Chap 2

[Màn đêm dần buông, ánh trăng sáng soi, rọi vào một thân ảnh nhỏ bé đang lê bước mệt nhọc, quần áo ướt sủng, bên trong khu rừng vắng.. ]
NovelToon
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
(hộc... hộc...) Ahhh! đau quá!
[Vết thương ở chân đang rỉ máu càng nhiều, cậu đau đến phát khóc]
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Tại sao vậy!! hức... Mẹ ơiii.. con.. hức.. đau quá!! Mẹ ơi, con lạnh.. hức.. đói nữa.. Tiểu Trạch nhớ mẹ.. hức!!!
Cứ thế cậu khóc đến ngất đi
Hiện tại những đứa trẻ khác đang vui đùa bên gia đình đón giáng sinh. Chỉ có cậu... cậu chỉ cần 1 vòng tay ấm áp ôm lấy cậu... nhưng không thể..
Đáng lẽ cậu phải có 1 kí ức tuổi thơ thật đẹp. Nhưng số phận không cho phép điều đó trái ngang thay khi cậu phải trở thành đứa trẻ bất hạnh..
//Sáng hôm sau//
NovelToon
Ánh sáng mờ nhạt đang cố le lói vào ô cửa sổ, bên trong căn phòng, trên giường.. 1 thân ảnh bé nhỏ chưa có dấu hiệu tỉnh giấc
Cách đó không xa 1 dáng người cao ráo trong bộ y phục đen đang ngồi chiễm chệ trên ghế đọc sách
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Ưmh!! (nheo mắt)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
(gượng dậy) Khát quá!!
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Đây... là đâu? (nhìn quanh)
Từ nãy tới giờ cậu không để ý tới sự xuất hiện của anh trong căn phòng
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
(Thấy anh)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
(giật mình) A... anh cứu em sao?
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
.... "gì vậy ta"
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Nếu khỏe rồi thì về đi!
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Em không có nơi để về
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
(Liếc mắt sang)...
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Họ không coi em là con, còn muốn giết em (đau lòng)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
"Thằng nhóc này..."
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Cho em theo anh với được không? (mắt long lanh nhìn anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Theo tôi làm gì?
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Tôi không đảm bảo an toàn được cho nhóc đâu!!
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Không sao, chỉ cần cho e theo anh thôiii
[15 năm sau]
//cộc... cộc... cộc... //
[Bên trong căn phòng tối, tiếng đế giày ma sát với sàn nhà cứng cáp ,nghe thôi cũng đủ để người ta sợ hãi. Một người đàn ông cao ráo, 2 tay đút vào túi quần mà bước đến gần.. ]
Thiếu gia Lee
Thiếu gia Lee
Mầy... mầy...
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Sao? Bất ngờ không? ❄
Thiếu gia Lee
Thiếu gia Lee
Mầy dám bắt tao sao!!
Thiếu gia Lee
Thiếu gia Lee
Chờ ngày tao thoát ra được rồi để xem mầy có cao ngạo được như bây giờ không (trừng mắt nhìn cậu)
[Vừa dứt lời trên trán hắn ta cảm nhận được sự lạnh lẽo của cái chết]
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
( Chỉa súng vào đầu hắn)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Vậy thì để xem có ngày đó không đã! ❄
Thiếu gia Lee
Thiếu gia Lee
(cười khẩy) Mầy nghĩ mầy là người đầu tiên chỉa súng vào đầu tao sao! Ha! Tao khinh!!
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Không! Nhưng tao sẽ là người đầu tiên nổ súng!!
[BÙM]
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
(Lấy khăn giấy lau tay) Xử lí sạch sẽ đi❄
Vệ sĩ
Vệ sĩ
Vâng!!
[Anh ta chính là Lâm Việt Trạch cậu bé yếu đuối năm xưa bị mẹ kế hãm hại. Giờ đây đã trở thành 1 ác ma, gương mặt không biến sắc và lạnh lẽo đến thấu xương làm người khác phải khiếp sợ]
NovelToon
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
//Lái xe//
//chuông điện thoại reo//
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
/liếc mắt sang/ (đeo tai nghe vào) 📲Em nghe
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
📲 Về nhà anh ăn trưa
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
📲Vâng!
[Hạ Gia]
Quản Gia
Quản Gia
Thiếu gia!
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Ừm❄
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Về rồi sao xử lí xong chưa?
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Rồi!
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Chuyện quản lí công ty nhóc nghĩ xong chưa?
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
(gắp thức ăn) Em nói rồi mà, em không hợp đâu
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Anh sắp già rồi, em nên làm quen để sau này quản lí thay anh chứ nhóc!!
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
"Mới 34 già cái nổi gì"
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Thì e cũng đang tập mà
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Haizzz( thở dài)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
Lâm Việt Trạch (Cậu)
(Bỏ chén đũa xuống) Em về!!Ở bang còn việc phải xử lí
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Không ở lại sao!!! Nè nhóccc
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Ở với anh nó 30p là đi,ra ngoài thì 24/7 thiếu điều muốn ngủ ngoài đường là vừa
Quản Gia
Quản Gia
Vậy cậu chủ kiếm người yêu là được mà sẽ có người ở bên 24/24
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
Trịnh Hạ Vũ (Anh)
(Liếc quản gia) Lương tháng của cậu nhiều quá xài ko hết đúng không?
Quản Gia
Quản Gia
Tôi đùa thôi mà(cười trừ)
-Hết-
Hot

Comments

⚜🇷🇺⭐RUSSIA⭐🇷🇺⚜_#role

⚜🇷🇺⭐RUSSIA⭐🇷🇺⚜_#role

bình luận chỉ mang tính chất giải trí, không cố ý xúc phạm truyện/nhân vật của t/g, nếu thấy bình luận chướng mắt hoạc khó chịu thì t/g cứ việc báo cáo lên app:" mẹ m đi lất ck r...KHÓC TO LÊN!!"

2025-08-22

0

Khánh An 💋🌷

Khánh An 💋🌷

là già giữ rồi đó 🙃

2025-03-08

0

iu Văn 🌷

iu Văn 🌷

Mẹ đây ^^:))

2025-07-07

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play