『 Rekkyo Sensen 』Câu Chuyện Của Chúng Ta
Chapter 3
Kể từ ngày hôm đó, số lần tôi và anh gặp nhau đếm không xuể
Tôi và anh thường bắt gặp nhau trên hành lang nhưng cả hai đều lơ nhau rồi lướt qua đối phương thật nhanh
Anh rất nổi tiếng ở trường và tôi không muốn dính dáng đến những lời đồn nên cũng hạn chế tiếp xúc với anh và Samuel
Dù tôi đã cố né nhưng anh chàng Samuel lại chẳng cho tôi cơ hội lơ đi, mỗi lần anh ta đi cùng Danill khi bắt gặp tôi đều sẽ đi đến bắt chuyện
Vì thế mà không ít tin đồn sinh ra từ việc đó, họ nói rằng tôi đang dây dưa với Samuel và Danill không thích chuyện đó nên lúc nào cũng bày ra vẻ mặt khó chịu khi ở cạnh tôi
Họ bảo rằng anh đã cố gắng tách tôi ra khỏi người bạn của anh vì tôi cứ bám dính Samuel không tha, chỉ từ những lần gặp mặt ngắn ngủi ấy nhưng qua lời nói phóng đại của các học sinh trong trường lại bỗng chốc biến tôi thành kẻ bám đuôi
Nó chính là lí do khiến tôi không thấy thoải mái khi gần hai người họ, liệu cả hai có biết tin đồn mà học sinh cho là đúng về cả hai và tôi?
Tôi ghét các ánh mắt nhìn tôi khi tôi đang nói chuyện với một ai đó, ghét người khác bàn tán về mình khi bản thân chỉ đang sống cuộc sống của chính mình
Nhưng tôi chưa từng phàn nàn với Samuel và Danill vì cả hai luôn bắt chuyện với tôi mọi lúc gặp nhau, tôi không phải loại thích giận cá chém thớt
Dù sao hai anh ấy cũng chẳng biết gì về tin đồn, nếu đột nhiên đổ lỗi cho họ thì thật là không hay
Tin đồn nào rồi cũng sẽ tan thôi nhưng điều khiến tôi thấy lạ là thời gian sao lại nhanh đến thế
Chỉ một hai ngày sau lại chẳng còn ai bàn tán về việc tôi quen biết với hai người họ, tôi không hiểu mà cũng không muốn tìm hiểu
Cuộc sống yên bình của tôi lại quay trở lại cho đến khi chuyển chỗ ngồi với học kì hai
Cô bạn ngồi kế tôi, cô ấy xin lỗi và thể hiện sự áy náy của mình đối với tôi
Xin lỗi về việc chính cổ là người lan tin đồn không hay về tôi
Và chính lúc đó tôi được biết rằng, người giúp tôi giải quyết chuyện này chính là Danill
Anh ấy là người giúp tôi nhưng chẳng nói gì về nó
Giây phút ấy đột nhiên tôi lại có cái nhìn khác về anh, là khoảnh khắc mà tôi không còn để tâm các ánh mắt phán xét hướng về mình
Là cái ngày tôi bỏ qua mọi thứ tôi cho là rào cản của mình mà mở lòng với anh
Buổi chiều khi tan học, tôi gặp anh và Samuel ở cổng trường
Samuel Fisher
Xin chào! Hôm nay về cùng bọn anh nhé
Nhìn Samuel đưa ra lời đề nghị rồi nhìn sang Danill không biểu đạt biểu cảm gì ra ngoài nhưng chẳng hiểu sao tôi lại thấy anh ấy như đang mong chờ tôi đồng ý
Nhìn anh, tôi nở một nụ cười mà trước giờ chưa hề lộ trước mặt cả hai, vui vẻ chấp thuận
Lương Hiền
Tất nhiên rồi ạ!
Samuel Fisher
* Wow ~ cười kìa? *
Samuel khi ấy nhìn sang bên cạnh mình, Danill vẫn không lộ ra biểu cảm gì nhưng cả tôi và Samuel đều thấy vệt đỏ ở tai anh
Anh xoa xoa phần gáy rồi đi về phía trước, có lẽ anh không biết nhưng tôi có thể nhìn thấy gáy của anh đang đỏ lên
Lúc ấy trong mắt tôi chẳng còn gì ngoài anh, cũng chẳng để ý rằng Samuel đang nhìn tôi với ánh mắt kì lạ thế nào
Samuel Fisher
* Hừm...tiến triển nhanh vậy sao? Tên này khá nhỉ? Không cần mình giúp nữa rồi *
Danill Valkov
* Đột nhiên sao lại... *
_______- END CHAP -_______
Comments