Cô tỉnh dậy trong một căn phòng thấy nơi đây trang trí chủ yếu là màu nâu và màu đen. Sao cô lại ở đây? Họ bắt cô về làm gì chứ?
Hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu cô. Đúng là vô lý hắn ta đã hứa sẽ thả cô ra mà. Bỗng tiếng mở cửa vang lên một bóng hình cao to bước vào nhìn thấy cô đã tỉnh hắn tiến tới gần cô.
" Cô tên là gì?"
" tôi không có tên, nếu trong khu ở thì họ sẽ gọi tôi là móc túi"
Lâm Tú nghe cô nói thế liền nhíu mày. Tên của bản thân còn không có thì có thể làm được gì cho hắn đây.
"anh đưa tôi về đây làm gì? Không phải anh hứa là sẽ thả tôi ra rồi sao"
" tôi nói không giết cô chứ không có nghĩa là thả cô" Lâm Tú vẫn giữ nét mặt lạnh tanh nhìn cô. " tôi muốn cô làm người của tôi"
Cô nghe hắn nói thế liền tỏ ra ý cười. Hắn ta có bị ngốc không vậy đưa một đứa nhóc từ khu ổ chuột về để làm thuộc hạ đúng thật là nực cười. Được thôi dù gì cũng có chỗ ấm no để ở ngu gì mà không ở.
Lâm Tú thấy cô không trả lời liền không chút kiên nhẫn mà đưa tay bóp lấy cổ cô.
" t.. tôi đồng ý mà buôn tôi ra"
Cô sợ đến tái mặt, ai mà không sợ chứ cô đã từng bị hắn bóp cổ rồi cô biết lực đạo ấy không phải tầm thường.
Lâm Tú nhìn cô môi bắt giấc nhếch lên thành một đường cong hoàn chỉnh.
" cô dám không đồng ý" nếu Lâm Tú mà đã muốn thì không có chuyện gì là khó.
Hắn liếc nhìn gương mặt cô. Nó rất xinh đẹp nhưng khi nhìn kĩ lại rất sắc bén" từ nay cô sẽ tên là Mộc Tùy , và đừng quên hiện tại có đang chính là người của tôi. Mạng sống của cô tôi có thể nó biến mất bất kì lúc nào" đây không phải là lời nói suông mà chính là lời cảnh cáo. Nói xong Lâm Tú liền bước ra ngoài.
Từ nãy đến giờ cô chỉ biết im lặng không dám cải một lời. Vì sao ư? Vì cô sợ hắn chứ sao. Không bao lâu khi Lâm Tú bước ra thì liền có một người đi vào.
"tiểu thư!! lão đại dặn dò cô thay đồ rồi hãy xuống nhà gặp lão đại"
" tôi biết rồi" Xuống sảnh của của căn biệt thự Mộc Tùy liên tục há hốc mồm nhìn những thứ đắt tiền được trưng bày. Giờ ăn cắp thì có bị bắt không nhỉ:))))
Thấy Lâm Tú đang ngồi ở trên ghế thấy Mộc Tùy đang bước xuống liền lên tiếng gọi" Lại đây" Mộc Tùy nhíu mày khó hiểu cũng chẳng dám làm trái ý hắn, cô liền tiến tới đứng trước mặt hắn" Ngày mai tôi sẽ đưa cô đến trại huấn luyện và từ nay trở đi không được xưng hô qua thân mật với tôi phải gọi tôi là lão đại"
" người của tôi không được có điểm yếu "
Mộc Tuỳ nghe thế cũng chỉ nghe lời chẳng dám nói thêm " Được rồi về phòng đi" Lâm Tú nói xong liền bước đi ra khỏi căn biệt thự.
_______
Sáng hôm sau liền có người đến kêu Mộc Tùy dậy. Cô dù đang say giấc nồng nhưng cũng ngồi dậy chuẩn bị ra ngoài.
Bước xuống nhà bếp đã thấy hắn thêm ba tên nữa ngồi trên bàn ăn. Thấy cô bước xuống chạm chập Lâm Tú liền lên tiếng.
" cô có 5 phút để chuẩn bị ra ngoài "
" Lão đại! Tôi còn chưa kịp ăn "
Lâm Tú nhíu mày nhìn cô " thời gian chính là vàng tôi không muốn nhắc cô lần 2" thấy Lâm Tú đi ra ngoài cổng cô liền phóng nhanh vào nhà bếp.
Lam Đàm thấy cô định bước vào bếp thì liền hỏi " cô còn có ý định ăn sáng nữa à"
" dù sao cũng còn 5 phút, anh là đang làm chậm tiến độ của tôi đấy"
Thấy cô vẫn bước vào phòng bếp Lam Đàm liền thở dài một hơi. Lam Từ và Lam Phong đi kế cũng chẳng thèm để ý đến.
Lâm Tú ngồi trên xe nhìn đồng hồ hiện tại chỉ còn 20 giây để chuẩn bị xuất phát. Nhìn vào trong Lâm Tú nhíu mày khi nhìn thấy Mộc Tùy cầm một bánh mì nhét vào miệng rồi nhanh chống phóng lên xe. Chiếc xe duy chuyển đến trường tập luyện của Lâm hắc. Nơi đây chính là chỗ đào tạo ra những sát thủ hàng đầu với điều kiện khắc nghiệt và tiến độ tập luyện cao.
Lâm Tú muốn đưa Mộc Tùy đến đây vì muốn cô có thể trở thành một sát thủ chuyên nghiệp làm việc cho hắn. Muốn kiếm người võ công cao cường thì không khó nhưng nếu muốn trở thành người của Lâm Tú thì phải vừa có sức mạnh và đặt biệt là đầu óc.
Updated 44 Episodes
Comments
𝐓𝐡𝐲𝐮𝐮ジオ
Lươn vừa,bất mãn vô cùng tận=)
2025-06-03
0