[All X Negav] Xóm Trọ Tình Yêu
Chương 3
Đi được một đoạn, gần đến nhà thì bụng An lại reo lên
Đặng Thành An_ Negav
Ể? Bạn iu oi... *Cậu bật chế độ xà nẹo, quấn lấy tay của Dương, chủ mỏ ra rồi bắt đầu dẹo
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Gì đây? Muốn ăn gì? *Y quá hiểu bạn mình nên nhanh chóng vô thẳng vấn đề chính*
Đặng Thành An_ Negav
Bùn bòooo *Cậu nũng nịu nói, mắt long lanh chớp chớp
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Ok, đi *Không nói nhiều thêm. Y nhếch mép, khoác vai em rồi kéo đi*
Đặng Thành An_ Negav
Tui biết bạn mê tui nhất mà! *An vui vẻ, cười hồn nhiên như đứa con nít vậy đó*
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Ừ, tao dẫn mày đi, mày trả tiền *Y cười ân cần, xoa đầu em*
Đặng Thành An_ Negav
Ơ, cái thằng này! *Cậu nhón chân lên, lấy tay đánh liên tiếp vào đầu Dương*
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Trôn việt nam thôi mà! Sao cọc nhanh thế! *Dương cười vui vẻ, tay che đầu mình rồi chạy đi*
Đặng Thành An_ Negav
Ê, đứng lại coi *Cậu co chân lên mà chạy đuổi theo y*
Tất nhiên với đôi chân ngắn ngủn đó của mình thì cậu tất nhiên là không đuổi kịp mà là người đến sau rồi
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Hoiii màaa, xin lỗi, mai mốt không dạy nữa *Dương chắp tay lại, mặt thành khẩn hết cỡ*
Đặng Thành An_ Negav
*Cậu thì vẫn im lặng, chỉ lườm y một cái tóe lửa, rồi tiếp tục ngồi ăn*
Đúng, Dương là người chiến thắng trong cuộc đua nhưng mà là người thua trong cuộc đời. Hậu quả của việc chọc ghẹo cậu là giờ cậu không thèm nhìn mặt luôn rồi
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Thôi mà, hay để chầu này tao bao nhe! *Y tỏ vẻ tội nghiệp, nắm lấy tay An, mong được cậu tha thứ*
Đặng Thành An_ Negav
Đó là điều hiển nhiên. Thiếu thành ý *An chỉ đôi đức vào mặt Dương, đưa ra kết luận nhanh chóng sau đó cúi xuống ăn tiếp*
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Vậy xíu nữa...Tui bao bạn đi uống sinh tố nhe! *Đầu y lập tức nảy số, thành thật nói*
Đặng Thành An_ Negav
Ừm, được. Nhưng chưa đủ *An bắt đầu làm giá, hất mặt lên trời*
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Vậy mai tao bao mày đi ăn sáng luôn nhe! *Ánh mắt y ánh lên tia hy vọng, mặt hớn hở*
Đặng Thành An_ Negav
Hmmm...Duyệt! *Cậu cười nhe răng, nháy mắt tinh nghịch*
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Đúng là bạn thân của tao, mày là một người siêu vị tha, vô cùng nhân hậu nhất trên thế giới. Người nào lấy được mày là phước từ đời này qua đời khác *Dương trở giọng nịnh nọt, cọ cọ vào mu bàn tay cậu*
Đặng Thành An_ Negav
Tốt đó! Tâng bốc tui lên! *An khoanh chân lại, để hai bàn tay lên đùi mình*
Trần Đăng Dương_ Dương Domic
Đối với tao, mày như là kiệt tác nghệ thuật vậy đó, mày là Medusa vì nhìn mắt mày là tao ngây người, mày ngọt như viên kẹo ngào đường (vâng vâng) *Y bắt đầu tâng bốc cậu lên đến tận chín tầng mây*
