[LingOrm] Nàng Bác Sĩ Tôi Yêu
Chap 2
LingLingKwong (cô)
*kiểm tra tình hình của nàng*
LingLingKwong (cô)
Cô ấy hiện đã tỉnh lại nhưng sức khỏe vẫn còn rất yếu , người nhà để cô ấy nghỉ ngơi thêm nha
LingLingKwong (cô)
Đây là trách nhiệm của con mà
LingLingKwong (cô)
Con xin phép ik làm việc
LingLingKwong (cô)
*mở cửa đi ra ngoài*
Mẹ Orm
Con thấy trong người sao rồi Orm?
Orm Kornnaphat (nàng)
Con đỡ rồi mẹ , mà cô gái hồi nãy là bác sĩ phụ trách của con sao?
Yinganada
Em ăn gì không Orm , chị đi mua cho
Orm Kornnaphat (nàng)
Mua cho em 1 phần cháo nha chị
Yinganada
Uhm , để c đi mua cho nằm nghỉ ngơi đi nha
Sau khi Yinganada mua cháo xong
Yinganada
Chị đút em ăn nha ?
Mẹ Orm
Để bác đút cho Orm được rồi con
Yinganada
Dạ thôi bác ngồi với Orm được rồi ạ , con đút cho dù gì nay con cũng khôg có lịch trình gì nên con ở đây với Orm được
Orm Kornnaphat (nàng)
Em tự múc được rồi mà chị
Yinganada
Ngồi yên đi , mới tỉnh lại mà chị đút cho
Yinganada
*thổi cháo + đút*
Orm Kornnaphat (nàng)
*há miệng ăn*
Yinganada
Có nóng không em?
Orm Kornnaphat (nàng)
Dạ không
Yinganada
Vậy ăn tiếp nha?
Yinganada
Nằm xuống nghỉ nha em?
Yinganada
*đỡ Orm nằm xuống*
Orm Kornnaphat (nàng)
Ba mẹ về nghỉ ngơi đi có chị Yinganada ở đây với con rồi ,chiều ba mẹ hẳn vô
Mẹ Orm
Uhm vậy ba mẹ về chiều ba mẹ đưa cháo vô cho con nha
Mẹ Orm
Nhờ con nha Yinganada
Yinganada
Dạ , 2 bác về nghỉ ngơi đi ạ Orm để con lo cho
LingLingKwong (cô)
*đi tới*
LingLingKwong (cô)
Dạ chào cô chú , cô chú về ạ
Mẹ Orm
Đúng rồi chúng tôi về , có gì chiều chúng ta vô
LingLingKwong (cô)
Dạ vậy cô chú về , con vô cho bệnh nhân uống thuốc
Mẹ Orm
À bác sĩ con bé nó uống thuốc hơi khó có gì nhờ bác sĩ nha
LingLingKwong (cô)
Dạ để con
LingLingKwong (cô)
Con xin phép
LingLingKwong (cô)
*mở cửa vào phòng bệnh của nàng*
LingLingKwong (cô)
Chào em
LingLingKwong (cô)
Tôi đến cho bệnh nhân uống thuốc
Yinganada
Dạ để tôi kêu Orm dậy
Yinganada
Dậy uống thuốc đi em
Orm Kornnaphat (nàng)
*mở mắt*
Yinganada
Dậy uống thuốc rồi ngủ tiếp nè
Orm Kornnaphat (nàng)
Uống thuốc ạ?
LingLingKwong (cô)
Tới giờ uống thuốc rồi nè , cô ngồi dậy uống đi rồi ngủ tiếp
LingLingKwong (cô)
*đưa thuốc cho nàng*
Orm Kornnaphat (nàng)
Cảm ơn bác sĩ
Orm Kornnaphat (nàng)
*cầm lấy thuốc*
Orm Kornnaphat (nàng)
*nhưng không uống do sợ*
LingLingKwong (cô)
Cô sao vậy?
LingLingKwong (cô)
À rồi cô sợ đúng không?
LingLingKwong (cô)
Nãy tôi có gặp mẹ cô
LingLingKwong (cô)
Bà ấy có nói
LingLingKwong (cô)
Uống ngoan rồi tôi cho cục kẹo ngậm vô là hết đắng nhé
LingLingKwong (cô)
Nào uống đi
Orm Kornnaphat (nàng)
Vâng
Orm Kornnaphat (nàng)
*bỏ thuốc vào miệng uống*
Orm Kornnaphat (nàng)
*uống nước*
LingLingKwong (cô)
Đây kẹo đây
LingLingKwong (cô)
Cô ngậm vào đi
Orm Kornnaphat (nàng)
Cảm ơn bác sĩ
LingLingKwong (cô)
Cô nghỉ ngơi tiếp đi nhé
Orm Kornnaphat (nàng)
À bác…bác sĩ
LingLingKwong (cô)
Sao thế cô khó chịu ở đâu à?
Orm Kornnaphat (nàng)
À không, ngày mai tôi có thể mời cô đi ăn sáng chung không?
LingLingKwong (cô)
À , được chứ vậy sáng mai tôi qua dẫn cô đi nhá
LingLingKwong (cô)
Giờ thì nghỉ ngơi đi cho khỏe
LingLingKwong (cô)
Tối tôi sang cho uống thuốc tiếp
Orm Kornnaphat (nàng)
Vâng
Comments
Phương Nguyễn
nghe câu bệnh lười tự nhiên mún hẹn sốp ra Phúc Long để tâm sự quá
2024-08-10
1