Chap 5: Ước nguyện

Qua ngày mưa hôm đó, cậu không thể nào tập trung chơi violin được mà cứ nghĩ đến nụ hôn của anh mãi
Và cậu đã bị Mitsuri gõ đầu vì đã đánh sai với nhạc phổ từ đầu đến cuối:)
Kanroji Mitsuri
Kanroji Mitsuri
Dừng lại ngay!
Kanroji Mitsuri
Kanroji Mitsuri
Sai hết rồi!!
Cốc!
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Ây!
NovelToon
Kanroji Mitsuri
Kanroji Mitsuri
Tập trung lên nào! Còn hơn 1 tháng nữa là biểu diễn rồi đấy!
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng...
Kanroji Mitsuri
Kanroji Mitsuri
Sao thế? Em không khỏe hả?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
A không! Em khỏe lắm nên chị đừng lo!
Kanroji Mitsuri
Kanroji Mitsuri
Vậy được rồi, ta tập lại nhé?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng!
Cả 2 cùng tập đọc nhạc phổ rồi chơi thử trên violin, cứ mấy ngày tập luyện như thế nên trình của cậu cũng đã tăng lên đáng kể
2 tiếng sau đó cậu chào tạm biệt Mitsuri và ra về như mọi ngày
Cậu vừa bước đi vừa đưa mắt nhìn ngắm cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp ở hướng Tây
Cảm nhận từng luồng gió lùa vào gáy và tay mình làm cậu có chút rùng mình vì lạnh
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Phù~ Có vẻ bữa nay lạnh hơn mọi ngày rồi...
Cậu vừa đi vừa tự nghĩ về tiết trời thay đổi, rồi lại vừa đi vừa ngắm nhìn hoàng hôn
Bỗng...
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tanjirou!!
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Là Giyuu-san ạ? Anh cũng đang về sao?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Ừm!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Còn em?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Em vừa mới học violin về ạ!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Sao em không nói với anh để anh chở em về luôn?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vậy phiền anh lắm!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Có gì mà phiền chứ, anh với em chơi với nhau cũng được 8 năm rồi đấy!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Hay em còn ngại việc anh hôn em hôm trước sao?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Éc!?
NovelToon
Nhìn cái biểu cảm của cậu là anh biết mình đoán đúng rồi
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Trúng tim đen rồi nhỉ?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Anh biết rồi còn gì?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Coi em xù lông kìa!
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Em không có!
NovelToon
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Ừm...không có đâu
NovelToon
Anh nhìn vẻ mặt có chút cau có, 2 má phồng lên giận dỗi mà phì cười, ánh mắt lại trở nên trìu mến mà muốn bẹo lấy cái má phúng phính đó 1 cái
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Em làm anh hoài niệm ghê...
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Sao thế ạ?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
...
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Chuyện dài lắm...
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vậy...vậy ạ...
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
...Em muốn nghe không?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Nếu anh không chê em nhiều chuyện thì anh cứ việc kể ạ, em sẽ nghe hết!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Ừm...
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Chuyện là như vầy
__________
Quay trở về khi Giyuu mới chào đời
Anh đã chào đón thế giới mới này bằng tình yêu thương của cha, bằng sự dịu dàng của mẹ và cả sự vụng về khi lần đầu được bế em bé của chị Tsutako
Cái khung cảnh đầm ấm tràng ngập tiếng cười ấy thật khiến người khác cảm thấy ấm lòng
Nhưng không may, 1 vụ tai nạn xảy ra đã cướp mất đi người cha mà cả 2 yêu thương vĩnh viễn
Dù có đau buồn, họ vẫn cố gắng kiềm nén và đùm bọc, nương tựa lẫn nhau mà sống
Cái năm Giyuu 6 tuổi, anh được mẹ tặng cho chiếc piano mà anh từng mong ước để làm quà sinh nhật
Anh lúc đó vui lắm nên ngày anh cũng miệt mài tập đàn với cô giáo dạy đàn mà mẹ Giyuu thuê về
Sau 1 năm, anh đã đăng kí đi thi giải piano cấp thành phố và đã đoạt giải
Cái tên Tomioka Giyuu, 1 thiên tài nhỏ tuổi từ đấy mà vang danh
Mẹ anh và chị Tsutako đã rất tự hào về anh ấy
Và cái hạnh phúc ấy chưa được bao lâu thì 1 cơn bạo bệnh đã cướp mẹ anh ra khỏi cuộc đời anh mãi mãi
Trước khi nhắm mắt xuôi tay, mẹ anh đã căn dặn cả 2 chị em thật kĩ về mọi điều, về những thứ bản thân chưa làm được và mong muốn được làm cho cả 2
Dù lúc đấy cả 2 đang khóc nức nở lấn át tiếng nói của mẹ anh ấy như Giyuu vẫn nghe thấy lời dặn dò quan trọng cuối cùng mà mẹ dành cho anh
Cô gái sút bom:>
Cô gái sút bom:>
Giyuu...mẹ thật sự...rất tiếc...khi không được tận mắt chứng kiến...con trưởng thành...
Cô gái sút bom:>
Cô gái sút bom:>
Mẹ rất muốn biết mặt...con dâu tương lai của mẹ là ai...nhưng có vẻ...mẹ không còn nhiều thời gian nữa rồi...
Cô gái sút bom:>
Cô gái sút bom:>
Giyuu, cả Tsutako nữa...2 con sau này...nhất định...phải tìm được người xứng đáng để làm vợ, làm chồng...phải yêu thương 2 con...nghe không?
Tomioka Tsutako
Tomioka Tsutako
Vâng...
Tomioka Giyuu (lúc nhỏ)
Tomioka Giyuu (lúc nhỏ)
Mẹ...hức...vâng...con nhớ...rồi ạ...hức...mẹ đừng...bỏ con mà...
Cô gái sút bom:>
Cô gái sút bom:>
Mẹ...xin lỗi 2 con...mẹ mong 2 con...có thể...sống tiếp cuộc đời của mẹ...hãy nương tựa nhau...mà sống...2 con nhé?
Cô gái sút bom:>
Cô gái sút bom:>
Mẹ yêu 2 con!
