[BounPrem] Đàn Anh Cùng Câu Lạc Bộ
Chap 2
Giây phút vừa thấy anh ở cửa, tim cậu đập liên hồi, biết là sẽ có bạn cùng phòng đến ở cùng nhưng không ngờ lại là anh
Boun Noppanut
Tôi...vào được không?
Anh lên tiếng thì cậu mới hoàn hồn về, gật đầu sau đó tránh sang một bên cho anh vào
Prem Warut
A-anh ngủ giường bên này nha tại bên này là chỗ của em rồi...
Cậu nói xong rồi nhìn ánh mắt của anh, mong rằng anh sẽ không nổi giận trước câu nói của cậu
Boun Noppanut
Ùm *phòng này dán nhiều tranh ghê, còn có cả khung tranh nữa, cậu nhóc này cũng thích vẽ sao?*
???
📱anh hai, sao tự nhiên anh lại dọn đi?
Boun Noppanut
📱Anh muốn ở kí túc xá cho đỡ ngột ngạt
Boun Noppanut
📱Thôi, anh đi ăn đây
Anh cúp máy, sau đó cắt đồ đạc của mình vào tủ
Boun Noppanut
Này, cậu có kéo không?
Boun Noppanut
Dao rọc giấy thì sao?
Anh nhìn một vòng căn phòng, căn phòng chẳng có thứ gì sắc nhọn, đồ đạc trong phòng thì cũng chẳng thứ gì bằng thủy tinh, đa số đều bằng gỗ và nhựa
Boun Noppanut
Không sao, tôi tự đi mua
Nói rồi, anh để gọn đồ sang một bên sau đó ra ngoài mua đồ
Anh ra khỏi phòng thì cậu mới dám đi ra khỏi góc tường nãy giờ mình đang đứng
Prem Warut
Phù, mình lên chuyển về nha không ta?
Nói rồi cậu cũng đi ra ngoài để mua đồ ăn
Prem Warut
*Sắp đến giờ uống thuốc rồi mà giờ chưa ăn, uống muộn chắc không sao đâu*
Cậu vừa ra khỏi cổng kí túc xá thì thấy anh đang đứng nói chuyện cùng một cô gái, nhìn có vẻ khá thân thiết
Prem Warut
*Cô gái đó là ai vậy? Thôi kệ, đi ăn đã*
_____________________________
Màn đêm buông xuống cũng là lúc cậu làm xong bài tập và lên giường đi ngủ
Nhìn sang giường của anh thì vẫn chưa thấy anh về nên cậu không khóa cửa mà để cửa cho anh, nào anh về thì tiện thể khóa luôn
Prem Warut
Thuốc an thần...đây rồi!!
Prem Warut
/lắc lắc lọ thuốc/ sắp hết rồi sao? Cuối tuần này cũng đi gặp bác sĩ rồi để đến lúc đó rồi mua luôn
Prem Warut
/nhìn tay mình/ cuối tuần này cũng phải về nhà...
Bỗng, nước mắt của cậu không tự chủ được mà trào ra, cậu thường xuyên bị như vậy, giây trước đang bình thường, giây sau đã cảm thấy muốn khóc
Prem Warut
/lau nước mắt/ thật sự không muốn về đó...thật đáng sợ
Cậu lau nước mắt sau đó đi lấy nước để uống thuốc, với tác dụng của thuốc an thần, cậu chìm vào giấc ngủ rất nhanh
Một lúc sau thì anh cũng về
Boun Noppanut
Cậu ta ngủ mà không khóa cửa sao? Cậu thả quá vậy?
Boun Noppanut
/đá phải lo gì đó/ gì đây?
Boun Noppanut
/nhặt lên/ thuốc an thần? /nhìn cậu/ của cậu ta sao?
Lúc này anh mới để ý xung quanh căn phòng, nhưng bức tranh của cậu đầy đủ màu sắc nhưng lại mang một nét cô đơn không thể tả
Boun Noppanut
Thật kì quặc
Comments
Minh Thư
'quặc ' s tui nghe tui mắc cười 😇😇
2025-01-21
1
......
hónggg
2024-08-13
2
@norawitnattawat13182004
nhanh bà ơiii , hóng chết tui
2024-08-12
1