Chapter 𝟸

|𝐂𝐡𝐚𝐩𝐭𝐞𝐫 𝟐| 𒈞𒈞𒈞𒈞𒈞𒈞𒈞𒈞𒈞 |𝚅𝚞̛̀𝚊 đ𝚊́𝚗𝚑 𝚟𝚞̛̀𝚊 𝚡𝚘𝚊|
Nhà bếp...
Hân Nghiên buớc xuống nhà bếp của Phó gia...
Đến nhà bếp cũng rộng như vậy...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
"Ngôi nhà nhỏ bé của mình còn chưa rộng bằng một nửa cái nhà bếp"
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : phu nhân kêu cô học việc đúng không?
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Dạ đúng
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : rồi lại đây xem cách tôi làm việc này
Hân Nghiên đi lại, nhưng cô lại nhìn thấy một người đang tự ngồi băng bó vết thương trên tay...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Nguời đó sao lại phải băng bó tay phải vậy?
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Cô đừng quan tâm cô ta
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Đôi khi biết nhiều chuyện quá cũng không tốt
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Oh...
Nguời hầu thấy Hân Nghiên là nguời mới trẻ nguời non dạ nên nói luôn...
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Tôi thấy cô là nguời mới, nên tôi cũng kể cho cô để cô né
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Nãy mới vô cô thấy ai trong nhà là dữ nhất
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Tính cách thì tôi không biết...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Nhưng nét mặt thì... nguời ngồi kế bên phu nhân có vẻ hơi đáng sợ
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Thì đó, chính nguời cô nói đã nhẫn tâm dùng bình đá hoa cuơng đập vào tay của cô kia đó
Vừa nghe dứt câu, Hân Nghiên vừa há miệng vừa mở to mắt...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Đánh...đánh nguời sao?!
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Trời ơi cái miệng kìa
Hân Nghiên vội bịt miệng lại...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Cô có thể kể thêm cho tôi nghe đuợc không
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Tôi thấy như vậy là đuợc rồi
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Tôi chỉ nói cho cô biết để mà né xa, đặc biệt cô là người mới càng cần né xa nếu không muốn ăn đập bất tử
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Mà cô ba đó là ai vậy?
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Cô ba là con út của phu nhân, đuợc phu nhân cưng chiều dữ lắm
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Người hầu : Truớc cô ba là cô hai, cô hai là con truởng của phu nhân, cũng là chị của cô ba
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Nhưng mà cô hai với cô ba như hai thái cực khác nhau vậy
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Cô hai thì lại dễ tính hơn cô ba, còn cô ba thì như ấm nuớc đang sôi vậy, đụng là phỏng, vậy đó
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Cho nên tốt nhất cô là nguời mới thì càng nên tránh xa cô ba ra
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Nghe cô kể tôi thấy cô ba đáng sợ thật
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Mày rảnh rỗi đứng đây hóng chuyện ha, đã ha!
Vân Anh xuất hiện thù lù phía sau...
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Cô... cô ba
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Cô ba?..
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Chính là nguời ở thái cực nuớc sôi sao?
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Thái cực?... Nuớc sôi?..
Nguời hầu kia vội bịt miệng Hân Nghiên lại...
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Buông cô ta ra
Nguời hầu bỏ tay ra...
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Mày nói lại xem
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Tôi... tôi nói gì sai sao ạ...
Hân Nghiên thấy mặt Vân Anh có vẻ rất tức giận...
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Nói nhanh!
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
T-tôi.. tôi nói gì bây giờ
Vân Anh vung chiếc roi đang cầm trên tay ra...
' BỘP '
Chiếc roi đánh vào mặt đất khiến mọi người đều sợ hãi mà lùi lại...
Chỉ có duy nhất Hân Nghiên ngơ ngác đứng yên...
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Để tao xem khi chiếc roi đuợc quất vào làn da trắng nõn nà của mày...
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Thì mày sẽ còn gan dạ hay là... khóc lóc xin tha
Nói xong Vân Anh đá chân Hân Nghiên ép quỳ xuống...
Cô vung roi vào nguời Hân Nghiên liên tục...
' CHÁT '
' CHÁT '
' CHÁT '
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Ah!
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Dám mắng tao là ấm nuớc sôi
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Đánh cho này bỏ cái tật mắng chủ!
Những vệt roi liên tục đuợc hằn lên da thịt Hân Nghiên...
Mọi người muốn giúp nhưng ai nấy đều sợ sự điên cuồng của Vân Anh...
Đánh đuợc khoảng muời mấy roi thì Vân Anh dừng lại...
Hân Nghiên bắt đầu kiệt sức ngã ra đất...
Vân Anh tiến lại gần...
Đôi mắt Hân Nghiên mơ hồ nhìn đôi chân của Vân Anh đã đứng gần cô...
Vân Anh túm lấy Hân Nghiên, ép cô nhìn mình...
