⚠️Chap có một số ngôn ngữ thô tục và hành động bạo lực, gợi tềnh. Lưu ý trước khi đọc⚠️
.
.
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
ư...hức bỏ ra
Pansa Vosbein_Cô
sao cô lì đòn thế?
Pansa Vosbein_Cô
muốn tôi mạnh tay không
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
đừng chạm vào người tôi nữa...đồ cầm thú!!
nghe đến đây thì máu cô sôi sùng sục lên, thế là hôm ấy nàng bị hành đến mức chổ đó đỏ và đau rát lên
.
sáng hôm sau
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
*tỉnh dậy*
nàng đau đớn cố dùng sức để dứng lên và mở cửa ra, may là vẫn không thấy cô đâu
khung cảnh xung quanh thật choáng ngợp, toàn bộ tầng lầu là một nơi rất rộng và người hầu thì đứng xếp dài ở hành lang
Jikuyng Thaksin
*xoay người lại*
Jikuyng Thaksin
ủa...?
Jikuyng Thaksin
sao em lại ở đây*chạy lại nàng*
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
anh làm việc ở đây á...
đó là anh Thaksin người mà nàng ngày đêm thầm thương trộm nhớ, câu chuyện phải kể về 13 năm trước lúc đấy nàng chỉ là cô bé 13 tuổi đầy vẻ ngây thơ năm ấy anh Thaksin như vệ sĩ luôn luôn bảo vệ nàng
ngày 15/9 là ngày nắng đẹp trong khi mãi chơi đùa nên nàng đã bị rơi trái bóng ra giữa đường, anh đã chạy lại lấy giúp nàng nhưng một chiếc xe ôtô chạy với tốc độ cao nhưng lúc ấy tài xế không thấy anh được nên đã không để tâm gì
và ngay lúc anh sắp bị chiếc xe đâm chúng thì mẹ nàng đã lau đến và đẩy anh ra lề đường, nhưng vì không chạy kịp nên mẹ nàng đã bỏ m.ạ.n.g ở đấy
và thế là nàng đã mất đi mẹ nàng vì quá đau lóng nên bố nàng đã chọn cách 44 lúc đấy 2 anh em nàng chỉ biết dựa vào nhau để sống qua ngày
Jikuyng Thaksin
hôm qua anh còn tưởng là ai, hóa ra là em à?
Jikuyng Thaksin
em có sao không, cô chủ đánh em nhiều thế
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
thôi em không sao đâu
Jikuyng Thaksin
bị như thế mà bảo không sao
Jikuyng Thaksin
em học đâu ra cái thói nói dối đó vậy?
Jikuyng Thaksin
để anh xức thuốc cho
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
Pansa Vosbein_Cô
tôi thách cậu dám xức thuốc cho cô ấy đấy
Jikuyng Thaksin
*quay qua*
Jikuyng Thaksin
cô chủ*cúi đầu*
Pansa Vosbein_Cô
ai cho cô ra khỏi phòng?
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
cô kéo nàng vào phòng rồi khóa chặt cửa lại, nàng sợ hãi nhìn cô và điều sắp diễn ra
cô lột sạch đồ trên người nàng ra rồi trói hết tay chân của nàng và đi về hướng hộp tủ
cô lấy ra cả đống loại hình thức tra tấn t*nh d*c, nhìn những thứ đó cũng đủ làm nàng khiếp sợ
cô lấy thứ có vẻ bình thường, thì đó đơn giản chỉ là một chút muối hạt và dầu gió thôi
nhưng bây giờ cuộc chơi mới bắt đầu, cô lấy chai dầu gió nhỏ và chấm lên vết thương hở của nàng khiến nàng đau đớn hét lên vì đau đớn
và cô còn rắc thêm muối vào vết thương rồi lấy một con dao nhỏ ra và rạch đè lên vết thương cũ
chưa hết, sự tàn nhẫn của cô còn hơn thế nữa, cô không có chút xót xa gì trực tiếp lấy dao vào rạch vài đường lên tấm lưng trắng không tùy vết của nàng
máu cứ thế ʀɪ̉ ra từng chút, nàng chỉ biết cắn chặt môi và cầu xin trong vô vọng
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
hức...đau quá...dừng lại đi
Pattranite Limpatiyakorn_Nàng
đừng làm nữa...hức
Pansa Vosbein_Cô
sao nào...cô không biết sợ là gì à
Pansa Vosbein_Cô
tôi đã nhắc nhở thế rồi, nếu nghe lời thì không tới như vậy đâu
Comments
tg bị lười ra chappppp💔😭
ê nha tg mới đọc lại mà đọc đến đâu t ngọ ngậu đến đó lun ấyyyyyy
2025-06-15
0
cà thơi mê gl thái
đọc mà thốn á tr 😮😮
2025-02-02
0
Hơi thở của June🫁
ê dm dangyeu vậy
2025-04-01
0