An nghe thấy thích lắm, cười không thấy mắt đâu luôn, còn y thì cứ nịnh nọt vợ tương lai của mình. Còn người xung quanh nhìn hai người thì lại cảm thấy bị thồn cơm chó
Hai người ăn xong thì đi qua uống sinh tố, sau đó đi dạo vài vòng rồi ai về nhà nấy mà ngủ
Ở một phía khác. Vào 9 giờ tối, một bóng người đang đẩy chiếc xe máy của mình về phòng trọ sau một ngày làm việc
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
Cuối cùng cũng làm xong! Tự nhiên hôm nay bắt tăng ca vậy trời! Sếp gì thấy ghét quá à!!!*Khang vừa đẩy xe vào trong vừa buông lời chửi rủa*
Âm thanh không biết từ đâu vang lên, giọng nói trầm xuống, xung quanh không thấy ai
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
Gì vậy trời? Mới 10h thôi mà *Da óc của Khang sởn lên, cả người run rẩy*
Giọng nói đó lại vang lên, một cái đầu trắng tiến gần đến hắn
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
Con lạy các vị khuất mặt khuất mày, con không biết mình làm cái gì sai nhưng mà có gì để con cúng tạ lỗi chứ đừng có hù kiểu đó! *Khang chắp tay lại, lạy qua lạy lại, mặt tái mét hết lên*
NVP
Ê! *Nói rồi, bàn tay của người đó đặt lên vai hắn*
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
A! Đừng có ám con mà! *Hắn giật bắn người, tay nắm chặt tay cầm lái xe*
Phạm Duy Thuận_ Jun Phạm
M* điên! Tao nè. Nãy giờ nói chuyện sao không trả lời! *Gương mặt đó cũng đã lộ diện, là một cậu thanh niên với cái đầu nhuộm màu bạch kim đang nhăn mặt khó hiểu nhìn hắn*
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
Ủa!? Anh Jun! Là anh hả!? *Mắt hắn ngớ ra, đầu vẫn chưa load kịp*
Phạm Duy Thuận_ Jun Phạm
Chứ đứa nào! *Jun chống nạnh, nói lớn vào mặt Khang*
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
Không thể nào được, anh Jun không giọng trầm như vậy! Mi là quỷ yêu phương nào! Có tin ta cho ngươi ăn chưởng không hả *Hắn gạt chống xe xuống, rồi vô tư thế chiến đấu*
Phạm Duy Thuận_ Jun Phạm
Ăn cái cù lôi không? Khụ...khụ! Tao đang bị đau họng! *Jun giơ cái cù chỏ vô mặt hắn*
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
Ủa vậy hả? Mà anh làm gì ở đây, anh Huy đâu *Hắn hạ thế xuống, rồi ngó nghiêng xung quanh*
Phạm Duy Thuận_ Jun Phạm
Nó tăng ca rồi, tao chán nên đi dạo nè. Mà nay tăng ca luôn hả? Về trễ vậy *Jun để tay vào túi quần rồi thản nhiên nói*
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
Dạ. Thôi, chúc anh đi dạo vui vẻ nhe, em vô ngủ *Khang dựng xe lên, cúi đầu chào rồi dắt xe vào trong*
Phạm Duy Thuận_ Jun Phạm
Ừ, vô nghỉ ngơi đi, Ngủ ngon nhe! *Jun vẫy cao tay tạm biệt*
Phạm Bảo Khang_ Hurrykng
Dạ! Anh cũng ngủ sớm đi! Đi vòng vòng rồi người ta tưởng ma thì khổ! *Nói rồi, hắn đẩy nhanh xe vào trong trước khi bị quýnh*
Phạm Duy Thuận_ Jun Phạm
Ừ. Ủa mà, cái thằng này! Mày coi chừng tao đó *Thuận hét toáng lên, định quýnh Khang nhưng hắn nhanh chân bỏ vô nhà rồi nên chỉ đứng chửi được thôi*
Comments
sú_iu><
anh giàu quá he
2024-12-30
1
°ᡣ𐭩 . ° .
đôi gi the ạ?
2024-12-04
0
Trúc Nhã
nói nãy giờ t mới nhớ là chỗ công cộng luôn á :)
2024-09-01
16