#2

_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Ừm... Nhưng tư thế này có hơi mỏi rồi đó.
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Ngươi mỏi chứ ta đâu có mỏi?
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Nhưng tôi muốn xuống..
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Cũng được, ta sẽ chuyển ngươi vào một phòng bệnh cách ly với những nhân viên khác.
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Cảm ơn.
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
/ tiến đến cởi dây xích trên cổ tay và chân cậu /
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
/ ngã / Ouch!
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
/ đỡ lấy cậu /
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Ơm... Cảm ơn.
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Không gì, bộ muốn bám đến bao giờ?
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Tôi không có ý đó, nhưng mà chân tôi tê quá.
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Tôi không nhích được.
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Aizz, chưa bao giờ gặp một vật thí nghiệm phiền phức như ngươi đấy.
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Thật là- / bế cậu lên /
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
/ vòng tay ôm lấy cổ gã / * Tự thấy nhục lẫn ngại .
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
/ bế cậu đến phòng bệnh 302/
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
/ ngó nhìn xung quanh / * Trống người thật. '
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Lấy dùm cái thẻ trong túi áo khoác coi.
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Hả? À.. / mò tay xuống lấy / / đưa cho gã /
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Nè.
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Tay bế không cầm được. Cầm thẻ có mã số ấn vô máy quét đi.
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Ừm ừ. / làm theo /
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
/ đẩy cửa bước vô /
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
* Ồhhhhh, tiên tiến dữ ta. '
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
/ nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường bệnh / / giựt lại thẻ /
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Ủa?
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Ủa ủa cái gì?
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Vật thí nghiệm mà làm như công chúa, bế nữa chứ.
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Nè tôi có mượn bế đâu hả!
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
Gì gì? Nói lại coi?
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
Không...
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
* Chưa đã mà... '
_ ʜ1ʜ4 _
_ ʜ1ʜ4 _
/ quay người bỏ đi /
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
/ nhìn theo bóng lưng gã / * Hơi khẽ đỏ mặt . * Tốt bụng thật '
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
* Cơ mà mình ở trong đây để làm gì nhỉ? Nơi đây chán quáa~ '
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
H1h4 ơii!!
- Đột nhiên, căn phòng quay quay vài cái rồi rớt tỏm xuống dưới, hoàn hồn lại cậu đã ở một không gian biệt lập, không có ai ở đây ngoài cậu. Khi cậu hốt hoảng chạy ra đến phía cửa kính mà nhó nhòm ra bên ngoài thì cậu thấy gã đang ngồi trên ghế và điều chỉnh một số máy móc, nhìn trông nó mệt mỏi nhỉ?
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
/ đập mạnh vào cửa kính /
- Phải phải, cậu sợ cái không gian này.. Nó lại nhớ đến cái lúc mà, cậu bị các nhân viên trong viện nhi nhốt vào phòng một mình, mặc dù ở đây rộng rãi và đèn đóm đầy đủ. Nhưng nó lúc nào cũng khiến cậu rùng mình, thế rồi cậu bật khóc mà cố gắng đập cửa, miệng không yên cứ liên tục nhắc đến tên gã " H1h4 ".
_ ʜɪʜᴀ _
_ ʜɪʜᴀ _
H- H1h4!!!
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play