(Drop) [ĐN Killer Peter] Kì Lạ
Chap 2
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Cha ơi!
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Hôm nay con đạt điểm tuyệt đối nè.
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Hihihi
Cha n9(Tiến sĩ)
Con của ta thật giỏi quá đi. Haha!!!
Cha n9(Tiến sĩ)
Ai muốn đi công viên chơi giơ tay lên nào!
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Con!
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Con!
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Kyo mún đi chơi công viên.
Cha n9(Tiến sĩ)
Được rồi, được rồi.
Cha n9(Tiến sĩ)
Lên thay quần áo rồi ta đưa Kyo đi công viên nhé!
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Vâng ạ!!!
Tưởng chừng cha với cô sẽ mãi mãi sống hạnh phúc với nhau nhưng một hôm cô đi học về thì thấy cửa mở toang. Cảm nhận thấy có gì đó đã xảy ra, cô nhanh chóng chạy vào nhà kiếm cha thì thấy cha cô nằm trên sàn, máu chảy lênh láng.
Cô chết lặng, toàn thân lạnh toát, đi tới chỗ ông, lật người ông dậy thấy trên người ông chi chít lỗ do súng tạo ra.
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
CHA ƠI!!!!!!
Cô gào thét, nước mắt trào ra không ngừng tới mức ngất đi. Tỉnh lại cô đã được đưa vào bệnh viện, sau đó cô bị cảnh sát đưa đi lấy lời khai, nhưng tất cả bị đưa vào ngõ cụt và cảnh sát kết luận cái chết của cha gây ra bởi một tên trộm. Một ngày sau đó, luật sư tới đưa tờ di chúc mà cha làm sẵn từ trước cho cô, số tài sản khổng lồ mà cha mẹ tích cóp cả đời đều để lại cho cô. Thậm chí cả người giám hộ cũng đã được định sẵn dù người này cô chưa từng biết đến hay gặp mặt nên họ hàng không thể đưa cô vào cô nhi viện hay cướp đoạt tài sản cô thừa kế.
Trong tang lễ của cha, có rất nhiều người đến tham dự, họ hàng, đồng nghiệp của ông, hàng xóm và thậm chí có cả vài người là chủ tịch tập đoàn lớn.
Cô chỉ lẳng lặng đứng một chỗ ôm di ảnh của cha, cúi gằm mặt xuống.
nv nữ
Nhìn con nhỏ kia xem, cha nó mất lại không rơi một giọt nước mắt.
nv nam
Cô không biết sao con bé này có thể là con ngoài dã thú của lão kia với người phụ nữ khác.
nv nam
Tôi là hàng xóm của lão. Vợ lão mất được một năm thì lão đem con bé này về nuôi tới giờ.
nv nữ
Ha...nuôi một con bạch nhãn lang thì lão cũng không phải loại tốt đẹp gì.
nv nam
Đúng vậy, đúng vậy.
Cô đứng đó, liếc mắt nhớ hết gương mặt của đám người nói xấu cha nó. Trong đôi mắt vô hồn xoẹt qua tia tàn nhẫn nhưng do tóc mái đã che đi nên không có ai để ý tới.
Sau tang lễ, có một người đợi đến lúc tất cả đi hết mới tới chỗ nó.
Choi Eun Chang
Cháu bé, từ giờ sẽ là người giám hộ của nhóc, cha nhóc đã đoán trước được cái chết của mình nên nhờ ta chăm sóc cho cháu.
Cô nghe vậy ngẩng đầu nhìn vào người đàn ông trước mặt.
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Không cần đâu.
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Tôi sẽ ở lại căn nhà cha với tôi từng ở, tôi cũng không cần chú làm bất cứ thứ gì cho tôi cả.
Choi Eun Chang
Nhưng hãy cầm lấy danh thiếp của ta, khi nào nhóc cần giúp đỡ cứ gọi trực tiếp cho ta.
Choi Eun Chang
Ta nợ cha nhóc một mạng.
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
...
Kim Hwa Kyo(mật danh DG)
Cảm ơn ngài...
Comments