Nói rồi, mẹ anh ấy ra đi mãi mãi, Giyuu nhìn chị mình ôm mẹ khóc nức nở rồi tự lau đi nước mắt đang chảy dài trên má mình và hạ quyết tâm rằng bản thân sẽ thực hiện những điều mà mẹ mình muốn
Từ giây phút ấy anh mới nhận ra rằng...bản thân lại chẳng thể nào cười được, gương mặt thẩn thờ và đôi mắt cũng đã trở nên vô hồn
Anh nhìn vào cây piano trong phòng nhạc, nó như hiện thân của người mẹ quá cố của anh vậy
Anh gục xuống bên chiếc piano mà lặng lẽ rơi nước mắt, tự nhốt trong phòng để chấn chỉnh lại bản thân và điều chỉnh lại cảm xúc của mình
Phải mất 1 tháng sau đó anh mới ra ngoài và nói chuyện bình thường với Tsutako
Đúng thật là...1 quá khứ đau thương đầy mất mát...
__________
Khi vừa nghe xong câu chuyện về lúc nhỏ của anh, cậu đã không thể kiềm được nước mắt đang vô thức lăn dài trên má mình trước sự bối rối của anh
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Em...em sao thế?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Hơ...A! Không có gì đâu ạ...chỉ là em...không tự chủ được nên mới thế...
NovelToon
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Nếu nó làm em phiền não thì anh xin lỗi, coi như anh chưa kể gì cho em nghe đi-...
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Không phải đâu ạ! Anh đừng nói thế!
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Em không cảm thấy phiền lòng gì hết, chỉ là...em cảm thấy...thương anh lúc đó nên mới thế... //nói nhỏ dần//
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Thật à?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng ạ!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Cảm ơn em!
NovelToon
Anh liền quàng tay ra sau lưng và ôm cậu vào lòng, cậu tuy có chút bất ngờ nhưng cũng vui vẻ đáp trả lại cái ôm đầy ấm áp này
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Ưm~ Công nhận được Giyuu-san ôm ấm thật đó!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Em thấy ấm hả?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Coi kìa, mũi em đỏ lên hết rồi!
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng?
Anh không nói gì nhiều, liền khẽ cúi người xuống và hôn lấy chiếc mũi ửng đỏ của cậu
NovelToon
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Gi-Giyuu-san!?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Chắc ngoài này lạnh lắm nhỉ?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Đúng...đúng là lạnh thật...
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Đây, ăn đi!
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Gì thế ạ?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Taiyaki đấy, anh mới mua lúc về, em ăn đi
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng, em cảm ơn anh...
Cậu cầm lấy Taiyaki và cắn lấy 1 góc nhỏ, gương mặt cậu liền tươi roi rói và đôi mắt bừng sáng
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Woa~ Nhân đậu đỏ này, ngon quá đi~
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Em thích ăn nhân đậu đỏ hả?
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng! Nó ngon lắm luôn!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Hợp với khẩu vị của em là được
Cậu khẽ nhìn qua anh, cảm thấy anh thiếu thiếu cái gì đó liền hỏi
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Giyuu-san, anh không ăn ạ?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Anh chỉ mua có 1 cái thôi
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Ể? Vậy là...em ăn mất bánh của anh rồi!?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Không sao đâu, em ăn đi, dù gì anh cũng chưa đói lắm...
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Sao mà được chứ!
Cậu nói xong liền bẻ cái bánh ra làm 2, cậu khúc đầu, anh khúc đuôi
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Đây, anh ăn đi!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Đã bảo là-...
NovelToon
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Đi mà!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
...
Nhìn thấy vẻ mặt đó của cậu, anh cũng chẳng biết cách từ chối thế nào nên cũng bất lực nhận lấy
Cả 2 vừa ăn bánh, vừa ngắm cảnh hoàng hôn đang dần buông xuống mặt hồ tạo nên 1 cảnh tượng vô cùng đẹp với sự rực rỡ từ màu cam từ ánh chiều tà phản chiếu xuống mặt hồ
NovelToon
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Hoàng hôn đẹp quá anh nhỉ?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Ừm!
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Lần sau mình lại ngắm hoàng hôn nữa, anh nhé?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Nếu được...
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng!
Sau khi ăn xong, anh ngõ ý chở cậu về, cậu liền đồng ý nhảy lên yên sau xe anh ngồi nhanh như 1 chú sóc khiến anh phì cười
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Em cho anh biết địa chỉ chỗ em học đàn đi, để anh đưa em đi luôn
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Như thế có phiền anh không ạ?
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Không, anh cũng tiện đường đi học nên không sao đâu
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Kamado Tanjirou (14 tuổi)
Vâng ạ! Vậy em cảm ơn anh trước nhé!
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Tomioka Giyuu (18 tuổi)
Ừm!
Cả 2 người như hình với bóng, cả 2 người vui vẻ nói chuyện với nhau trên đường về nhà
Thật là 1 khung cảnh bình yên lạ thường!
T/g ume otp♡
T/g ume otp♡
Xin cảnh báo trước, cốt truyện có thể sẽ đen tối hơn nhiều so với mở đầu nhàn nhạ đời thường thế này nên hãy cẩn thận
T/g ume otp♡
T/g ume otp♡
Tui sợ quay xe gấp quá mọi người đỡ không kịp:>
Hot

