5. Lời bông đùa

năm ấy anh đã từng hứa với em sau khi đi du học về sẽ lấy em làm vợ.
em và anh năm đó :
Đăng Dương bấm chuông nhà em.
Quang Anh xách cặp, lăn xăn chạy ra.
Đăng Dương
Đăng Dương
nào đi từ từ đã, còn sớm mà. Chạy tý lại té đó nha
Quang Anh
Quang Anh
bé không té được đâu, bé mà siu nhân đó
Quang Anh vừa nói vừa khóa cửa nhà.
Đăng Dương
Đăng Dương
được rồi lên xe nào
em đi lại chỗ anh.
Đăng Dương vốn là người ga lăng nên đã gạt thanh gát chân cho em.
Quang Anh
Quang Anh
Đăng Dương nhà ta ga lăng quá ta
Quang Anh lên xe ôm eo Đăng Dương.
eo ơi, các bác ơi Đăng Dương có 6 múi luôn cơ.
nhân cơ hội này em cứ sờ mãi.
Đăng Dương đang đèo em mà thấy nhột nhột.
Đăng Dương
Đăng Dương
nào mê quá à, sao sờ hoài vậy?
Quang Anh
Quang Anh
c-có sờ đâu, a-ảo à
em rụt tay về, không ôm nữa.
Đăng Dương
Đăng Dương
ơ nào sao hết ôm rồi??
Quang Anh
Quang Anh
không thèm
Đăng Dương
Đăng Dương
này không ôm là té ráng chịu đấy nha
anh bỗng rồ ga lên làm em giật mình nên ôm chặt anh.
Đăng Dương cười thầm trong lòng.
____________________________
những năm tháng đi học của em đều có hình bóng của anh.
em và anh học cùng lớp, ngồi cạnh nhau.
12 năm đi học, em cùng anh cố gắng trở thành học sinh giỏi, học sinh xuất sắc.
nhưng đến đại học, anh bị gia đình ép buộc nên phải du học.
em cũng muốn đi cùng anh, nhưng nhà em khó khăn lắm, không đủ kinh tế.
_____________________________
ngày anh đi em ra sân bay tiễn anh.
Quang Anh
Quang Anh
anh..
Đăng Dương
Đăng Dương
em ở nhà ngoan, nhất định anh sẽ về
em ngước lên nhìn anh với đôi mắt rưng rưng.
Đăng Dương
Đăng Dương
đừng khóc mà..
anh ôm em vào lòng, em không kìm được mà rơi nước mắt.
Quang Anh
Quang Anh
hức.. em sẽ nhớ anh lắm... hức hức..
anh cũng bị lay động mà khóc theo.
Đăng Dương
Đăng Dương
đừng khóc..
Quang Anh
Quang Anh
haha.. hức anh lớn rồi mà còn khóc.. hức
Đăng Dương
Đăng Dương
em cũng khóc cơ mà.. hức..
anh gạt nước mắt trên gò má của em.
Đăng Dương
Đăng Dương
nín anh thương
anh ân cần xoa lưng để em nín dần.
ba mẹ anh thấy cảnh này thì chẳng mấy vui lòng, vì con trai mà yêu con trai?
em cũng lau lấy khăn giấy lau nước mắt cho anh.
Quang Anh
Quang Anh
anh
Đăng Dương
Đăng Dương
hửm?
Quang Anh
Quang Anh
hứa với em, du học về anh phải cưới em đó
em giơ ngón út lên trước mặt anh.
Đăng Dương
Đăng Dương
được rồi anh hứa
anh cũng giơ ngón út ra rồi móc nghéo với em.
Đăng Dương
Đăng Dương
anh đi nha..
Quang Anh
Quang Anh
dạ, anh đi cẩn thận
anh kéo vali đi, em lê từng bước nặng nề ra về.
____________________________
10 năm sau.
anh trở về nước, thân hình cao ráo, bảnh bao đẹp trai khiến các cô gái ở sân bay đều ngoái nhìn.
kế bên anh anh là một cô gái tên Jenny Tran, cô ấy là cô bạn học cùng lớp với anh.