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Mày cũng da trâu da ngựa phết
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Hôm nay tao tha cho mày, nếu lần sau không thay đổi
Vân Anh bỏ tay hất đầu Hân Nghiên xuống đất...
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Thì liệu mà kiếm mồ mã để chôn đi
Nói xong Vân Anh rời đi...
Sau khi Vân Anh rời đi, mọi người mới đi lại...
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Hân Nghiên, cô còn tỉnh không?
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Tôi... không sao
Hân Nghiên cố gắng đứng lên...
Nhưng càng đứng lên, vết thuơng càng khiến cô đau thêm...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Ah...
Sa Na
Sa Na
Mọi người để tôi dẫn cô ấy vào phòng nghỉ
Sa Na bế Hân Nghiên gọn trong vòng tay...
...
Phòng dành cho nguời hầu...
Sa Na đặt Hân Nghiên nằm úp xuống...
Sa Na
Sa Na
Cởi áo ra
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Hả? (;-;)
Sa Na
Sa Na
Cởi áo ra
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Nhưng tôi...
Sa Na
Sa Na
Kêu cởi thì cởi đi, nói nhiều!
Hân Nghiên cởi áo ra để lộ chiếc lưng trần đầy lằn roi ruớm máu...
Sa Na cho thuốc ra bông tâm rồi bôi lên lưng Hân Nghiên...
Sa Na
Sa Na
Có vẻ cô là người may mắn
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Tại sao lại nói vậy?
Sa Na
Sa Na
Vì cô là nguời đầu tiên bị đánh nhưng chỉ ruớm máu
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Cô nói vậy có nghĩa là những người truớc bị đánh đều khác tôi sao
Sa Na
Sa Na
Đúng vậy
Sa Na
Sa Na
Tôi cũng hơi bất ngờ, vì những người hầu truớc đều bị đánh cho đến "chết"
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Cô ba đánh nhiều người lắm sao?
Sa Na
Sa Na
Không phải chỉ nhiều mà là rất nhiều
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Những người truớc đều chết hết sao? Không còn ai sống à
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Ah!
Hân Nghiên tức giận quên mất cơ thể bị thuơng...
Sa Na
Sa Na
Cũng còn nguời sống sót, nhưng họ sợ và chạy rồi
Sa Na
Sa Na
Cô có biết lý do tại sao phu nhân tuyển thêm nguời hầu không?
Sa Na nhẹ nhàng dán vết thuơng lại...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Tại sao?
Sa Na
Sa Na
Mỗi ngày cô ba đều chọn một người để trút giận, cho nên nguời hầu càng ngày càng ít
Sa Na
Sa Na
Bởi mới cần tuyển nguời hầu
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Nghe đáng sợ vậy
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Mong là tôi sẽ không bị đánh nữa, đau thật chứ🥲
Sa Na cất thuốc vào hộp y tế...
Sa Na
Sa Na
Xong rồi, cô cứ nằm đó đi
Sa Na đi cất hộp y tế...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Oh
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Mà cô tên gì vậy?
Sa Na
Sa Na
Sa Na, cứ gọi là A Na
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Chị...A Na
Sa Na mỉm cuời rồi đi ra...
Bên ngoài...
Sa Na buớc ra với khóe miệng đang cuời...
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Chà A Na, lần đầu tên tôi thấy cô cuời đó
Sa Na
Sa Na
Hả... ừm, khụ!
Sa Na
Sa Na
Để tôi lặt rau cho
Sa Na đánh chống lãng sang chuyện khác...
Một lát sau Vân Anh đi vào phòng dành cho nguời hầu...
Nhân vật nữ
Nhân vật nữ
Nguời hầu : Ủa cô ba?
Sa Na
Sa Na
...
Sa Na nhìn Vân Anh một cách dè chừng...
Phòng nguời hầu...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Đau quá, có cần phải đánh đến tróc da nguời ta không chứ
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Tróc da sao?
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Ấy!
Hân Nghiên hoảng hốt lăn một vòng té khỏi giuờng...
' BỊCH '
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Úi xịt!...
Hân Nghiên tay vịn giuờng, tay che cầm áo che phần truớc lại...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Tôi không sao
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Sao cô ba lại xuống đây..
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
T-tôi không muốn bị đánh nữa đâu
Hân Nghiên đề cao cảnh giác với Vân Anh...
Nhưng điều Vân Anh để ý là khe chính giữa của hai quả đồi bị lộ ra...
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Hừm ưm...trắng, tròn, to~
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
C-cô ba nhìn đi đâu vậy?
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Ai kêu mày ăn mặc lộ liễu quá chi
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Khụ... tao thấy mày cũng can đảm truớc cây roi của tao nên tao tặng cho mày tuýp thuốc trị thuơng
Phó Vân Anh
Phó Vân Anh
Nó tốt lắm, mày xài đi
Nói xong Vân Anh để tuýp thuốc lại giuờng rồi rời đi...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Sao tự nhiên lại tốt vậy
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
Chẳng lẽ cô ba có ý nói là vừa đánh vừa xoa sao..
Hân Nghiên cầm lấy tuýp thuốc rồi nhìn...
Mặt cô ửng đỏ...
La Hân Nghiên
La Hân Nghiên
"Cơ mà cũng chưa đến nổi... "
Vân Anh buớc ra, gương mặt đỏ bừng, vội vàng rời đi...
End chap 2
(𝚂𝚞̛̉𝚊 𝚕𝚊̣𝚒 𝟶𝟾-𝟶𝟾-𝟸𝟶𝟸𝟺 𝟸𝟷:𝟻𝟹)
Hot

