[ĐN Wind Breaker - Nii Satoru] Wisteria And Butterfly
Chapter 2°Ꮗ•
Vài ngày sau, em được xuất viện và cùng với ông chú kia trở về nhà
Ông ta làm nghề lái xe đường dài từ một thị trấn nhỏ lên thành phố
Lúc mà bắt gặp em trên đường là lúc mà ông ta đang chuẩn bị lái xe từ thành phố trở về nhà
Nhìn qua có vẻ nghề này không hề dễ dàng gì và em cũng nhận ra quãng đường từ thành phố trở về quê của ông rất xa, mất tận hơn nửa ngày trời
Khi đặt chân đến nơi đất khách quê người này, em cảm thấy thật xa lạ trước cảm giác mà nơi đây mang lại
Tại căn nhà nhỏ chật hẹp nhưng lại mang một cảm giác ấm áp. Một người phụ nữ trung niên bước ra. Khi nở nụ cười dịu dàng, những nếp nhăn trên trán và rãnh cười cũng hiện rõ
Bà có vẻ cũng đã được biết về em nên rất niềm nở mà chào đón
Hai ông bà có giới thiệu sơ qua về họ kèm hoàn cảnh gia đình, nơi ở và một số thứ khác một cách thân thiết mà không coi em như người ngoài. Cứ như vốn dĩ 3 người đã là một gia đình thân thiết rồi vậy
Em được biết 2 người đã lớn tuổi nhưng vẫn chưa có con cháu. Vì vậy, họ rất mong được trở thành một gia đình với em
Em cảm động đến rơi nước mắt khiến cho hai người kia luống cuống không thôi
Và thế là, em có vẻ như đã có một gia đình hoàn chỉnh và bắt đầu một cuộc sống mới
Nơi đây không yên bình như vẻ bề ngoài nó mang lại mà trái lại an ninh ở đây rất tệ. Các vụ ẩu đả, đánh nhau, trộm cắp đã là chuyện thường tình ở nơi đây
Chỉ cần đi 1 đoạn đường ngắn là có thể thấy được một tên côn đồ đang đánh nhau, tụ tập hút chích hay chơi bời
Em sống tại một thị trấn tên Miryu
Ngay bên cạnh đó là một thị trấn đầy rẫy những tệ nạn hơn cả nơi đây là Makochi
Em được nghe ông bà Saki kể rất nhiều về nơi đó và được khuyên cũng như nhắc nhở rằng đừng nên lại gần nơi đó cũng như hạn chế ra ngoài, tiếp xúc với bọn côn đồ
Vừa ngày đầu tiên khi bước chân tới đây trong tâm thái có chút tò mò phấn khích để đi khám phá
Em đã cố ý ăn mặc kín mít nhằm giảm sự hiện diện của mình xuống thấp nhất có thể nhưng vẫn bị một đám côn đồ để mắt tới
Murasaki Fuji
"Xui xẻo thật đấy..."
Murasaki Fuji
"Có lẽ việc ăn mặc kín mít phản tác dụng rồi chăng? Hay tụi này thấy mình ngứa mắt nhỉ?"
Côn đồ
#1: Nhìn thằng chó này chắc là người mới
Côn đồ
#2: Nhả phí bảo kê cho tụi anh đi, không thì sẵn sàng bị đập
Côn đồ
#3: Thôi cứ đập phát coi như chào mừng vậy, HAHAHA
Côn đồ
#1: Hahaha, ý hay đấy
Murasaki Fuji
"Phiền phức rồi đây.."
Trong khi tụi này đang nói chuyện, em nhanh chân đá vào hạ bộ của 1 tên rồi nhanh chân chuồn mất
Côn đồ
#2: Thằng chó chết dẫm!!!
Có vẻ nhờ vậy mà em đã thành công khiến tụi nó thêm phần hung tợn mà đuổi em
Với sức lực cực kém của mình, em rất nhanh đã bị tóm
Murasaki Fuji
Thả tôi ra!!
Murasaki Fuji
Các người muốn gì?
Em vừa vùng vẫy vừa đấm đá loạn xạ, đương nhiên chẳng có si nhê gì
Tụi côn đồ thì cười khoái chí khi thấy con mồi bị tóm dễ dàng
Côn đồ
#2: Nhanh đánh chết thằng chó đó đi!! Thằng này dám đá vào háng tao!!
Côn đồ
#1: Bọn anh sẽ trả thù cho chú em mà
Côn đồ
#3: Đúng đó, đập chết thằng này đi!!
Murasaki Fuji
"Thật sự thì mình chẳng muốn bị đánh chút nào"
Murasaki Fuji
"Mới ngày đầu đã vậy rồi, chắc phải làm quen dần thôi"
Em chưa kịp thả hồn trong những dòng suy nghĩ thì cơn đau thì bụng đã lan đến
Một tên trong đó đã đấm vào vụng em 1 cú đau điếng
Sau đó khi em chưa kịp suy nghĩ đã bị thêm vài cú nữa vào mặt, vào người
Em bị đấm, bị đá cho đến khi tụi nó mỏi mệt thì mới được tha cho
Em cố gắng lết cơ thể tàn tạ của em về nhà
Thật sự thì chẳng có anh hùng nào hay bất kì ai tới cứu em cả
Không phải ai cũng được may mắn khi gặp được người tốt sẵn sàng giúp đỡ hay là anh hùng cứu mĩ nhân. Trúng tiếng sét ái tình rồi có một tình yêu ngọt ngào đâu
Em chỉ đơn giản là một người xui xẻo bị xã hội vứt bỏ, được ông bà Saki nhận nuôi đã là may mắn lớn nhất đời em rồi
Em vốn chẳng mong gì ở cái nơi chết tiệt này. Và cũng sẵn sàng cho tình huống bị ông bà Saki đuổi đi bất kì lúc nào
Murasaki Fuji
"Xui thật đấy, không biết có bị đuổi đi không"
Murasaki Fuji
"Mong là sống được tiếp"
Comments
Kẹo Bông
anh vẫn đang sống mà
2025-06-11
3