[Đam Mỹ] Xuyên Không Làm Tiểu Thụ Được Cưng Chiều
Chương 2: Xuyên không rồi?
Tại căn phòng lớn, có một thiếu niên đang nằm trên giường, nheo mắt tỉnh lại.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
*Ngồi dậy, nhìn quanh phòng* "Đây là đâu vậy?"
Dương Viễn ở bên cạnh, cảm thấy người nọ có động tĩnh, cũng tỉnh theo, sau đó vui mừng nói:
Dương Viễn [Công2] (Anh)
An An! Cuối cùng em cũng tỉnh rồi! Em cảm thấy trong người thế nào rồi?
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
"An An? Ai vậy? Mình à? Từ khi nào có người lại gọi tên mình thân thiết như thế?" *Ngây ngẩn*
Dương Viễn [Công2] (Anh)
Em còn mệt sao? Em đã hôn mê ba ngày rồi...
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Anh là ai vậy?
Dương Viễn [Công2] (Anh)
Em sốt đến mơ hồ rồi sao!? Anh là anh hai của em nè. Ba mẹ cũng rất lo cho em đấy.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Anh hai? Ba? Mẹ?....
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
... Ách, ư... *Ôm đầu*
Dương Viễn [Công2] (Anh)
*Lo lắng* Em làm sao vậy?
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
....
Khoảng hơn mười lăm phút sau, cơn đau cũng qua đi.
Dương Viễn [Công2] (Anh)
An An à?
Dương Viễn [Công2] (Anh)
Em rốt cuộc làm sao vậy? Em trở nên rất kì lạ. Em còn khó chịu sao? *Ôn nhu hỏi*
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Xin lỗi, em có chút choáng váng thôi. Em vệ sinh cá nhân đây, anh ra ngoài đi.
Dương Viễn [Công2] (Anh)
Được rồi, anh ra ngoài trước, lát em xuống dùng bữa nhé.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Vâng. *Gật đầu*
Đợi anh ra ngoài, còn tinh tế đóng cửa giúp cậu. Sau đó cậu mới nhẹ thở ra..
Lâm An trầm mặc một lúc, sau đó mới tự hỏi.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Vậy mình xuyên thật à? *Nhéo má*
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Aaa, đau quá. Không phải mơ...
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Nhưng tại sao lại là xuyên vào cuốn truyện dở hơi đó? Chậc, bỏ đi. Xuyên cũng xuyên rồi. Muốn mắng cũng vô ích.
Cậu vào phòng tắm, vừa rửa mặt vừa nhớ lại cốt truyện.
"Để xem nào, cuốn truyện đó hình như tên là 'Bảo bối nhỏ mãi là của bọn anh', nữ chính là Lý Gia Nhiên và ba nam chính là Dưu Phong - bạn thân nguyên chủ, Dương Viễn - anh hai nguyên chủ và.... ai ta?"
"Mình không nhớ rõ nữa, vì cuốn truyện này quá cẩu huyết, mình cũng liền quăng nó sau đầu..."
"Tính ra thì nguyên chủ thì rất mờ nhạt, chỉ là nhân vật qua đường được giới thiệu ở trang đầu mà thôi"
Nhớ đến đây, cậu liền không muốn nghĩ nữa. Cốt truyện ra sao cứ để nó diễn ra như thế. Mình nhạt nhoà lắm... Cũng không quan tâm đâu.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Ừm, nguyên chủ trông khá cute nhỉ. Nhỏ nhỏ, trắng trắng, mềm mềm... Rất thích hợp nằm dưới...
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
*Bừng tỉnh* Khoan đã.... Mình đang nghĩ cái quái gì vậy. Nguyên chủ không phải mình sao??? Không được, không được nghĩ lung tung...
Sau ba mươi phút sửa soạn. Cậu xuống lầu.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Buổi sáng tốt lành, papa, mama, anh hai.
Bama công2/thụ
Sáng tốt lành, Tiểu An.
Dương Viễn [Công2] (Anh)
Sáng tốt lành, An An.
Dương Vũ (Papa An/Viễn)
Con thấy trong người thế nào?
Vũ Kỳ (Mama An/Viễn)
Con hôn mê ba ngày, khiến chúng ta rất lo lắng đấy.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Xin lỗi đã làm hai ngài lo lắng. Con đã khoẻ rồi ạ.
Dương Vũ (Papa An/Viễn)
Con không sao là tốt rồi *Cười*
Dương Vũ (Papa An/Viễn)
Nào, lại đây ăn đi, đừng đứng đó.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Vâng!
Sau khi cùng dùng bữa với cả nhà.
Dương Viễn [Công2] (Anh)
Con đến công ty. Mọi người cứ tiếp tục dùng bữa. An An, hôm nay em vẫn ở nhà nghỉ ngơi đi.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Dạ! *Cười*
Dương Viễn [Công2] (Anh)
*Khụ...* Anh đi đây.
Anh nói xong liền rời đi.
Vũ Kỳ (Mama An/Viễn)
Con khoẻ rồi, bama cũng yên tâm. Bama cũng có việc ra ngoài rồi. Con nghỉ ngơi đi.
Dương Lâm An/ Dan [Thụ]
Vâng. Ba mẹ đi cẩn thận.
Tác giả
Tay nghề còn non lắm. Mong các bạn ủng hộ.
Comments
𝘈𝘛𝘈𝘔𝘈𝘕_🔥
ủa loan luan hả
2025-05-13
0
con ong chăm chỉ🐝
ụa v là loan luan à =)))
2023-09-01
5
Daisy🍋
nghĩ đúng rồi đó anh
2023-08-18
7