[AllLisa] Nỗi Hận Ngọt Ngào

[AllLisa] Nỗi Hận Ngọt Ngào

chap 1

Ngày 28/8/2024
ngày mà Lalisa được tự do
được trở về với xã hội sau những tháng ngày phải chịu tủi nhục trong song sắt
cánh cửa kia mở ra
cô cấc bước ra bên ngoài trong lời nói vọng theo của anh cảnh sát
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
" bước đi"
cảnh sát
cảnh sát
Lalisa chúc mừng em hãy làm lại cuộc đời
cảnh sát
cảnh sát
cứ tiếp tục mà bước đi đừng quay đầu nhìn lại
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"nghe thấy nhẹ mỉm cười"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"khựng lại"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"nụ cười dần biến mất"
cô chợt khựng lại nhìn hai người phía trước mặt mình
một người cầm chiếc ô màu đen đứng dựa vào xe
Không ai khác là đại tiểu thư nhà họ Park cũng là người yêu cũ của cô người mà cô từng thương hết lòng nhưng lại thẳng tay đẩy cô vào bước đường cùng
Park Chaeyoung
còn bên đây là một người liên tục nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay người đó chính là Kim Jisoo thanh mai trúc mã của cô và cũng là người tống cô vào tù với mức án 5 năm
nhìn hai người trước mặt cô cảm thấy câm hận và chán ghét lòng dâng lên tia uất hận tủi nhục của 5 năm trước
tại sao hai người mà cô tin tưởng lại cùng nhau đẩy cô vào bước đường này tại sao lại giết chết cuộc đời cô tại sao lại phá hoại tương lai tươi sáng của cô
5 năm trước
tại nhà riêng của Park Minji
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
Minji cô ra đây cho tôi"đập cửa"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
" mở cửa"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
Lalisa cô tới đây làm gì còn la lối ôm sòm như vậy thiệt là mất mặt"mỉa mai"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
Park minji cô còn dám nói chuyện với tôi bằng giọng điệu đó sao" tức giận"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
tại sao lại không dám
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
cô đến nhà tôi la hét ùm trời lên tôi chưa kiêu cảnh sát đến còng đầu cô là mai rồi đấy
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
cô đừng cô giở trò ngây thơ ở đây
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
cô thừa biết tôi đến đây là vì cái gì mà
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
con chó của cô đã tấn công ông của tôi đẩy ngã ông ấy bây giờ còn đang hôn mê trong bệnh viện
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
cô không hề hối lỗi và không chịu trách nhiệm với những việc đó sao
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
con người cô khốn nạn đến thế sao
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
ha nực cười
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
chó nhà tôi rất ngoan rất nghe lời còn rất hiền
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
chỉ có điều nó rất chiếm hữu
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
nhất là với đồ ăn nếu nó bị cướp thức ăn thì nó sẽ trở nên hung dữ và tấn công kẻ đã cướp đồ ăn của nó
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
nếu như tôi đoán không lầm ông của cô đã dành thức ăn với chó nhà tôi nên nó mới tấn công ông ta thôi
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
bị vậy là đáng đời
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
con khốn"mắt đỏ hiện lên những tia máu trong đó"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
Mày dám sỉ nhục ông của tao
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
tao đánh chết mày"nắm tóc cô ta)
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
A"đau"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
con khốn tao giết mày"tán vào mặt"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
a buông tao ra" vùng vẫy"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
" lấy được cây dao trên bàn"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
"gạch trúng mặt cô một đường"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
A"đau"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"dựt cây dao trên tay cô ta"
cả hai cứ ẩu đả dần co qua lại vô tình cây dao đâm thẳng vào bụng cô ta
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
A" hét"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
