửa phòng Quý//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Có chút lo lắng// *Chắc em ấy đang ngủ thôi!*
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Mở cửa phòng Quý bước vào//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Nhìn về phía giường// *Đúng là đang ngủ rồi!*
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Nhẹ nhàng đi lại ngồi xuống cạnh Quý// *Cả ngày em chỉ có nằm và ngủ thôi sao?*
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Xoa đầu cậu rồi nhìn cậu ngủ//
Anh cứ vậy nhìn qua một lượt cơ thể cậu
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Khựng lại// Cái gì đây chứ?
Dù không rõ ràng nhưng dưới lớp chăn, ở vị trí cổ tay cậu có một cái gì đó đang lộ ra thu hút sự chú ý của Bâng
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay đó của cậu rồi đưa ra khỏi chăn//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Sửng sốt// E...em ấy...
Trên cổ tay em là rất nhiều những đường gạch đỏ, trên đó còn dính một ít máu khô
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Nhưng vết này hình như không phải là mới có...//thì thầm//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Vậy rốt cuộc là từ khi nào chứ? //nhìn lên khuôn mặt đang chìm sau vào giấc ngủ của cậu//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Haizz-//Thở dài một tiếng rồi nhẹ nhàng đặt tay em xuống//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Từ từ bước ra khỏi phòng rồi đi xuống dưới nhà//
Xuống dưới nhà Bâng vội vã lục tìm kiếm hộp sơ cứu
Hoài Nam-Red/Rin
Mày tìm cái gì đấy Bâng? //bước từ phòng vệ sinh ra//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Em kiếm cái hộp sơ cứu
Hoài Nam-Red/Rin
Nó ở ngăn dưới cái kệ tivi ấy! //chỉ vào vào hướng cái kệ//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Đi lại chỗ cái kệ rồi lấy ra hộp sơ cứu//
Hoài Nam-Red/Rin
À mà mày đi chơi về bị thương hay sao mà cần đến hộp sơ cứu thế? //vừa nói vừa lau tóc//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Không phải em! Là Quý-//nhanh chân chạy lên lầu//
Hoài Nam-Red/Rin
Hả? //khó hiểu nhìn Bâng//
Hoài Nam-Red/Rin
Ơ cái thằng này! Chưa nói chuyện xong đã bỏ đi rồi
Bâng lại lần nữa quay trở lại phòng Quý rồi mở cửa đi vào
Anh lại tiếp tục nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Quý
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
//Cầm tay cậu lên rồi bắt đầu sơ cứu cho vết thương kia//
Do tác dụng của thuốc đỏ và oxi già mà làm Quý có vẻ hơi rát
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Ưm...//có chút khó chịu rồi từ từ mở mắt ra//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Em làm gì vậy Bánh? //dùng tay kia dụi dụi mắt//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
//Từ từ ngồi dậy dựa lưng vào cạnh giường//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Sơ cứu cho em //giọng nói nhẹ nhàng//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
...//chỉ biết im lặng để Bâng làm//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Em khờ khạo thật đấy...Quý à...//ánh mắt thoáng vẻ buồn rầu mà lấy băng gạc quấn cổ tay lại cho em//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Ừm...thầy biết... //ánh mắt cũng chứa đựng nỗi buồn bí ẩn mà nhìn vào anh//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Thầy cũng đau lắm... nhưng mà chỉ có làm vậy mới khiến thầy đỡ đau hơn thôi...
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Em tự gây ra nỗi đau cho bản thân mình như này rồi lại bảo làm cho đỡ đau là sao? //có chút khó hiểu nhìn vào mắt Quý//
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
Đau ở da thịt...nhưng đỡ đau ở đây...//dùng tay kia chỉ vào tim mình//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
...//Thở dài rồi nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Quý ơi! Nghe anh bảo nhé!
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Em tự làm đau thể xác mình thì nỗi đau trong tim em cũng không vơi đi đâu...chỉ là nhất thời em tạm quên đi nó thôi, nhưng rồi nó vẫn sẽ trở lại mà dày vò em...//vuốt ve tóc Quý//
Lai Bâng/Lai Bánh-Bâng
Nên nghe lời anh nhé! Sau này có gì thì tìm anh để tâm sự, chứ đừng làm những điều ngu ngốc này nữa...nghe chưa!
Quốc Hận/Ngọc Quý-Jiro
//Dùi mình vào lòng anh rồi gật gật đầu//
Trái với những gì mà cậu đã suy nghĩ
Cậu tưởng anh sẽ chửi bới và trách móc cậu với sự tức giận
Anh dùng tông giọng ấm áp của mình để nhẹ nhàng khuyên nhủ và chữa lành cho cậu
Bằng một thái độ yêu thương và nhẹ nhàng của anh đã giúp cậu phần nào đõ được sưởi ấm trái tim của chính cậu
Nhưng điều đấy liệu có đủ để chữa lành mọi tổn thương trong cậu không...?
-----------------------------------
Tác giả đây!!
Có lẽ mới viết có 1 chap nên chưa ai đọc
Tác giả đây!!
Từ nay chắc phải chăm cày bồ này
Comments
wuinnn
hiểu cách viết truyện ngọt gắt của tác giả là ntn rồi 😀
2024-07-27
0
wuinnn
lo cho vợ
2024-07-27
1