[Elijah X Elena] Nguyện Ước Tội Lỗi
2. Dấu ấn của quỷ
Lúc lâu sau, Elena từ từ mở mắt, đầu óc vẫn còn choáng váng. Nàng nhìn quanh, thấy mình vẫn nằm trên sàn lạnh lẽo, mọi thứ xung quanh vẫn y nguyên như lúc trước khi bất tỉnh.
Không có dấu hiệu của sự xáo trộn hay dịch chuyển đồ đạc nào trong tòa dinh thự, mọi thứ vẫn chìm trong bóng tối và yên tĩnh đến đáng sợ. Elena thở gấp gáp, mặt đầy mồ hôi.
Elena
Chuyện gì đã xảy ra vậy? //từ từ ngồi dậy//
Elena
Mình đã bất tỉnh ư...? //nhận ra//
Elena đưa tay lên cổ, tim đập mạnh vì lo sợ, nhưng khi chạm vào da, nàng ngạc nhiên nhận ra không có vết cắn nào. Không một dấu vết, không một vết thương. Elena nhíu mày, bối rối trước sự kỳ lạ này.
Elena
Không...không có gì cả...?
Elena
Vết cắn!? //ngạc nhiên//
Elena chợt nhớ đến viên đá xanh đen kia, nàng vội quay qua tìm kiếm xung quanh. Khi ánh mắt bắt gặp viên đá nằm nguyên vẹn tại chỗ cũ và không hề bị gì, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Elena
Là mơ thôi sao...? //ngạc nhiên//
Elena
Đúng...chỉ là mơ...là mơ...//tự nhủ//
Cảm giác nặng nề dần tan biến, và Elena tự nhủ rằng có lẽ tất cả chỉ là một giấc mơ. Những điều kinh hoàng vừa qua có lẽ chỉ là ảo ảnh do nỗi sợ hãi khi bước vào tòa dinh thự này.
Elena
Amen...Bề Trên. Xin người hãy che chở cho con, dẫn lối cho con đến sự bình yên...//chắp tay cầu nguyện//
Khi ngẩng đầu lên, nàng nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy mặt trời đã sắp lặn, ánh hoàng hôn nhạt nhòa chiếu rọi qua những tán cây rừng Taiga. Elena nhớ lại lời cảnh báo của nữ tu Isabella rằng ban đêm ở rừng Taiga này thường có sói xuất hiện, sự lo lắng bắt đầu dâng lên trong lòng nàng.
Elena
Amen, mình phải về nhanh!! //gấp gáp//
Không chần chừ thêm, Elena vội vã rời khỏi tòa dinh thự, chạy nhanh về hướng ngôi làng với hy vọng về kịp trước khi bóng tối bao phủ.
Nhưng cánh rừng dày đặc đã nuốt chửng ánh sáng cuối cùng của ngày, và nàng biết mình đã chậm một bước. Tiếng tru của lũ sói vọng lại từ xa, lạnh lẽo và đe dọa, khiến Elena dừng lại, hơi thở gấp gáp trong nỗi sợ hãi. Trời bắt đầu đổ tuyết lớn, không khí xung quanh trở về cái giá lạnh thấu xương.
Elena
Ôi, thưa Bề Trên. Ngài đang thử thách con sao!? //cố giữ bình tĩnh//
Elena cố gắng giữ bình tĩnh dù tim nàng đang đập loạn nhịp vì sợ hãi. Nàng nhanh chóng tìm một chỗ khuất để ẩn nấp, tránh thu hút sự chú ý của lũ sói. Elena dựa lưng vào một thân cây lớn, tay nắm chặt tay mà cầu nguyện, mong những lời cầu nguyện có thể chạm đến Bề Trên.
Elena
//sợ hãi nhìn quanh//
Elena
*Tối quá...mình không thấy gì cả...* //thở gấp//
Elena dựa lưng vào một gốc cây lớn, hơi thở phả ra những làn khói mờ trong cái lạnh cắt da. Tuyết rơi ngày một dày hơn, khiến nàng run rẩy trong lớp áo mỏng manh.