" giựt mình"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"hốt hoảng nhìn cô ta đang ôm bụng gào thét"
rầm
lúc này bên ngoài cửa em và y chạy vào
nhìn thấy cô trên tay đầy máu còn cô ta thì ôm bụng quần quại
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"nhìn em"
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
"nhìn cô"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
minji"chạy đến chỗ cô ta"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
Jisoo cứu em" khóc"
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
LALISA
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
em làm cái gì vậy hả
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
em... em"run rẫy"
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
"khóa tay cô lại đè xuống đất"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
chaeng à em đau"nhăn mặt"
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
căm miệng
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
Jisoo gọi cấp cứu và cảnh sát mau
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
"gọi điện"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
Jisoo em đau quá
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
Không sao cấp cứu sẽ đến liền em đừng sợ
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
Lalisa sao con người cô độc ác như vậy
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
Jisoo em không có"khó khăn nói "
khoảng 5 phút sau xe cấp cứu đến y và em đã đưa cô ta vào bệnh viện
theo sau đó là xe cảnh sát đã bắt cô đem về sở
khoảng thời gian đó cô bị tạm giam để chờ ngày khởi tố rồi xét xử
còn em thì luôn túc trực bên cạnh chăm sóc cô ta
Y thì đang bận với sổ sách về tội trạng của Lisa
ngày xét xử
cô đứng đối diện với các vị thẩm phán và chủ tọa
Y thì là luật sư bên phía bị hại
còn em ngồi phía dưới khuôn mặt không cảm xúc nhìn cô
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
kính thưa hội đồng xét xử
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
xét về tội của bị cáo là tội cố ý giết người nhưng không thành tôi đề nghị phải nhận mức án cao nhất là 5 năm tù giam đối với bị cáo Lalisa
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
" không tin vào tai mình"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"nhìn y"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
"tránh ánh mắt không nhìn cô"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
ha" cười khẩy"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"rơi nước mắt"
chủ tọa
chủ tọa
Bị cáo có còn gì để nói không
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
thưa chủ tọa bị cáo không có gì để nói
chủ tọa
chủ tọa
được" đập búa"
chủ tọa
chủ tọa
bị cáo Lalisa bị xét vào tội cố ý giết người nhưng không thành tòa tuyên án bị cáo 5 năm tù giam
chủ tọa
chủ tọa
bãi tòa" đập búa"
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
"nhìn cô"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
"nhìn cô"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
" nhếch mép"
cảnh sát
cảnh sát
"còng tay cô lại dẫn đi"
khoảng thời gian cô trong tù
luôn bị ức hiếp đánh đập
nhưng lúc đầu cô không chịu khuất phục cứng rắn dù cho bị họ đánh đập sỉ nhục thế nào cũng không khóc
nhưng khoảng thời gian sau bị đánh bị hành hạ quá nhiều cô lại tự suy nghĩ tại sao cô luôn là người bị đánh dù cho không làm gì cũng bị họ đánh
sau đó cô đã dùng mọi cách lôi kéo một chị đại trong đó
cô rửa chân cho chị ta dù cho có bị hất nước bẩn ấy vào mặt cô vẫn nhẫn nhịn nở một nụ cười với chị ta
cô còn giặt cả đồ lót cho chị ta làm luôn những công việc mà chị ta phải làm
vì thế sau một thời gian lấy lòng chị ta thì chị ta cũng đã chấp nhận cô và còn nói cho cô một bí mật
Kim Jennie(chị)
Kim Jennie(chị)
tiểu Li em cũng thật đáng thương đã vào đây còn bị người ta hãm hại
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
chị nói vậy là sao
Kim Jennie(chị)
Kim Jennie(chị)
có người đã dùng tiền cho bọn chị và yêu cầu bọn chị dạy dỗ em
khi chị nói tới đây cô đã biết người đó là ai
Không ai khác chính là Park Chaeyoung
cũng phải thôi cô đã làm tổn thương đến đứa em gái mà Chaeyoung yêu quý cho nên em không muốn cho cô được sống yên ổn ngay cả khi cô đã ngồi tù
đêm hôm đó cô suy nghĩ và nhớ lại khoảng thời gian Chaeyoung đã theo đuổi cô
