chap 1
một gia đình thật sự là gì?
như thế nào mới có thể trở thành một đứa bé ngoan?
làm sao để ba mẹ luôn hài lòng về tôi?
Và làm cách nào mới giữ được tình yêu thương, lo lắng của ba mẹ ở lại mãi mãi?
Thật sự tôi chẳng biết gì cả...!
Làm ơn....có ai đó hãy giúp tôi với...
Ai đó hãy....giúp tôi....tìm ra câu trả lời
Giúp tôi.....thoát khỏi tất cả
dường như tôi đã dần tự biến mình thành con rối thật sự của ba mẹ
Mặc cho bọn họ điều khiển
Tôi thật sự.....đã hết chịu nổi nữa rồi
Tôi....thật muốn nhắm mắt lại và ngủ một giấc thật sâu, thật thoải mái
Một giấc ngủ vĩnh hằng...mãi mãi sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa
__________(năm 4 tuổi)__________
Mộc Thanh Vân
đố anh bắt được em hihi //vui vẻ chạy nhảy//
Mộc Thanh Tùng
tiểu vân mau đứng lại cho anh //đuổi theo Vân//
Mộc Thanh Vân
Hihi lêu lêu a tùng chạy chậm rì
Thanh Kiều (bà Thanh)
A tùng, tiểu vân chậm thôi con coi chừng ngã bây giờ~ //lo lắng//
Mộc Bắc (ông Mộc)
Kìa bà lâu lâu mới cho bọn nhỏ ra ngoài chơi mà, cứ để bọn nhỏ chơi đi //ân cần dỗ dành bà thanh//
NVP
ối trời ạ, nhìn gia đình anh chị hạnh phúc mà tôi đây ngưỡng mộ thật đấy~
NVP
con cái ngoan ngoãn hiểu chuyện biết bao, chẳng bù cho con nhà tôi~
Thanh Kiều (bà Thanh)
chị quá lời rồi, chẳng dấu gì chị chứ gia đình tôi dù gì cũng là gia đình gia giáo~
Thanh Kiều (bà Thanh)
nên hai đứa nhỏ nhà tôi từ nhỏ đã được dạy dỗ rất nghiêm khắc~
Thanh Kiều (bà Thanh)
Chúng tôi cũng chẳng dám mơ mộng gì, chỉ mong hai đứa sau này có được cuộc sống ổn định, hạnh phúc....~
Thanh Kiều (bà Thanh)
Là đã mãn nguyện lắm rồi hic...//cảm động rơi nước mắt//
Mộc Bắc (ông Mộc)
//đưa khăn tay cho bà Thanh// được rồi, được rồi mà bà đừng khóc nữa
Mộc Bắc (ông Mộc)
Xin lỗi anh chị, vợ tôi bà ấy cũng vì lo lắng cho con nên mới vậy anh chị bỏ qua cho
NVP
Haha không sau, không sau chúng tôi hiểu mà~
Mộc Thanh Vân
//vấp cục đá// ây da //quơ tay níu mạnh váy bà Kiều lại//
Thanh Kiều (bà Thanh)
á...//loạn choạng, ngã phịt xuống đất//
Mộc Thanh Tùng
Tiểu Vân tiểu Vân em...//kinh ngạc//
Mộc Thanh Vân
A hức...x-xin lỗi...t-tiểu vân xin lỗi mẹ //hoảng loạn//
NVP
ấy ch*t, tiểu vân con sao lại bất cẩn thế này~
NVP
Con gái con đứa, phải cẩn thân hơn chứ con~ //ánh nhìn chăm biếm//
Mộc Thanh Vân
a con....con...t-tiểu vân //bối rối//
Thanh Kiều (bà Thanh)
Tsk-//chống tay dứng dậy, ánh mắt sát khí liếc nhìn Vân//
Mộc Bắc (ông Mộc)
//nhìn thấy đụng nhẹ người bà Thanh//
Thanh Kiều (bà Thanh)
//nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, thu lại ánh mắt//
Thanh Kiều (bà Thanh)
//cầm lấy tay Vân đỡ dậy// thôi nào không sao hết~
Thanh Kiều (bà Thanh)
Tiểu vân ngoan~ mau đứng dậy nào~
Mộc Thanh Vân
Mẹ ơi, t-tiểu vân hong có cố ý đâu
Mộc Thanh Vân
Tiểu vân....tiểu vân xin lỗi mẹ //cúi gầm mặt//
Thanh Kiều (bà Thanh)
//xoa đầu vân// mẹ không sao đâu~ tiểu vân có bị thương ở đâu không quay qua mẹ xem nào~
Mộc Thanh Vân
Nhưng....nhưng mà---
Mộc Bắc (ông Mộc)
Mẹ con đã bảo không sao rồi, con không cần phải buồn nữa đâu
Mộc Thanh Vân
A hức....mẹ ơi mẹ ơi....con đau hức đau quá mẹ ơi huhu
Mộc Thanh Tùng
//lo lắng chạy theo// mẹ ơi...hức...mẹ thả tiểu vân ra....thả ra đi mà
Thanh Kiều (bà Thanh)
//tức giận kéo tay vân quăng mạnh vào tường//
Mộc Bắc (ông Mộc)
//kéo rèm, đóng khoá cửa lại//
Mộc Thanh Tùng
mẹ ơi...huhu //đứng chắn trước vân//
Thanh Kiều (bà Thanh)
A tùng! Con mau tránh ra cho mẹ!
