[HiếuHuy] Những Điều Nhí Nhố
Có cơn đau quên đặt tên
Ở một thị trấn nhỏ ven biển, nơi mà tiếng sóng vỗ rì rào từng đêm hòa cùng gió biển mát lạnh, có một chàng trai sống bằng nghề làm gỗ
Trần Minh Hiếu
Hôm nay lại xong thêm một món nữa rồi
Minh Hiếu, chàng trai với nụ cười luôn rạng ngời trên môi, làm nghề thợ mộc, cậu là người tốt bụng và giản dị. Mỗi ngày đến xưởng gỗ nhỏ ven biển, nơi mà mùi hương gỗ mới luôn lan tỏa khắp không gian. Hiếu yêu cái nghề của mình, yêu cảm giác cầm trên tay những thanh gỗ, từ đó tạo ra những món đồ tinh xảo, mang tâm hồn của mình vào từng nét khắc
Thành Dương, một nhạc sĩ tự do, sống ở căn hộ đối diện với xưởng gỗ của Minh Hiếu.
Lê Thành Dương
Nàng đã trót yêu, yêu một chàng, một chàng nghệ sĩ ..Tình hỡi ơi tình🎙️🎧🎹
Ngày họ gặp nhau cũng là một ngày mưa rơi rả rích. Hiếu đang đứng dưới mái hiên xưởng gỗ, tránh những giọt mưa lạnh giá, thì bất chợt nghe thấy tiếng đàn từ phía căn hộ đối diện
Tiếng đàn dịu dàng, như vỗ về tâm hồn cậu, xua tan đi cái lạnh của mưa và cô đơn trong lòng. Cậu ngước nhìn lên, bắt gặp ánh mắt anh đang chăm chú vào từng phím đàn, gương mặt thoáng chút buồn nhưng vẫn đẹp đến lạ thường
Trần Minh Hiếu
"Không biết, có thể làm quen không.."
Những ngày sau đó, tiếng đàn của anh trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Hiếu. Cậu thường dành thời gian ngồi dưới mái hiên, lắng nghe những bản nhạc Dương chơi
dần nhận ra, trái tim mình đã bắt đầu rung động từ lúc nào không hay
Trần Minh Hiếu
Tiếng đàn của anh thật sự rất tuyệt
Trần Minh Hiếu
Nó làm tôi cảm thấy bình yên lạ thường
Lê Thành Dương
Cảm ơn em, âm nhạc là cách thể hiện tâm hồn mình
Lê Thành Dương
Anh rất vui khi có người lắng nghe như em
Từ đó, họ trở nên thân thiết hơn. anh Dương thường đến xưởng gỗ của Hiếu, lắng nghe cậu kể về những câu chuyện đời thường
Đổi lại, anh sẽ ngồi bên cậu, Cậu lắng nghe anh chơi đàn, ngắm nhìn những nốt nhạc bay bổng trong không trung. Họ dần trở thành đôi bạn thân thiết, và tình cảm giữa hai người ngày càng sâu đậm hơn.
Một đêm nọ, khi cả hai đang cùng nhau ngắm sao trên bãi biển, Hiếu nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, nhìn sâu vào đôi mắt của anh
Trần Minh Hiếu
Có lẽ...hừm
Trần Minh Hiếu
Có lẽ em đã yêu anh từ lúc nghe thấy tiếng đàn của anh lần đầu tiên
Trần Minh Hiếu
Em không thể ngừng nghĩ về anh mỗi ngày
Anh im lặng một lúc nhìn cậu
anh luôn giấu kín cảm xúc của mình. Giờ đây, nghe lời Hiếu nói, trái tim anh bỗng trở nên nhẹ nhõm.
Lê Thành Dương
Anh cũng vậy, anh cũng yêu em
Ánh mắt chạm nhau, niềm hạnh phúc trước mắt họ còn lấp lánh hơn những vì sao trên trời đêm
Họ chính thức trở thành một cặp đôi, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Tình yêu của họ tràn ngập hạnh phúc và sự ngọt ngào
Trần Minh Hiếu
Em ước gì chúng ta như này mãi
Lê Thành Dương
Tất nhiên rồi
Một ngày kia, Hiếu tình cờ thấy anh nói chuyện điện thoại với ai đó trong căn hộ
Lê Thành Dương
Đừng bắt tôi làm điều đó, tôi không muốn làm tổn thương em ấy
Cậu cảm thấy như có lưỡi dao cắt vào tim mình, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cậu biết có điều gì đó đang đe dọa tình yêu của họ
Trần Minh Hiếu
Có chuyện gì vậy anh?