Elena siết chặt tay ôm lấy thân mình, cố gắng giữ ấm, nhưng cái lạnh vẫn len lỏi vào từng ngón tay. Tiếng sói tru vọng lại từ xa, nàng nín thở, nép sát vào thân cây, cầu mong mình không bị phát hiện giữa đêm tuyết trắng mịt mù.
Elena
*Bề Trên...xin người hãy che chở cho con!!* //nhắm mắt cầu nguyện//
Elena chịu đựng cái lạnh thấu xương, nhắm mắt lại và lẩm nhẩm cầu nguyện, cầu mong sự bảo vệ từ Bề Trên. Nàng dựa vào gốc cây lớn, cảm giác như từng hơi thở đều bị đóng băng trong không khí lạnh lẽo này.
Trong khi đó, không xa lắm, Elijah đứng im lìm trên một nhánh cây cao, quan sát mọi hành động của Elena với vẻ mặt lạnh lùng và thích thú. Cô không hề phát ra âm thanh, chỉ lẳng lặng nhìn, như một bóng ma lẩn khuất giữa những cành cây phủ tuyết trắng xóa giữa đêm đen.
Elijah
Đồ con người ngu ngốc. Nếu lúc đó chịu ký khế ước với ta thì đã không thành ra như vậy rồi? //cười khẩy//
Elijah
Để ta xem ngươi có sống nổi qua đêm nay không nhé? //ngồi vắt vẻo trên cây//
Elijah đứng trên nhánh cây, chán nản với cảnh tượng trước mắt. Cô vung tay, và một phép thuật tối tăm lan tỏa từ bàn tay cô, tạo ra âm thanh lạ và mùi hương hấp dẫn thu hút bầy sói đến gần nàng hơn.
Elijah
Để ta dùng chính mùi máu của ngươi để đưa chúng đến đây nhanh hơn nhé~? //hào hứng//
Bầy sói ngay lập tức bị thu hút và bắt đầu di chuyển về phía nàng. Tiếng gầm gừ của sói vang vọng trong đêm tuyết, hòa cùng tiếng rít của gió lạnh. Elijah nhìn xuống với vẻ hài lòng, nụ cười nhếch mép khi thấy nàng phải đối mặt với mối đe dọa mới.
Elena
Không xong rồi...//sợ hãi//
Elena lập tức đứng dậy khi nghe tiếng hú của bầy sói ngày càng gần hơn. Nàng bỏ chạy xuyên qua lớp tuyết dày, hơi thở dồn dập và phả ra làn khói mỏng trong không khí lạnh. Phía sau, bầy sói gầm gừ và đánh hơi theo dấu vết của nàng, tiếng tru của chúng vang vọng trong đêm càng làm tâm lý nàng suy sụp.
Elijah
Một đàn sói đang săn con mồi. //cười khúc khích//
Elena chạy quá nhanh trong lớp tuyết dày, không kịp định hình địa hình phía trước. Một cú trượt chân khiến nàng bị trật khớp và té ngã, nàng đau đớn kêu lên trong đêm lạnh, không thể kêu lên vì sợ thu hút lũ sói đến nhanh hơn.
Nàng cố gắng đứng dậy nhưng không thành công. Nàng quay đầu lại, nhìn thấy bầy sói đang tiến gần với ánh mắt thèm khát.
Elena
Đừng...đừng lại gần đây!! //giọng rung rẩy//
Nét mặt của Elena hiện lên vẻ tuyệt vọng và sợ hãi. Đôi mắt nàng mở to, ánh lên sự hoảng loạn, và làn da nàng tái đi vì lạnh và lo lắng. Mồ hôi lạnh lẫn với tuyết trên trán nàng, trong khi đôi môi nàng run rẩy, cố gắng phát ra những lời cầu nguyện trong tình cảnh tuyệt vọng nhất.