chính em đã nói là sẽ chăm sóc yêu thương cô và sẽ vì cô làm tất cả mọi chuyện nhưng lại làm thế với cô giả dối
quay lại lúc hiện tại
cô đã quay lại nói với viên cảnh sát kia là hãy cho cô đi cửa sau cô không muốn gặp lại hai người họ
vả lại nếu hai người họ vẫn chưa quên chuyện cũ và lại tiếp tục trả thù thì cô phải làm thế nào
cô chỉ là một kẻ nhỏ bé không quyền thế so với họ
cô chỉ là một đứa trẻ mồ côi cha thì bị tai nạn mà mất mẹ thì bỏ cô mà đi
chỉ có ông nội dang tay đùm bọc che chở yêu thương dành cho cô những thứ tốt nhất
quần áo cô mặc đều là những đồng tiền ông phải đi gấp hộp giấy bán được
khi cô học trung học ông đã đưa cô vào thành phố hai ông cháu đùm bọc sống dưới một căn liều nhỏ ông nói với cô ở thành phố phế phẩm rất nhiều sẽ nhặt được nhiều bán sẽ có tiền hơn
ông cô muốn cô vào thành phố học sẽ tốt cho cô hơn
cô nhớ ở thành phố lúc đấy những đứa trẻ đều có một chiếc kẹp tóc đẹp
cô cũng đã bướng bỉnh bắt ông phải mua cho mình một chiếc
hôm đó ông đã đứng trước cửa hàng bán kẹp tóc đi qua đi lại 5 lần sao đó bước vào mua cho cô một cây kẹp
lúc nhà trường nộp đơn đăng kí cho học sinh nghèo cô chủ nhiệm đã giúp cô đăng kí
còn bảo con gái Kim Jisoo của mình chiếu cố cô một chút
Kim Jisoo là học sinh xuất sắc đứng đầu toàn trường
thỉnh thoảng chị ấy cũng giảng bài cho cô
cô thì thông minh lại ham học nên khi được y dạy học thì thành tích cải thiện hơn rất nhiều
để cảm ơn cô giáo ông đã lén lút nhét tiền cho cô bảo đưa cho cô giáo chủ nhiệm
cô chủ nhiệm nói không cần tiền thì ông lại giúp cô một chút việc nhà như quét sân
khi đó cô chủ nhiệm sống trong một căn nhà biệt lập
ông thì quét sân còn cô thì ngồi học bài cùng kim Jisoo
cô giáo đôi khi còn nói đùa tiểu Li nhà bác thật xinh đẹp và ngoan ngoãn sau này hai nhà chúng ta cùng kết thông gia
ông cô chỉ biết cười cho qua còn kim Jisoo đã đỏ mặt không dám ngẩn đầu
khi cô lên đại học ông đã đi về quê một chuyến và không cho cô theo nhưng cô đã lặng lẽ đi theo ông mình
và nhìn thấy ông đã đi lại từng nhà năn nỉ họ cho xin vay tiền
ông là vậy yêu thương cô đối xử với cô rất tốt nên cô luôn quyết tâm thi xong phải tìm việc làm có thật nhiều tiền để phụng dưỡng cho ông vậy mà ông đã ra đi bỏ cô ở lại
và trong thời gian đi học đại học cô đã có người yêu chính là Park Chaeyoung cô từng đưa em về gặp ông
ông bảo em rất tốt bảo cô phải thật lòng yêu thương đối sử tốt với em
ông nhìn cô chỉ có vài bộ quần áo sơ sài nên đã lén đi nhặt phế phẩm kiếm tiền mua đồ cho cô
mặc dù cô đã nói không cần vì ông tuổi đã lớn sức khỏe yếu nhưng ông vẫn lén cô để đi
và thế là vào mùa đông năm ấy cái ngày định mệnh
trong lúc nhặt ve chai thì ông đã bị một con chó không được xích lại nhàu đến đẩy ngã ông hôn mê tại chỗ được người ta đưa đi cấp cứu
ông đã được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt vì tình trạng rất nặng nhưng phòng đặc biệt thì tiền viện phí rất cao nên cô đã đi tìm Minji bắt cô ta chịu trách nhiệm thì xảy ra ẩu đả và mọi chuyện sao đó ai cũng biết cô bị bắt vào tù cô vùng vẫy vì cô không thể vào tù ngay lúc này cô còn ông nội đang đợi cô cứu trong bệnh viện
cô nhìn em và y cầu mong họ đến bệnh viện cứu lấy ông cô nhưng họ không đoái hoài họ bận dỗ dành cô ta
sau khi cô vào tù được vài tháng cô đã nghe tin ông đã mất
cô tuyệt vọng cô tự trách bản thân vô vụng không bảo vệ được ông của mình
vào một lần minji đến gặp cô và nói cho cô biết một bí mật
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
đến đây làm gì"chán ghét"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
đến xem cô ra sao
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
và muốn tâm sự với cô một chuyện
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
biến đi" không nhìn cô ta"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
Lalisa tôi nói cho cô biết con chó nhà tôi rất ngoan và nghe lời vậy thì cô thử hỏi xem tại sao đêm hôm đó ông cô bị đẩy ngã
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
con khốn" tức giận"
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
đừng tức giận vậy chứ mọi chuyện đều do cô mà ra
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
nếu cô không cướp đi chị gái của tôi không ở bên cạnh Kim Jisoo của tôi thì tôi đâu phải hại ông cô làm gì
Park Minji(cô ta)
Park Minji(cô ta)
ông cô chết là do cô đó hhahahaha"bỏ đi"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
