[AllDazai/Kunizai] I Hate Life
3
trong căn phòng chật hẹp, Dazai nằm lười biếng trên mớ bản thảo bị xếp lộn xộn dưới sàn, cậu ngáp ngủ, tay với lấy xấp giấy dày gần đó gác đầu lên
bộ kimono trên người cậu trở nên sột sệt, ánh chiều tà đỏ chói lọt vào phòng qua khe hở trên cửa sổ, cậu muốn nằm lì trong phòng nhưng dạ dày cậu liền biểu tình inh ỏi
mắt cậu nhắm hờ chẳng mở nổi, tay chống lên sàn nặng nề đứng dậy, cơ thể loạng choạng cứ thế lê vào bếp
Dazai Osamu
//ngáp ngủ//nếu có một cô gái xinh đẹp ở đây nấu cho mình thì hay nhỉ
Dazai Osamu
một người vợ tuyệt vời//vươn vai//
Kunikida Doppo
//nấu ăn//dậy rồi à
Dazai Osamu
hả? cô gái này thật đặc biệt nga~//dụi mắt//
Kunikida Doppo
đặc biệt cái đầu cậu ấy! //ném cái chảo vào đầu cậu//
Dazai Osamu
á//nằm ra sàn//
Dazai Osamu
ơ mà tại sao anh lại ở trong nhà tôi//mơ màng//
Kunikida Doppo
hửm? thì chính cậu rủ tôi lại ở chung mà
Dazai Osamu
không~ là hai chai sake mời anh đấy
Dazai Osamu
anh nấu gì đấy, Kunikida
Kunikida Doppo
mì Udon, mà sao tủ lạnh cậu trống không thế? chẳng có gì ngoài mấy lon bia
Dazai Osamu
//lết trên sàn//bình thường tôi không ăn bữa sáng với bữa tối, bữa trưa thì ăn ngoài cơ
Kunikida Doppo
tôi tưởng cậu là tên chẳng một xu dích túi chứ
Dazai Osamu
tôi chỉ nấu ăn khi đó là bữa cuối cùng thôi nga~
Kunikida Doppo
đứng dậy phụ tôi nấu ăn cái//xách cậu lên//
Kunikida Doppo
tôi đi ra ngoài mua thêm ít nguyên liệu, cậu ngồi đây trông giúp nồi mì là được//ra ngoài//
Dazai Osamu
tôi hiểu rồi//gian xảo//
Kunikida Doppo
(sao tự dưng mình thấy lạnh sống lưng nhỉ?)
Dazai tung tăng bước lại hộc tủ, lần mò gói nấm trong góc tủ mà cậu hái được mấy ngày trước, cậu đem mớ nấm rửa sạch rồi cắt nhỏ, nhanh tay mở nồi rồi bỏ hết vào
mùi thơm ngào ngạt của mì Udon lan ra khắp căn phòng, cậu vui vẻ cầm lọ bọt ngọt hơn nửa bỏ hết vào nồi
Dazai Osamu
cũng may mớ nấm thiên thần mình hái vẫn còn
Dazai Osamu
trông ngon mắt quá đi//tắt bếp//
Dazai Osamu
lấy bát đũa thôi//vào phòng khác//
Kunikida Doppo
//vào nhà//tôi về rồi
Kunikida Doppo
mùi hơi lạ nhỉ//mở nồi//
Dazai Osamu
//tung tăng bước ra//là~ lá~ la ~la~~
Kunikida Doppo
cậu bỏ gì thêm vào nồi à
Dazai Osamu
làm gì có//giả ngây//
Kunikida Doppo
chắc tôi tin
Kunikida huýt sáo, lập tức một cánh cổng không gian xuống hiện trên tường, con chó ba đầu lao ra, bộ lông đen xù cùng với thể hình khổng lồ khiến nó trông vô cùng hung tợn
cậu nghệch mặt nhìn anh, vốn cậu đã không ưa tông ti họ hàng 18 đời nhà bọn chó rồi bây giờ lại xuất hiện một con chó đã cao hơn cậu mà còn ba đầu
anh liếc mặt ra hiệu cho nó, lập tức nó ăn hết cả nồi mì đầu ắp rồi lại chạy lại vào cánh cổng không gian sau đó biến mất
Dazai Osamu
tôi còn chưa ăn đấy
Dazai Osamu
bắt đền anh đó, Kunikida-kun
Kunikida Doppo
ý là cậu muốn nốc mớ nấm thiên thần hủy diệt kia rồi lên thiên đàng luôn à
Dazai Osamu
không biết đâu, bắt đền đấy//xụ mặt//
Kunikida Doppo
ra ngoài ăn đi tôi bao, được chưa?
Dazai Osamu
yaa, Kunikida tuyệt nhất!
Kunikida Doppo
đồ hai mặt//bất lực//
Comments