Elena
Bề Trên xin người hãy cứu lấy con...//cố gắng trườn về phía sau//
Bầy sói tiếp cận Elena từng bước một, bao vây xung quanh nàng trong lớp tuyết dày. Những ánh mắt thèm khát của chúng lấp lánh trong ánh sáng mờ nhạt của đêm, tiếng gầm gừ của chúng ngày càng rõ ràng. Elena nhìn xung quanh, cảm nhận sự tuyệt vọng khi bị bao vây bởi bầy sói này.
Elena
Hết thật rồi...không còn ai có thể cứu mình nữa...//tuyệt vọng//
Bầy sói không hề dừng lại, chúng càng lúc càng tiến gần, tạo thành một vòng tròn chặt chẽ quanh nàng. Elena cảm thấy nỗi sợ hãi dâng cao, không còn lối thoát nào trước mắt.
Elijah
Mau cầu xin Bề Trên của ngươi đi? //vẫn ung dung ngồi xem//
Elijah
Để ta xem Bề Trên có đến cứu lấy ngươi không?
Khi bầy sói bắt đầu lao vào định xâu xé nàng, Elena cảm thấy nỗi sợ hãi tột độ khi những con sói gầm gừ, lồng lộn tiến gần.
Elena
Không!! Làm ơn!! //sợ hãi//
Elena
Ai đó...làm ơn hãy cứu tôi với!!! //cố gắng hét lớn//
Đột nhiên một làn sóng ma thuật mạnh mẽ xuất hiện từ trên cao, cắt đôi toàn bộ bầy sói. Những mảnh vụn của lũ sói ấy rơi xuống nền tuyết, tiếng gầm gừ chuyển thành tiếng kêu thất thanh của chúng.
Elena, trong lúc hoảng loạn, chỉ kịp nhìn thấy những con sói bị cắt đứt thành nhiều mảnh và máu bắn tung tóe khắp nơi. Nàng thở gấp, ánh mắt mờ đi vì sự mệt mỏi và đau đớn đang dần xâm chiếm lấy tâm trí nàng.
Elena
Chuyện gì...đang xảy ra vậy? Là ai đã làm điều này...? //sợ hãi nhìn quanh//
Sóng ma thuật quá mạnh đã làm nàng choáng váng. Chỉ sau một lúc, rất nhanh nàng đã cảm thấy cơ thể mình ngày càng yếu dần, và trước khi ngất đi, nàng chỉ thấy một bóng dáng kì lạ của ai đó đang bước đến gần.
Từng bước, từng bước một.
Elena
Amen...Bề Trên...xin người...hãy che chở cho con...//thiếp đi//
Cả người nàng run rẩy, đôi mắt mờ đi. Mọi thứ xung quanh dần mờ nhạt và chìm vào bóng tối, nàng ngất đi, để lại một cảm giác sợ hãi bao trùm.
Elijah
Đồ ngu xuẩn! //bước đến//
Elijah
Nếu mà không có ta thì giờ ngươi đã làm mồi cho lũ sói này rồi!! //mím môi//
Elijah
Thế mà còn ở đó Bề Trên này Bề Trên nọ!? //trừng mắt//
Elijah
//dùng chân đá nhẹ vào người nàng//
Elijah đột nhiên cúi xuống, nhìn gương mặt Elena đang ngất đi với vẻ thích thú, khác với biểu hiện chán ghét lúc nãy. Khuôn mặt nàng tái nhợt, ánh mắt mờ nhạt, và hơi thở yếu ớt làm Elijah cảm thấy hài lòng. Cô nhếch mép cười, tận hưởng sự yếu đuối và tổn thương của Elena trong đêm tối.
Đúng là một con quỷ tàn độc.
Elijah
Hừm...không để ngươi chết cóng ở đây được nhỉ!? //xoa đầu//
Elijah
Ngươi xinh đẹp và có thứ máu ngon như vậy. Chết thì tiếc lắm! //cảm thán//
Elijah suy nghĩ một lúc thì cũng cúi xuống, bế Elena lên trong vòng tay mình. Với một cử chỉ nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực, cô bay vút lên không trung, hướng về phía ngôi làng.