Comments

–°★._Hachiika_.★°–

–°★._Hachiika_.★°–

trc khi lm ngược/se thì tên em trc nha t/g😊

2025-04-30

1

Toán con c!c

Toán con c!c

ê ý là sức bà Mít ko phải dạng vừa ý :0

2024-12-24

1

Toán con c!c

Toán con c!c

hên là Tận còn có quả thiết đầu công :)))

2024-12-24

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Hàng xóm mới
2 Chap 2: 5 năm sau...
3 Chap 3: Ngủ chung
4 Chap 4: Nụ hôn trong mưa
5 Chap 5: Ước nguyện
6 Chap 6: Họ là ai?
7 Chap 7: Tìm lại được niềm vui
8 Chap 8: Tương lai đen tối?
9 Chap 9: "Hikaru nara"
10 Chap 10: Thảm kịch
11 Chap 11: Giọt lệ sau 11 năm
12 Chap 12: Lựa chọn cuối cùng
13 Chap 13: Gia nhập tổ chức
14 Chap 14: Anh nhớ em...
15 Chap 15: Anh là ai?
16 Chap 16: Chúng ta của 6 năm sau
17 Chap 17: Có phải là em?
18 Chap 18: Sự cố bất ngờ
19 Chap 19: Không xứng?
20 Chap 20: Anh có ghét em không?
21 Chap 21: Buổi hẹn hò bất ổn
22 Chap 22: Thỏi son rắc rối
23 Chap 23: Em thích anh lắm!
24 Chap 24: Mối tình đơn phương
25 Chap 25: Món quà đặc biệt
26 Chap 26: Cảnh diễn cuối cùng
27 Chap 27: Số mệnh
28 Chap 28: Vụ nổ tại rạp chiếu phim
29 Chap 29: Giải quyết vấn đề
30 Chap 30: Mùa đông không lạnh!
31 Chap 31: Luyện tập bài hát mới
32 Chap 32: Sinh nhật của Nezuko
33 Chap 33: Rung động trong đêm
34 Chap 34: "Fake love"
35 Chap 35: Mục đích thật sự
36 Chap 36: Giết hết tất cả?
37 Chap 37: Hi vọng cuối cùng
38 Chap 38: "Hắn" đã hành động!
39 Chap 39: Chấp nhận hi sinh
40 Chap 40: Chiến thắng
41 Chap 41: Điềm báo về tương lai
42 Chap 42: Cắt đứt quan hệ
43 Chap 43: Thất hứa?
44 Chap 44: Nụ cười giả tạo...
45 Chap 45: Kế hoạch ám sát
46 Chap 46: Câu trả lời phũ phàng...
47 Chap 47: Sự thật bất diệt
48 Chap 48: Làm hòa
49 Chap 49: Một ngày dài
50 Chap 50: Đi biển nào!
51 Chap 51: Người ngoại quốc rắc rối
52 Chap 52: Bí mật!
53 Chap 53: "Hai mươi hai"
54 Chap 54: Thi đấu thôi nào!
55 Chap 55: Hợp tác
56 Chap 56: Phe trắng vs phe đen
57 Chap 57: Tấn công!
58 Chap 58: Chia cắt
59 Chap 59: Phản bội?
60 Chap 60: Lựa chọn sai lầm
61 Chap 61: Linh cảm xấu...
62 Chap 62: Hướng về phía em
63 Chap 63: Phẫn nộ
64 Chap 64: "Thiên sứ ra đi..."
65 Chap 65: "Khúc tình ca dành cho anh"
