(ĐN KNY/Kimetsu No Yaiba) Em Xinh
Chương 1
Phu nhân
Ôi giời ơi! //hét toáng lên//
Phu nhân
Thế mà lại là thứ vịt trời!
Phu nhân
Chuyện này là thế nào! //gắt lên//
...
Ông bói: Thưa bà, thực sự tôi cũng không biết.
...
Ông bói: Mạch tượng đó chắc chắn là con trai.
Phu nhân
Vậy thì giờ giải thích đi.
Thiếu phu nhân
Mẹ à... //níu áo bà ta//
Thiếu phu nhân
Đứa trẻ cũng đã chào đời được gần tháng rồi mà.
Phu nhân
Chị im mồm! Thứ không biết đẻ.
Phu nhân
Hại chết cháu trai tôi thì thôi đi. //chỉ thẳng vào đứa trẻ//
Phu nhân
Giờ thì lại giở trò long phụng không phân.
Kể từ ngày đó cũng ngót nghét được bảy năm.
Ame lớn lên trong sự xa cách của mẹ và sự ghẻ lạnh của bà.
Khi nó vừa có chút nhận thức liền biết ba mình đã qua đời trong vụ làm ăn thua lỗ của gia đình.
Cả nhà ai cũng mong chờ một đứa cháu đích tôn để có thể phục dựng cơ ngơi đã mất.
Tomoe Ame
Mẹ ơi, con có thể xin chút bánh không ạ? //níu vạt áo mẹ mình//
Thiếu phu nhân
Nhà mình dạo này đang thiếu lương thực, con chịu khó chút đi.
Thiếu phu nhân
//gạt tay nó ra//
Phu nhân
Ăn, ăn, suốt ngày ăn!
Phu nhân
Riết tao thấy mày sắp thành heo luôn rồi! //đẩy đẩy trán nó//
Ame có sức ăn hơn người, chỉ là chênh một chút thôi.
Nó có gương mặt tròn với đôi mắt to, trông rất đáng yêu.
Chỉ là thời đó chuộng mặt dài nên mọi người nhìn nó đều kêu nó béo.
Trẻ con
1: Ê tụi mày nhìn nó kìa.
Trẻ con
2: Eo hình như nó lại lên cân hả?
Trẻ con
1: Thật ý, nhìn mặt nó tròn phính cả ra kìa.
Trẻ con
3: Dạo này hình như nhà nó đang phất lên thì phải.
Trẻ con
4: Ờ, nghe đâu bán được mấy tấm vải trên thành phố.
Trẻ con
5: Chứ đây ai đủ tiền trả cho chỗ vải đó chứ! //đánh 4//
Trẻ con
2: Thảo nào cân chẳng tăng vù vù! //cười ngặt nghẽo//
Tomoe Ame
“Tăng cái lông đầu tụi bay ấy!” //sụt sịt lau nước mắt//
Tomoe Ame
“Mặt tao tròn chứ tao có béo đâu.”
Tomoe Ame
“Mặt tròn là béo hay gì.”
Tomoe Ame
“Lát tao bỏ thuốc xổ vào bánh của tụi bay cho tụi bay coi.”
Mặt nhỏ tròn nên thân hình mà gầy thì kì lắm á, nên chắc chắn chẳng thuộc dạng ốm yếu đâu nhe.
Ý là không béo cũng chẳng gầy.
Comments