Elijah
Gì mà dữ nhẹ vậy? //bất ngờ nhìn nàng//
Elijah
Là do bọn con người nhẹ hay do sức mình mạnh nhỉ? //hơi thắc mắc//
Khi đến gần cổng làng, Elijah hạ thấp và thả Elena xuống nền tuyết, cách cổng làng khoảng 50 mét. Nàng nằm bất động trên mặt tuyết dày, trong khi Elijah đứng quan sát từ trên cao, nụ cười vẫn còn trên môi cô.
Elijah
Giúp ngươi nhiêu đó là đủ thấy ta là một con quỷ tốt rồi đấy! //cười khẩy//
Elijah liếc nhìn về phía ngôi làng từ trên không, cảm nhận được sự bảo vệ mạnh mẽ của lớp thánh lực xung quanh. Cô cũng nhận ra nhà thờ ở trung tâm, tỏa ra một năng lượng thánh lực mạnh mẽ. Với nụ cười nham hiểm, Elijah bay đi, để lại Elena nằm cách cổng làng.
Elena tỉnh dậy, cảm nhận sự ấm áp và yên tĩnh quanh mình. Khi mở mắt, nàng nhận ra mình đang nằm trong một căn phòng đơn giản nhưng sạch sẽ, với các biểu tượng thánh giá xung quanh. Đó là phòng dành cho tu nữ trong nhà thờ. Nàng cảm thấy choáng váng và mơ hồ, cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra trước khi mình ngất đi.
Elena
Mình...không nhớ ra chuyện gì cả...//xoa đầu//
Isabella
Amen. Cô đã tỉnh rồi à? //bước vào//
Isabella
Đêm qua, có người phát hiện cô đã nằm ngất cách cổng làng gần 50 mét.
Isabella
Họ đã đưa cô về đây đấy! //tiến đến//
Elena
T-Tôi xin lỗi vì đã gây ra rắc rối này...//nhẹ giọng//
Isabella
Không sao! Dù gì đêm qua bão tuyết cũng lớn nên cô gặp nguy hiểm thì cũng không trách được.
Isabella
Sao rồi, thấy đỡ hơn chưa? //nhìn nàng//
Elena
Amen, tôi đã thấy đỡ hơn rồi ạ...//nhỏ giọng//
Isabella quan sát Elena với ánh mắt khá lo lắng khi thấy nàng vẫn còn run rẩy và tái nhợt sau đêm qua. Isabella khẽ ra hiệu, chỉ về phía con đường dẫn đến suối nước nóng gần đó. Elena hiểu ý, chậm rãi đứng dậy, hướng về phía suối để ngâm mình, hy vọng dòng nước ấm sẽ giúp nàng hồi phục và lấy lại sức lực.
Elena từ từ ngâm mình xuống dòng nước nóng, hơi ấm lan tỏa khắp cơ thể làm nàng cảm thấy nhẹ nhõm và dễ chịu hơn. Làn da nàng trắng mịn, lấp lánh dưới ánh sáng của buổi sáng dịu nhẹ. Những giọt nước nóng chảy dọc theo đường cong mềm mại của cơ thể, khiến nàng như tan biến vào trong dòng suối.
Mái tóc dài và mượt mà của nàng xõa xuống, hòa cùng làn nước, tạo nên một khung cảnh thanh bình và quyến rũ.
Elena
Hôm qua...//nhớ đến bóng dáng kì lạ tối qua//
Elena
Là ai vậy nhỉ...? //khẽ nhíu mày//
Nàng mãi tập trung nghĩ về chuyện đó, mà không hề hay biết, phía sau gáy mình đã xuất hiện một dấu ấn kỳ lạ — một vòng tròn với những họa tiết phức tạp xoáy vào trung tâm, nơi một ngôi sao lật ngược màu đỏ như máu hiện rõ. Dấu ấn ấy âm thầm phát sáng, như một lời cảnh báo cho điều gì đó sắp xảy ra.