66 Chap 66: Bảo vệ em là bản năng!
67 Chap 67: Kỉ niệm...
68 Chap 68: Nỗi buồn không tên
69 Chap 69: Nơi ta thuộc về _End_
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chap 1: Hàng xóm mới
2
Chap 2: 5 năm sau...
3
Chap 3: Ngủ chung
4
Chap 4: Nụ hôn trong mưa
5
Chap 5: Ước nguyện
6
Chap 6: Họ là ai?
7
Chap 7: Tìm lại được niềm vui
8
Chap 8: Tương lai đen tối?
9
Chap 9: "Hikaru nara"
10
Chap 10: Thảm kịch
11
Chap 11: Giọt lệ sau 11 năm
12
Chap 12: Lựa chọn cuối cùng
13
Chap 13: Gia nhập tổ chức
14
Chap 14: Anh nhớ em...
15
Chap 15: Anh là ai?
16
Chap 16: Chúng ta của 6 năm sau
17
Chap 17: Có phải là em?
18
Chap 18: Sự cố bất ngờ
19
Chap 19: Không xứng?
20
Chap 20: Anh có ghét em không?
21
Chap 21: Buổi hẹn hò bất ổn
22
Chap 22: Thỏi son rắc rối
23
Chap 23: Em thích anh lắm!
24
Chap 24: Mối tình đơn phương
25
Chap 25: Món quà đặc biệt
26
Chap 26: Cảnh diễn cuối cùng
27
Chap 27: Số mệnh
28
Chap 28: Vụ nổ tại rạp chiếu phim
29
Chap 29: Giải quyết vấn đề
30
Chap 30: Mùa đông không lạnh!
31
Chap 31: Luyện tập bài hát mới
32
Chap 32: Sinh nhật của Nezuko
33
Chap 33: Rung động trong đêm
34
Chap 34: "Fake love"
35
Chap 35: Mục đích thật sự
36
Chap 36: Giết hết tất cả?
37
Chap 37: Hi vọng cuối cùng
38
Chap 38: "Hắn" đã hành động!
39
Chap 39: Chấp nhận hi sinh
40
Chap 40: Chiến thắng
41
Chap 41: Điềm báo về tương lai
42
Chap 42: Cắt đứt quan hệ
43
Chap 43: Thất hứa?
44
Chap 44: Nụ cười giả tạo...
45
Chap 45: Kế hoạch ám sát
46
Chap 46: Câu trả lời phũ phàng...
47
Chap 47: Sự thật bất diệt
48
Chap 48: Làm hòa
49
Chap 49: Một ngày dài
50
Chap 50: Đi biển nào!
51
Chap 51: Người ngoại quốc rắc rối
52
Chap 52: Bí mật!
53
Chap 53: "Hai mươi hai"
54
Chap 54: Thi đấu thôi nào!
55
Chap 55: Hợp tác
56
Chap 56: Phe trắng vs phe đen
57
Chap 57: Tấn công!
58
Chap 58: Chia cắt
59
Chap 59: Phản bội?
60
Chap 60: Lựa chọn sai lầm
61
Chap 61: Linh cảm xấu...
62
Chap 62: Hướng về phía em
63
Chap 63: Phẫn nộ
64
Chap 64: "Thiên sứ ra đi..."
65
Chap 65: "Khúc tình ca dành cho anh"
66
Chap 66: Bảo vệ em là bản năng!
67
Chap 67: Kỉ niệm...
68
Chap 68: Nỗi buồn không tên
69
Chap 69: Nơi ta thuộc về _End_

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play