Chương 20 : Trò chuyện

Mảng đen tối bao trùm lấy bầu trời thành phố, những ánh sáng le lói cuối cùng cũng đã bị bóng đêm nuốt chửng.

'' Cạch '' tiếng mở cửa nặng nề, bóng dáng của người đàn ông bước vào.

'' Con chào mẹ '' anh nói.

'' Bắc Phong về rồi à, hai đứa nó chưa tan làm sao '' mẹ anh ngẩng mặt lên nhìn anh.

'' Bắc Hàn bận chút việc công ty còn Bắc Ly thì có lẽ đang họp nhân viên '' anh đáp, mệt mỏi ngồi xuống ghế, tay cởi chiếc cà vạt.

Bà thấy vậy rót cho anh một ly nước '' Hôm nay vợ con ghé sang uống trà, con bé vừa lên tầng nghỉ ngơi, con lên hỏi hỏi thăm đi ''

Vẻ mặt anh hiện lên vẻ bất ngờ '' Vợ con sao...cô ấy đi du lịch về rồi à...dạo này con bận quá không hỏi thăm gì được. Vậy con xin phép trước ''

Bắc Phong mở cửa phòng mình, trước mắt anh là bóng hình quen thuộc. Anh nhẹ giọng '' Mộc Miên, em về rồi mà không báo anh một tiếng ''

Mộc Miên quay lại nhìn anh đáp gọn '' Tưởng anh chỉ quan tâm công việc thôi chứ, còn biết quan tâm đến tôi cơ à ''

Anh thở dài '' Em vẫn còn giận vụ đó sao, anh không biết phải làm thế nào em mới chịu tha lỗi cho anh nữa ''

'' Tạm gác lại chuyện chúng ta, Bắc Hàn sắp tổ chức đám cưới việc lớn như thế anh còn không nói với em. Có phải em không sống ở đây anh liền coi em là người ngoài không...'' cô nói với vẻ đầy bất mãn.

Bắc Phong ngồi xuống bên cạnh Mộc Miên nói '' Anh không muốn xen vào chuyến du lịch của em nên định sau khi em về mới nói, em đừng hiểu lầm ''

Mộc Miên ngồi ra xa '' Coi như anh nói có lí đi, đứa em dâu dễ thương, ngoan ngoãn như thế mà anh không giới thiệu với em sớm hơn thật quá đáng ''

Bắc Phong cười phì '' Được rồi lỗi tại anh ''

Bên phía nhà Lưu Ninh, càng tối bao nhiêu cơn thịnh nộ của họ càng cao bấy nhiêu.

Lưu Ninh chần chừ mãi cuối cùng vẫn quyết định bước vào nhà. Đúng như cô dự đoán họ đều ngồi chờ coi về với vẻ mặt khó chịu.

'' Giờ mời mò mặt về, mày đã đi đâu hả '' mẹ cô nói ngay khi thấy cô bước tới.

Lưu Yên vẻ mặt lo lắng chạy đến '' Chị....em tìm chị suốt, sao đến điện thoại chị cũng không nghe thế làm cả nhà lo lắm ''

Lưu Ninh nhìn Lưu Yên nói '' Chị tắt chuông nên không để ý, xin lỗi em nhé ''

Mẹ cô quát '' Mày nghĩ nói thế là xong sao. Mày trốn đi như thế khác gì sỉ nhục tao, họ đang đồn ầm lên tao không biết dạy con kia kìa. Đang uống trà rồi rời đi mất hút đúng là vô phép tắc ''

Cô nhìn bố mẹ nói '' Con đi loanh quanh mãi cuối cùng phát hiện ra đi lạc, mãi về sau mới tìm ra được lối ra khỏi trung tâm thương mại nghĩ mọi người về nên con cũng về luôn ''

Mẹ cô tiến tới tát cô một cái '' Đang uống trà cùng người lớn còn bày đặt đi loanh quanh có biết tôn trọng họ không. Họ đến là vì muốn gặp con để trò chuyện đã cho con một cơ hội con còn tự tay đạp đổ nó, đúng là vô tích sự ''

Bố cô thấy vậy lên tiếng '' Đừng làm ầm ĩ lên đau đầu, còn không mau đi lên phòng cho khuất mắt ta ''

Cô cúi đầu rồi đi vội lên phòng, ngoái xuống bàn ăn đã dọn sẵn còn nóng hôi hổi cô bỗng chần chừ, bụng sôi lên nhưng đành bỏ đi suy nghĩ mà về phòng.

'' Lúc nào cũng vậy cứ tức lên là bắt mình tự nhốt trong phòng '' cô thầm nghĩ. Mới đầu cô còn khóc thảm thiết cầu xin được thả dần dần cũng thành quen đều lên giường đi ngủ cho qua ngày.