Elijah
Thời tiết gì mà lạnh quá vậy nè!? //rùng mình//
Elijah
Nhớ lúc trước có lạnh vậy đâu nhỉ!? Mới hơn 300 năm mà đã lạnh vậy rồi à...? //hắt xì//
Elijah bay quanh khu rừng Taiga, mắt đảo qua những tán cây như tìm kiếm thứ gì đó để chơi đùa vì đơn giản là cô đang chán. Nhưng chưa kịp thấy gì thú vị, cơn đói lại ập đến, khiến bụng cô réo lên khó chịu. Elijah nhăn mặt, cảm giác bực bội trào dâng.
Elijah
Chết tiệt...//bực mình//
Trong cơn đói, Elijah nhớ đến dòng máu thơm ngon của Elena, một hương vị khó mà cưỡng lại được. Nhưng ngôi làng nơi nàng sinh sống lại được bao bọc bởi lớp thánh lực mạnh mẽ, ngăn cản mọi quỷ dữ bước chân vào. Elijah cau mày, khó chịu vì bị chặn lại bởi rào cản vô hình này, không thể tiếp cận Elena như ý muốn.
Elijah
Cái tên Cha Sứ chết tiệt đó. Không ngờ hắn còn làm cả thứ này chỉ để đề phòng mình thoát khỏi phong ấn mà đến đây!!? //nghiến răng//
Elijah lơ lửng trên không, nhìn chằm chằm vào ngôi làng với sự tức giận. Lớp thánh lực bao phủ ngôi làng tạo ra một rào cản dày đặc, ngăn cản cô tiến gần.
Đột nhiên, một cảm giác nhức nhối ập đến, như một cơn sóng ma thuật từ dấu ấn trên người Elena đang phát ra. Elijah cảm nhận được sự biến đổi rõ ràng trong năng lượng ma thuật, một ánh sáng đỏ yếu ớt từ xa khiến cô cảm thấy khó chịu.
Elijah
Không thể tin được...cô ta có dấu ấn của mình từ khi nào vậy? //kinh ngạc//
Elijah
Không lẽ là lúc đó hả!? //ngơ ngác//
Elijah nhớ đến khoảnh khắc cô cắn lên cổ Elena, dòng máu ngọt ngào tràn ngập vị giác của cô. Có lẽ ma lực xung quanh Elijah đã len lỏi qua vết thương và xâm nhập vào cơ thể nàng, vô tình tạo nên một phong ấn quỷ dị. Cô thoáng ngạc nhiên vì chuyện này — trước giờ, những nạn nhân của cô đều bị cô giết chết ngay sau khi tiếp xúc, trừ những kẻ có khế ước với cô. Đây là lần đầu tiên Elijah thấy điều kỳ lạ như vậy, giờ cô mới biết là bản thân còn có thể đánh dấu kẻ khác bằng cách chuyền ma lực vào cơ thể họ.
Elijah
Đúng thật là...sao mình không biết đến vụ này sớm hơn nhỉ!? //khó chịu//
Elijah nhìn vào ngôi làng với vẻ mặt không vui. Cô nhíu mày, cảm thấy bực bội khi phát hiện dấu ấn của mình đang ở trên người Elena, đặc biệt vì nàng chỉ biết tin vào Bề Trên, nên cô càng không vui hơn. Cô hất cằm, thể hiện rõ sự không hài lòng với tình huống hiện tại.
Elijah
Đáng ra ngay từ đầu mình nên giết luôn chứ!?
Elijah
Chỉ vì cô ta xinh đẹp mà mình lại tha! //bất lực đập mặt vào thân cây//
Elena vẫn không biết gì. Nàng bước vào căn phòng cầu nguyện, nơi ánh sáng nhẹ nhàng từ các cửa sổ kính màu chiếu xuống sàn đá cẩm thạch. Nàng tiến đến trước bức tượng Bề Trên trang nghiêm đặt trên bàn thờ, từ từ quỳ gối xuống. Căn phòng yên tĩnh, chỉ còn âm thanh nhè nhẹ của hơi thở và tiếng xào xạc của áo choàng khi nàng hạ mình xuống đất.
