chap 4

em chở cậu đến TTTM mua đồ
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
hm anh thích phong cách nào em lựa giúp cho
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
phiền em quá rồi
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
không sao chỉ cần là anh thì em luôn sẵn sàng
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
/xoa đầu em/nhóc này khéo nịnh
đang đi thì gặp NGƯỜI QUEN
Lâm Châu Anh
Lâm Châu Anh
ồ xem ai kia
Lâm Châu Anh
Lâm Châu Anh
được trai bao nuôi cơ à
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
cô-
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
thôi Bắc để anh giải quyết
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
cô đi chỗ khác dùm tôi cái đừng động tới giới hạn của tôi
Lâm Châu Anh
Lâm Châu Anh
hơ hơ mày mà cũng có giới hạn,nực cười
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
/im lặng/
Lâm Châu Anh
Lâm Châu Anh
nè sao mày không trả lời tao,mày bị câm à/đẩy vai cậu/
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
/cầm tay cô bẻ ngược từ từ/đủ rồi đó anh tôi hiền chứ tôi không hiền
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
tôi nói cho cô biết im lặng là tận cùng của sự khinh bỉ,não cô nghĩ không thông à
Lâm Châu Anh
Lâm Châu Anh
A đau bỏ tay tao ra
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
tôi nói rồi đó đụng ai thì đụng chứ đụng vào anh tôi thì không yên với thằng này đâu/bỏ ra/
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
thôi chúng ta đi thôi hơi đâu đôi co với mấy đứa không có não
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
được rồi anh thích bộ nào mua bộ đó
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
sao đủ tiền mà trả được
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
anh em lo/giơ chiếc thẻ đen/
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
vậy thì đi thôi
hai người rời đi bỏ cô ta ở lại đó một mình
Lâm Châu Anh
Lâm Châu Anh
aiss tức chết đi được/dậm chân/
hai người đi mua cả buổi trời chất gần đầy cóp xe,em lái xe với tốc độ nhanh trên đường
về đến nhà
thấy anh đang ngồi sofa uống trà đọc sách
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
nay anh về sớm thế
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
chứ không phải em về trễ à
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
hứ cãi không lại anh
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
rồi cậu ấy đâu
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
ôi chết em quên ảnh đang xách đồ ở ngoài
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
người đâu ra xách đồ của cậu ấy vào
Vệ sĩ
Vệ sĩ
vâng tôi làm ngay
Vệ sĩ
Vệ sĩ
để tôi xách vào cho
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
cảm ơn
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
"quan tâm dữ trời"
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
mà sao về trễ vậy
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
gặp chuyện đó anh
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
hửm chuyện gì rồi có làm sao không
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
tụi em không sao nó đi lại trước mặt anh Việt nói nặng nói nhẹ anh Việt rồi còn đẩy nữa nghe đâu tiểu thư của Lâm Gia
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
có phải vậy không Việt
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
/gật đầu/nó là em nuôi tôi do sinh ra được chiều chuộng hết mực nên mới có tính cách tiểu thư,công chúa
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
hết nói nổi hay anh sang bàn cty của Lâm Gia đi
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
ý kiến không tồi
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
tôi xin anh đừng sang bằng họ dù gì họ cũng từng là bố mẹ nuôi của tôi
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
haizz cậu có lòng rộng lượng quá rồi đấy,vậy thôi tôi không làm nữa
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
"đó giờ có nghe ai nói đâu mà giờ anh Việt khuyên có chút xíu lại đồng ý nói thích thì chối"
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
thôi vào ăn cơm đi tối rồi
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
đi thôi
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
/chạy lon ton vào/
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
"đáng yêu thế"
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
"suy nghĩ cái mẹ gì đây trời"
kết thúc buổi cơm
lúc này chỉ có mình anh dưới nhà em và cậu lên lầu rồi
anh ngồi ở sofa lảm nhảm
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
haizz sao lúc nào cũng nghĩ về cậu ấy hết vậy
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
trong đầu giờ chỉ toàn hình ảnh cậu ấy nhưng mình là trai thẳng cơ mà
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
làm sao có thể thích cậu ấy được
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
nhưng mỗi lần đứng gần hoặc cậu ấy cười tim mình lại đập nhanh lắm
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
nhưng mình không thể thích cậu ấy được mình trai thẳng hoàn toàn mà/vò đầu/
lúc này có người đứng trên cầu thang nghe hết mọi việc
người đó không ai khác là Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
anh hai
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
hả em nghe hết rồi sao
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
em không cố ý/đi xuống/
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
không sao cả
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
mà anh thích anh Việt hả
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
sao có thể được anh trai thẳng cơ mà
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
haizz đó là anh đang thích anh Việt nhưng anh chưa nhận ra thôi anh cứ phủ định cho rằng bản thân không hề thích Việt
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
anh cũng không biết mỗi lần gần cậu ấy tim anh đập nhanh lắm
Nguyễn Đình Bắc
Nguyễn Đình Bắc
mai em sẽ giúp anh ngộ nhận ra tình cảm anh giành cho Việt
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
hm anh cảm ơn nhiều
hai anh em nhà này hay cãi nhau nhưng thương với hiểu nhau lắm
rồi hai người lên phòng và đi ngủ
_hết chap_
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play