Chợp mắt được một lúc, cô bị đánh thức bởi cơn đói ập tới '' Giờ này chắc họ đã ăn xong rồi ''

Cô lén xuống phòng bếp tìm đồ ăn, cả tủ lạnh và bếp không còn lại gì nhiều, cô nhớ đến những người giúp việc cũ, họ đều đã bị sa thải vì Lưu Yên không ưng ý.

Lưu Ninh quyết định ăn mì gói sau một hồi tìm kiếm khắp bếp, cô làm mọi thứ trong lặng lẽ.

Mọi việc đều trơn tru cho đến khi cô chuẩn bị bê bát mì lên phòng mình, ánh đèn chính của bếp bật lên. Cả căn phòng sáng bừng, từ sau lưng một tiếng nói vang lên '' Làm gì mà rón rén như ăn trộm vậy, đường đường là đại tiểu thư mà tối lại phải ăn mì gói thế kia ''

Lưu Ninh không muốn nói chuyện với cô ta bèn lơ đi mà bước tiếp.

Lưu Yên cười nói thêm '' Lần sau ăn thì mở điện sáng lên, không em lại tưởng nhà mình có trộm mất ''

Bước đi của cô khựng lại, tim hụt đi một nhịp '' Bình thường chị không thích đèn quá sáng, còn đến chị của mình không nhận ra chẳng phải em nên nhìn lại bản thân mình sao '' ngắt lời cô bước nhanh lên tầng.

Bụng sôi ùng ục, thôi thúc Lưu Ninh ăn miếng đầu tiên '' Đúng là lúc đói ăn gì cũng ngon '' cô thốt lên.

Tiếng điện thoại reo đánh tan sự tĩnh mịch của căn phòng, cô vội liếc thấy tên người gọi...'' Là Bắc Hàn...'' cô ngay lập tức nhấc máy.

Phía bên kia, giọng Bắc Hàn ấm áp vang lên '' Xin lỗi vì đã gọi cô giờ này, cô không phiền chứ ''

Lưu Ninh đáp '' Không, anh cứ nói '' cô đặt điện thoại xuống bật loa ngoài.

'' Nghe nói hôm nay cô đã gặp chị dâu không những thế còn cứu chị ấy khi chị ấy bị cướp, tôi thay mặt cả nhà cảm ơn cô. Nhưng như vậy rất nguy hiểm, lỡ đâu hắn liều hơn thì sao '' giọng anh có chút trầm xuống.

'' Tôi sẽ chú ý, còn anh sao anh không nói với tôi rằng anh Bắc Hàn đã có vợ '' cô trách ngược lại anh.

Bắc Hàn ho một tiếng rồi đáp '' Chuyện này...là lỗi của tôi, tôi không giới thiệu với cô sớm hơn ''

Lưu Ninh không trách anh nhẹ giọng nói '' Anh có thể giữ máy với tôi không, không cần nói chuyện nhiều đâu chỉ cần anh thi thoảng hỏi tôi vài câu là được ''

Anh có chút bất ngờ trước lời đề nghị của cô nhưng không từ chối '' Được ''

Lưu Ninh yên lòng nở một nụ cười rồi đưa một miếng lớn vào miệng, gương mặt toát lên vẻ thỏa mãn.

Anh nghe thấy tiếng cạnh cạnh của thìa và đũa bèn dừng bút lại '' Cô đang ăn tối sao, hôm nay không đi làm sao giờ này mới ăn ''

Cô nuốt xuống đáp '' Chỉ là tôi rời khỏi cuộc họp mặt của mẹ tôi với bạn bà ấy giữa chừng rồi không quay lại khiến bà ấy không vui, rời nhà anh tôi chần chừ mãi mới về nên lỡ mất giờ cơm của gia đình ''

Lưu Ninh cũng có chút bất ngờ về tài nói dối của mình đã đạt đến mức nói dối không chớp mắt rồi.

Bắc Hàn có chút bối rối không biết phải đáp lại coi thế nào cho phải.

'' Liệu về nhà anh rồi tôi có phải ăn cơm bữa được không hay ăn một mình nữa không '' cô chợt hỏi vu vơ, miệng cười nhạt.

'' Đương nhiên là không ngoài nhưng thời điểm công việc cần đẩy nhanh tiến độ mẹ tôi luôn đề nghị gia đình về ăn cơm tối đúng giờ và có mặt đầy đủ sẽ không có chuyện đó đâu. '' anh trả lời ngay tức khắc.