" thất thần"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
phải cô ta nói đúng nếu mình không dính dáng đến họ thì ông sẽ không phải chết
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
ông ơi con hại ông rồi hức ông ơi" khóc nức nỡ"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
ông ơi con không ngoan không nghe lời con bất hiếu
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
con hức con không cần kẹp tóc không cần váy xinh con cần ông quay về với con thôi
hiện tại cô đã ra tù và cảm thấy rất lạc lõng
cô nhìn những tòa nhà những con đường mà không biết phải đi về đâu
ông nội chết rồi cô không còn nhà để trở về nữa
cô đi bộ không một mục đích trên đường
cô muốn tìm một công việc bao ăn bao ở không cần lương cao nhưng tìm mãi chẳng được mệt quá cô ngồi xuống một cái ghế đá ven đường ngắm nhìn xung quanh
người đến người đi qua lại trước mặt cô
rồi có một đứa bé ở gần đó đứa bé rất dễ thương cô thì rất thích trẻ con nên đã nhìn ngắm đứa bé ấy thật lâu
rồi đã bị mẹ đứa bé phát hiện bà ta không hài lòng chỉ thẳng vào mặt cô
mẹ đứa bé
mẹ đứa bé
cô kia nhìn gì con tôi vậy hả"quát"
mẹ đứa bé
mẹ đứa bé
cô muốn làm gì định bắt cóc nó hả
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
Không có tôi chỉ thấy thằng bé dễ thương nên ngắm nhìn một chút Không có ý gì cô đừng hiểu lầm
mẹ đứa bé
mẹ đứa bé
cô còn nói dối rõ ràng là có ý đồ
ba đứa bé
ba đứa bé
thôi em chuyện có gì đâu cô ấy chỉ nhìn con mình một chút vì nó dễ thương thôi mà"can ngăn"
mẹ đứa bé
mẹ đứa bé
Anh buông ra" vùng vẫy"
mẹ đứa bé
mẹ đứa bé
Anh bênh nó hả anh thấy nó đẹp rồi nói giúp nó đúng không
mẹ đứa bé
mẹ đứa bé
con khốn này"đẩy ông ta ra"
mẹ đứa bé
mẹ đứa bé
" đưa tay tát cô"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
"chụp lại"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
vị phu nhân này đánh người khác là phạm pháp có thể bị bắt giữ và phạt tiền
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"nhìn bóng lưng y"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"quay lưng bỏ đi"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
" giữ cô lại"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
"nhìn cô với ánh mắt trong veo"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
em ra tù sao không tìm chị
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
tìm chị làm gì
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
em đã làm tổn thương người con gái của chị
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
em còn sợ chị sẽ còn oán hận mà trả thù em
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
lisa pháp luật có luật lệ em làm tổn thương người khác thì em phải bị ngồi tù
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
nhưng hiện tại em đã hối cải rồi
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
chúng ta ta vẫn có thể như trước làm bạn chị sẽ chăm sóc em"nghiêm túc"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
em không cần chị chăm sóc em
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
Jisoo chị tốt nhất nên trở về bảo vệ nữ thần của chị đi
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
nếu như để em nhìn thấy cô ta em sẽ liền động thủ với cô ta
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
chị không tin ban nãy chả phải em bị người ta đánh nhưng không đánh trả lại sao
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
em không muốn vào tù nữa đúng không
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
" lắc đầu"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"hất tay y ra"
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
"lướt qua y bỏ đi"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
"nhìn cô"
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
" lặng lẽ đi sau lưng"
.
.
.
hơi dài nhỉ
rụng rời tay
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo
Kim Jennie(chị)
Kim Jennie(chị)
Kim Jennie
Lalisa Manoban(cô)
Lalisa Manoban(cô)
jhgjsaioaoaioivjqkakvjsvsbjsosobavsksisinsvsnsjosucajaj
Park Chaeyoung(em)
Park Chaeyoung(em)
jgqkhvajaoakanakalaosobscajqkusvsisossvqkqnlqo
Kim Jisoo(y)
Kim Jisoo(y)
kcjsiauajlapskvsbnzvvaoauvavcqbabsksizjsjo
Kim Jennie(chị)
Kim Jennie(chị)
nclapappajvbqjyioojvsnslspiabananvsksopsbqnql

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play