Anh trốn tránh ánh mắt cậu mà trả lời
Lê Thành Dương
Đừng hỏi, Hiếu, hãy tin anh
Thời gian trôi qua, Hiếu vẫn không thể xóa đi cảm giác lo lắng trong lòng.
Một đêm, khi cậu đang ở xưởng làm việc, thì nhận được cuộc gọi từ số máy lạ. Giọng người đàn ông lạnh lùng vang lên qua điện thoại
???
Dương là của tôi, anh ta chỉ đang lợi dụng cậu thôi, đừng để bị lừa
Trần Minh Hiếu
Anh là ai??
Hiếu sửng sờ, cảm giác trái tim như bị bóp nghẹt
Cậu không tin, không muốn tin, nhưng những hành động lạ lùng của Dương dạo gần đây đã khiến cậu không thể nào không nghi ngờ. Hiếu quyết định đối diện với anh, yêu cầu anh giải thích mọi chuyện
Lê Thành Dương
Anh xin lỗi
Lê Thành Dương
Anh đã từng yêu một người, nhưng không thể bên nhau. Anh muốn quên đi, nhưng người đó không buông tha anh. Họ đã đe dọa anh, buộc anh phải xa em
Hiếu cảm thấy như mình bị phản bội. Tình yêu, niềm tin mà cậu đã dành cho anh, tất cả bỗng chốc tan biến
Trần Minh Hiếu
Vậy anh có yêu em không, Thành Dương? Hay tất cả chỉ là dối trá?/ gào lên trong tuyệt vọng/
Anh nhìn thẳng vào mắt Hiếu, những giọt nước mắt lăn dài trên má
Lê Thành Dương
Anh yêu em, Hiếu à. Tất cả những gì chúng ta có là thật. Nhưng anh không muốn em bị tổn thương vì anh. Anh không muốn em phải chịu đựng thêm nữa
Dương đứng dậy, bước về phía cửa, như muốn rời đi
Hiếu bất chợt hiểu ra, sợ hãi nắm chặt tay anh
Trần Minh Hiếu
Đừng đi, em xin anh .Chúng ta có thể vượt qua cùng nhau mà
Nhưng anh lắc đầu, nhẹ nhàng gỡ tay Hiếu
Lê Thành Dương
Anh xin lỗi.Anh không thể ở lại
Trần Minh Hiếu
Em cầu xin anh ,hức , emm..../ hai dòng lệ lăn dài /
Lê Thành Dương
Hãy quên anh đi
anh rời đi trong màn đêm lạnh lẽo, để lại Hiếu một mình với nỗi đau vô tận. Tiếng đàn của anh không còn vang lên từ căn hộ đối diện nữa. Chỉ còn lại những kỷ niệm và nỗi buồn đeo bám Hiếu mỗi đêm
Thị trấn nhỏ ven biển vẫn tiếp tục cuộc sống của mình, sóng biển vẫn vỗ về bờ cát. Nhưng với Hiếu, mọi thứ đã không còn như xưa. Tình yêu ngọt ngào đã biến thành nỗi đau không nguôi, một kết thúc bất ngờ khiến trái tim vỡ vụn. Hiếu biết rằng mình sẽ mãi mãi nhớ về anh, về những đêm mưa và tiếng đàn ấm áp ấy, dù chỉ còn là kỷ niệm
Trần Minh Hiếu
Từng hứa bao nhiêu câu, giờ cũng không bên nhau.
Chẳng biết câu chia tay, em đã ngồi khóc trong bao lâu...
Trần Minh Hiếu
Lúc đó đủ can đảm đâu mà dừng lại
Trần Minh Hiếu
Cố gắng hết bao nhiêu rồi cũng xa nhau mãi..
Comments
bế embe Phoneiuu🐼
vừa rep cmt hôm trước hôm sau đã có truyện, iêuu bà ghê ấyy
2024-09-04
1
Jennifer
Sao hôm nay truyện buồn vậy tác giả (。•́︿•̀。)
2024-09-03
0