Lưu Ninh đáp '' Thật may cho tôi ''

Chúc mọi người đọc vui vẻ ! (◍•ᴗ•◍)❤

--------------------TOBE CONTINUE-----------------

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Đoạn này nè tác giả, là anh trai Bắc Phong đã có vợ chứ không phải Bắc Hàn nhé. Nhầm tên nhân vật xíu rồi:))

2025-04-12

0

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Lưu Ninh phải chịu khổ đủ kiểu trong chính ngôi nhà của mình, đây đâu còn được gọi là nhà nữa/Sleep/

2025-04-12

0

Xunn

Xunn

Ra chap đi huhu

2025-01-04

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Chút xôn xao
2 Chương 2 : Thời gian sau
3 Chương 3 : Hứa hôn
4 Chương 4 : Gặp mặt
5 Chương 5 : Chấp nhận sự thật
6 Chương 6 : Bữa cơm ra mắt
7 Chương 7 : Bí ẩn sau lớp vẻ ngoài
8 Chương 8 : Phân biệt đối xử
9 Chương 9 : Chút dao động
10 Chương 10 : Thật hay diễn
11 Chương 11 : Rắc rối
12 Chương 12 : Chuẩn bị
13 Chương 13 : Rung động
14 Chương 14 : Không ai thấu
15 Chương 15 : Nỗi đau che dấu
16 Chương 16 : Kí ức mờ ảo
17 Chương 17 : Cùng hoàn cảnh
18 Chương 18 : Cuộc hẹn phiền phức
19 Chương 19 : Nhân vật bí ẩn
20 Chương 20 : Trò chuyện
21 Chương 21 : Yêu thương
22 Chương 22 : Suy tư
23 Chương 23 : Hôn lễ bắt đầu
24 Chương 24: Những định kiến
25 Chương 25 : Ngôi nhà mới
26 Chương 26 : Say giấc
27 Chương 27 : Dần quen
28 Chương 28 : Ánh sáng mới
29 Chương 29 : Êm ả chưa được lâu
30 Chương 30 : Hạ quyết định
31 Chương 31 : Chuyện đêm khuya
32 Chương 32 : Mật ngọt
33 Chương 33 : Lên rồi xuống
34 Một chút về lịch ra chap
35 Chương 34 : Mong chờ
36 Chương 35 : Những món quà
37 Chương 36 : Yên bình trước bão
38 Chương 37 : Bữa cơm lạnh lẽo
39 Chương 38 : Lỗi lầm quá khứ
40 Chương 39 : Nghi ngờ
41 Chương 40 : Phu nhân
42 Chương 41: Khác hẳn
43 Chương 42: Sức hút
44 Chương 43 : Chủ ý
45 Ngoại truyện 1 : Yêu từ cái nhìn đầu tiên ( Mộc Miên~Bắc Phong )
46 Chương 44 : Lo lắng
47 Chương 45 : Ghen
48 Chương 46 : Rắc rối đến
49 Chương 47 : Nhận ra
50 Ngoại truyện 2 : Vết thương lòng của Lưu Ninh
51 Chương 48 : Chuyện chẳng lành
Chapter

Updated 51 Episodes

1
Chương 1 : Chút xôn xao
2
Chương 2 : Thời gian sau
3
Chương 3 : Hứa hôn
4
Chương 4 : Gặp mặt
5
Chương 5 : Chấp nhận sự thật
6
Chương 6 : Bữa cơm ra mắt
7
Chương 7 : Bí ẩn sau lớp vẻ ngoài
8
Chương 8 : Phân biệt đối xử
9
Chương 9 : Chút dao động
10
Chương 10 : Thật hay diễn
11
Chương 11 : Rắc rối
12
Chương 12 : Chuẩn bị
13
Chương 13 : Rung động
14
Chương 14 : Không ai thấu
15
Chương 15 : Nỗi đau che dấu
16
Chương 16 : Kí ức mờ ảo
17
Chương 17 : Cùng hoàn cảnh
18
Chương 18 : Cuộc hẹn phiền phức
19
Chương 19 : Nhân vật bí ẩn
20
Chương 20 : Trò chuyện
21
Chương 21 : Yêu thương
22
Chương 22 : Suy tư
23
Chương 23 : Hôn lễ bắt đầu
24
Chương 24: Những định kiến
25
Chương 25 : Ngôi nhà mới
26
Chương 26 : Say giấc
27
Chương 27 : Dần quen
28
Chương 28 : Ánh sáng mới
29
Chương 29 : Êm ả chưa được lâu
30
Chương 30 : Hạ quyết định
31
Chương 31 : Chuyện đêm khuya
32
Chương 32 : Mật ngọt
33
Chương 33 : Lên rồi xuống
34
Một chút về lịch ra chap
35
Chương 34 : Mong chờ
36
Chương 35 : Những món quà
37
Chương 36 : Yên bình trước bão
38
Chương 37 : Bữa cơm lạnh lẽo
39
Chương 38 : Lỗi lầm quá khứ
40
Chương 39 : Nghi ngờ
41
Chương 40 : Phu nhân
42
Chương 41: Khác hẳn
43
Chương 42: Sức hút
44
Chương 43 : Chủ ý
45
Ngoại truyện 1 : Yêu từ cái nhìn đầu tiên ( Mộc Miên~Bắc Phong )
46
Chương 44 : Lo lắng
47
Chương 45 : Ghen
48
Chương 46 : Rắc rối đến
49
Chương 47 : Nhận ra
50
Ngoại truyện 2 : Vết thương lòng của Lưu Ninh
51
Chương 48 : Chuyện chẳng lành

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play