Mộc Thanh Tùng
Hong....hong chịu đâu...huhu
Mộc Bắc (ông Mộc)
//đi tới trước mặt tùng//
Mộc Bắc (ông Mộc)
a tùng ngoan nào, mẹ chỉ muốn nói chuyện với em một chút thôi
Mộc Bắc (ông Mộc)
Sẽ không có gì đâu, a tùng mau lên phòng ngủ với ba
Mộc Thanh Tùng
Hong chịu...hức...hong chịu đâu a tùng...a tùng phải bảo vệ tiểu vân
Thanh Kiều (bà Thanh)
A tùng! Mau lên phòng ngủ với ba đi, mẹ sẽ không làm gì tiểu vân đâu
Mộc Thanh Tùng
//nhìn bà thanh// th-thật sao ạ?
Thanh Kiều (bà Thanh)
ừm //gật đầu//
Mộc Bắc (ông Mộc)
A tùng, con là bé ngoan mà đúng không? Mà bé ngoan là phải nghe lời ba mẹ
Mộc Bắc (ông Mộc)
Mau lên phòng thôi con
Mộc Thanh Tùng
//nhìn vân rồi lại nhìn ông mộc//
Mộc Thanh Vân
//nằm run rẩy trên sàn nhà//
Mộc Thanh Tùng
Nhưng....//gật nhẹ đầu// vâng ạ....
Mộc Bắc (ông Mộc)
Ngoan //xoa đầu tùng, dắt tùng lên phòng//
Mộc Thanh Vân
A hức....c-on xin l-lỗi...//nằm thoi thóp trên thềm, rên rỉ vì đau//
Thanh Kiều (bà Thanh)
Con 🐶 này, mày biết mày đã làm gì không hả 💢 //liên tục quật mạng roi vào người vân//
Thanh Kiều (bà Thanh)
mày có biết tao đã mất mặt như nào vì mày không 💢
Mộc Thanh Vân
Hức....a...//cả người đau mệt mỏi, mắt bắt đầu mờ dần//
Thanh Kiều (bà Thanh)
Con nhỏ ng* d*t này, mày nhìn anh mày mà học hỏi kìa 💢
Thanh Kiều (bà Thanh)
Anh mày nó có bao giờ đem lại phiền phức cho tao như mày chưa 💢
Mộc Thanh Vân
C-con xin l-lỗi mẹ //ngất xĩu//
Thanh Kiều (bà Thanh)
//dừng hành động lại, đá đá vào người vân// con 🐶 này, mày còn giả vờ giả vịt cái gì 💢
Mộc Thanh Vân
//không có phản ứng//
Thanh Kiều (bà Thanh)
Mau mở mắt ra cho tao 💢 //đá mạnh hơn//
Mộc Thanh Vân
//vẫn không có phản ứng gì//
Thanh Kiều (bà Thanh)
Tsk //tặc lưỡi// đúng là con nhỏ yếu đuối, vô tích sự
Thanh Kiều (bà Thanh)
có nhiêu đó đã ngất lên xĩu xuống //ghét bỏ//
T/G
ờm thì...có ai đọc đoạn đầu của truyện mà cảm thấy hình ảnh của bản thân trong đó hong
T/G
Hoặc cảm thấy đồng cảm với nhân vật chính chẳng hạn
T/G
nếu có thì chắc là bạn đang hoặc đã từng phải trải qua 1 khoảng thời gian rất áp lực phải không?
T/G
khoảng thời gian đó chắc hẳn đã rất mệt mỏi đối với bạn nhỉ?
T/G
Nhưng sẽ không sau đâu, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi!
T/G
Những lúc mà bạn muốn từ bỏ 1 điều gì đó, hãy suy nghĩ đến lý do bạn bắt đầu
T/G
Những lúc bạn stress hay lo âu hãy thử ngắm nhìn lên bầu trời
T/G
vạn vật trên thế giới này đều không phải tự nhiên mà có
T/G
nếu muốn đến được tương lai, ta cần phải vượt qua quá khứ và đối mặt với hiện tại
T/G
Cũng như con người nếu muốn đến được thành công, ta cần phải vượt qua chính bản thân mình và đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống
T/G
Tui mong một số lời này sẽ có thể giúp ít được phần nào đó cho mn và cũng cho chính bản thân tui (◍•ᴗ•◍)
Comments