Comments

.

.

Ờm... không biết nên nói sao. Cốt truyện thì hay đó nhưng cách tác giả xây dựng nhân vật tính cách và lời thoại sao sao á, tình tiết đẩy nhanh mà kiểu phi logic. Đầu tiên là về xây dựng nhân vật bot, lần đầu tiên đến làm thì phải biết nghe lời và học hỏi, bot quá trẻ con và ứng xử tùy tiện. Bot thấy Sa Na bị thương nên thắc mắc hỏi thì bình thường, nhưng nữ hầu khác đã nói câu nên biết ít chuyện thì tốt rồi thì bot cũng nên im lặng đi còn đòi hỏi tôi muốn biết, nữ hầu kia cũng cứ thế dễ dàng kể cho nghe thay vì kêu bot nên cẩn thận với bà chủ và cô chủ. Rồi khúc sau nữ hầu cũng đã nói là trong nhà này phải cẩn thận cô chủ rồi thế mà lúc gặp Vân Anh bot lại còn nói câu "cô là ai mà tôi phải biết". Lần đầu đến làm nhưng thấy bot kiểu ngông cuồng và không coi ai ra gì ấy. Với tác giả xây dựng tính cách bot là nhân hậu và thân thiện... lại thêm khờ mà mấy mấy cái khúc mà bot nói câu kiểu muốn đấmm vào mặt top hay gì á, rồi có cả cái khúc đòi trả thù top gấp đôi... nó không đúng với tính cách của một người nhân hậu. Còn về nhân vật top... dù tích cách là thích hành hạ người khác hay gì đi nữa thì đâu thể xuống tay với một người hầu mới xin vào làm việc được, thấy hơi bệnh hoạn á. Đây là thuộc người hầu trong nhà chứ không phải thuộc chế độ nô lệ mà người mới đến đã ra tay như thế.

2024-08-07

3

ai lop mhoangg 🧸

ai lop mhoangg 🧸

hayy

2024-09-04

1

Anhthu

Anhthu

nói trc bc kh qua

2024-08-13

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play