[ Kỳ Thụy ] Âm Dương Đêm Đen
chap 2
Trương Hàm Thụy
ông để tôi bên ngoài gần ấy năm, chưa nuôi được bao lâu vì sao tôi lại phải nghe lời ông hả
ông Trương:" mày không được phản đối , em mày còn tương lai không thể gã đi được"
Trương Hàm Thụy
Ha,tương lai! còn tôi không có tương lai???* lạnh đi*
Bà Trương: " mày thì có quyền phản đối sao, hừ chỉ là một đứa con hoang cho ăn học đã là tốt với mày "
Bà Trương:" chỉ đi thế em gái gả cho gia đình giàu có còn không biết hưởng"
Trương Hàm Thụy
đó là người chết, bà giỏi thì bà đưa đứa con gái của bà gã đi* tức giận *
ông Trương:" tao nói rồi mày không có quyền lựa chọn ,mau lên phòng nghỉ đi,mai sẽ có người đến đưa mày đi"
Cậu thẩn thờ đi về phía phòng của mình, một cái xác không hồn mà bước đi
Những thứ cậu phải chịu ở Trương gia chỉ có thể nói là một thứ kinh khủng , bọn họ chỉ chửi rủa cậu một đứa con hoang, đánh đập, nhịn đói, một thứ duy nhất cậu có được là cái danh đại thiếu gia Trương gia .
Căn phòng yên tĩnh đến lạ thường những tiếng gió thổi ríu rít bên ngoài, những cành cây bị gió thổi sột soạt vào cửa kính tạo nên những tiếng kêu như thảm thiết vang vọng
con mèo đang nằm cũng ngồi dậy nhìn ra bên ngoài đôi mắt màu vàng cùng con ngươi đen nhìn tới nơi trong góc tối
???
Sắp gặp được ngươi rồi* cười* mèo con
__________________________
Người của Tả gia cũng tới đón cậu đi, bọn người hôm qua vừa chửi rủa cậu hôm nay lại như đưa đi đứa con mà họ yêu quý vậy
Trương Hàm Thụy
" thật kinh tởm"
Trương Hàm Thụy
* nhìn bọn họ *
Bà Trương:" sang đó phải ngoan, con không biết gì thì phu nhân Tả sẽ chỉ cho con nghe chưa"
ông Trương:" được rồi các anh cứ đưa nó đi"
Trên xe cậu chỉ ngồi thẩn thờ nhìn ra bên ngoài, những tán cây bắt đầu đi qua những làn gió thổi vào mặt lành lạnh . Cậu chỉ lên tiếng hỏi vu vơ vài câu
Trương Hàm Thụy
Tôi sẽ gã cho thiếu gia mới mất sao* nhìn bên ngoài*
???
đúng vậy, phu nhân sẽ không để cậu chịu thiệt
Trương Hàm Thụy
Cậu ta tên gì
???
Tả Kỳ Hàm thiếu gia của chúng tôi, phu nhân rất thương cậu ấy
Cậu nghe người đó nói xong cũng im lặng mà ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài, gió thổi vô khuôn mặt đang nhắm nghiềm hai mắt thì cậu như cảm giác ai đó đang nhìn mình.
Vừa mở mắt đã chạm vào ánh mắt của một thiếu niên cười đến cong thành lưỡi liềm đi qua
Trương Hàm Thụy
" người đó..."
Trương Hàm Thụy
* nhìn ra ngoài*
???
đến nơi rồi* xuống xe*
Trương Hàm Thụy
* bước xuống*
Một ngôi biệt thự xa hoa bên ngoài là vừa hoa hồng đỏ cùng những bông hoa đen xen kể với nhau, trên con đường đi vào xung quanh chỉ có một màu trắng của lá cờ tang bay theo gió.
Cậu vừa vào đã nhìn thấy một người phụ nữ ôm lấy di ảnh của người con trai đã mất của mình, đôi mắt cũng đã đỏ và sâu vì khóc quá nhiều, nhìn bà trong rất hốc hát chẳng còn tí sức sống nào
???
Phu nhân người đã đến rồi
Mẹ Chu
Cậu là Trương Nguyệt Ánh * hỏi*
Trương Hàm Thụy
Không, tôi tên Trương Hàm Thụy
Mẹ Chu
* nhíu mày * vì sao là cậu , tôi đã kêu là Nguyệt Ánh rồi mà
???
Thưa phu nhân lúc đến bọn họ nói người có hôn ước là cậu ấy
Mẹ Chu
Không sao cứ kệ đi, mau dẫn thằng bé lên phòng nghỉ , hai ngày nữa sẽ tiến hành
???
Vâng* nhìn cậu* cậu đi theo tôi
Mẹ Chu
* nhìn * Tiểu Hàm ta tìm thấy vợ cho con rồi này* cười*
Comments
17Hz.
nụ cười này khó nói quá
2025-04-28
1
dun cào
“đan xen”
2025-01-19
1
Phương Anh 💛
sợ nha tg:))
2025-01-05
3