hôm nay biết tin anh về nên đã đến đón anh.
em thấy anh liền vui vẻ định chạy lại nhưng khựng lại vì cô gái đi sau anh.
Đăng Dương
Đăng Dương
Quang Anh, anh ở đây
anh vẫy tay với em, em chạy lại ôm anh thật chặt nhưng khiến cô gái đằng sau khó chịu.
anh nhẹ nhàng đẩy em ra khiến em bất ngờ, lúc trước anh chẳng bao giờ như vậy.
Quang Anh
Quang Anh
anh vẫn khỏe ha?
Đăng Dương
Đăng Dương
ừm
Quang Anh
Quang Anh
cô gái sau lưng anh là..?
Đăng Dương
Đăng Dương
bạn gái của anh
câu nói ấy khiến em cứng đờ, 4 phút sau em mới hoàn hồn lại.
Quang Anh
Quang Anh
anh.. anh quên lời hứa của chúng ta rồi sao..?
Đăng Dương
Đăng Dương
lời hứa gi?
Quang Anh
Quang Anh
à không..thôi mình về thôi
____________________________
lúc em chở anh và cô ấy về, 2 người ấy ngồi hàng ghế sau cứ hôn nhau thắm thiết.
em vừa lại vừa đau lòng.
sau ngày đó, ngày nào em cũng tránh mặt anh, nhưng anh chẳng để tâm, vì anh đang vui vẻ với cô ấy rồi.
_____________________________
2 năm sau.
anh gửi thiệp cưới đến nhà em.
Quang Anh
Quang Anh
vậy là anh quên lời hứa ấy rồi.. đồ thất hứa..
em cầm trên tay tấm thiệp ấy, nước mắt rơi lã chã.
em chẳng thiết tha gi mà vứt tấm thiệp ấy vào sọt rác.
em chạy về phòng, gục mặt vào gồi khóc.
Khóc đã đời em lại nghĩ quẩn, em chớp lấy lọ thuốc ngủ ở tủ đầu giường.
uống hết một lọ rồi đặt lưng xuống giường.
em nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ ngàn thu ấy.
_____________________________
ngày cưới của mình nhưng em chẳng đến, anh thấy làm lạ, nhưng anh mặc kệ, anh vẫn vui vẻ cùng cô dâu của mình.
_____________________________
vài ngày sau, Thành An - người bạn thân của em, chẳng thấy tung tích của em nên đã qua nhà em tìm.
bấm chuông mãi chẳng mở cửa, Thành An đành bấm mật mã nhà em, ra là sinh nhật của anh.
Thành An đi vào thấy ngôi nhà lạnh tanh, chẳng một hơn ấm nào. Cậu chạy một mạch lên phòng em.
thấy em nằm trên chiếc giường, tay vẫn cầm lọ thuốc ngủ.
Thành An bần thần đi lại nắm tay em, nhưng đáp lại cậu chỉ là một cái xác lạnh tanh đi ngủ.
______________________________
kể từ đó, kế ngày cưới của anh sẽ là ngày dỗ của em.
lời hứa bông đùa của anh đã khién em phải ra đi mãi mãi.
chẳng thể quay về.
gia đình, anh em, bạn bè biết chuyện đều thương sót cho em.
thương em vì đã đem lòng yêu 1 người thất hứa như anh.
sót cho em vì em ra đi chẳng nói một lời từ biệt nào cả.
vậy anh có biết chuyện ấy không? biết chứ nhưng..
nhưng anh nào có để tâm?
giờ đây anh chỉ để tâm đến cô gái Jenny Tran mà thôi.
mong em ra đi thanh thản đừng vướng bận điều ở chốn nhân gian này.
Hot

Comments

pkhanhss🐑⚡

pkhanhss🐑⚡

hé lu bạn nha🥰🥰

2024-09-02

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play