Elena
Thưa Bề Trên, xin Ngài ban cho chúng con sức mạnh và trí tuệ để vượt qua mọi thử thách. Xin Ngài bảo vệ ngôi làng này và mọi người dân, cho chúng con được sống trong hòa bình và an lành. Amen.
Elena chắp tay lại và bắt đầu cầu nguyện như mọi ngày. Nhưng hôm nay, khi nàng vừa lẩm bẩm những lời cầu nguyện, ngọn nến trên bàn thờ bất ngờ tắt ngấm mà không có gió hay bất kỳ sự xáo động nào. Ánh sáng trong căn phòng bỗng trở nên mờ nhạt, tạo nên một sự lo lắng cho các tu nữ khác.
Isabella
Tại sao ngọn nến lại tắt đột ngột như vậy? //vội thắp sáng ngọn nến//
Khi Isabella thắp sáng lại ngọn nến, ánh sáng lập tức quay trở lại, và nghi lễ cầu nguyện vẫn được tiếp tục. Tuy nhiên, chỉ một lúc sau, ngọn nến bất ngờ tắt lần nữa, dù không có gió hay nguyên nhân rõ ràng. Không khí trong phòng trở nên nặng nề hơn, và sự lo lắng của Elena gia tăng.
Sau khi ngọn nến lại tắt, bức chân dung của Cha Sứ - Gabriel đột ngột bừng cháy. Ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ, ánh sáng đỏ rực chiếu sáng cả căn phòng. Mùi khét lan tỏa, và mọi người trong nhà thờ đều kinh hoàng nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kỳ lạ và đáng sợ này.
Ngọn lửa chỉ bao phủ bức ảnh mà không lan ra, nhưng sự việc khiến không khí trong nhà thờ trở nên căng thẳng và đầy lo lắng. Các tu sĩ vội vã dập lửa, nhưng sự việc này đã tạo ra một cảm giác bất an sâu sắc trong lòng mọi người.
Isabella
//chú ý đến Elena//
Isabella, với vẻ mặt lo lắng, tiến đến gần Elena, đôi mắt cô ta ánh lên sự nghi ngờ và căng thẳng. Elena cảm nhận được sự hiện diện nghiêm khắc của Isabella và cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng nàng. Ánh mắt nàng lướt qua bức chân dung đang cháy và ngọn nến đã tắt ngúm, tim nàng đập nhanh hơn.
Isabella
Elena, có chuyện gì xảy ra ở tòa dinh thự mà Cha Sứ Gabriel đã phong ấn con quỷ không? //gằn giọng//
Elena
Không, không có gì đâu...mọi thứ hoàn toàn bình thường...//cố bình tĩnh//
Elena
Chắc chỉ là...do sự thay đổi của thời tiết hoặc một sự cố nhỏ nên mới có chuyện này thôi!! Cô đừng quá lo! //trấn an Isabella//
Isabella
Tôi không tin vào những lý do đó. Khai thật đi, có chuyện gì khác thường ở đó không!? //nheo mắt//
Elena
Thật sự không có gì cả. Chỉ là một chút sự cố trong nghi lễ cầu nguyện thôi! //khẳng định//
Khi Isabella thấy dân làng hoảng sợ, cô ta ngay lập tức dừng cuộc tra hỏi và chuyển sang trấn an họ, yêu cầu họ bình tĩnh và quay lại công việc của mình. Cô ta giữ ánh mắt cảnh giác về phía Elena, nhưng lại tập trung vào việc ổn định tình hình trong cộng đồng.
Elena
//toàn thân rung lên//
Elena
*Amen...Bề Trên, xin người hãy che chở cho con...* //lo lắng đứng đó//
Elena đứng lặng lẽ, cảm giác bất an bao trùm lấy nàng. Trong đầu nàng chỉ còn hình ảnh của con quỷ - Elijah. Nỗi sợ hãi dâng tràn khi nàng tự hỏi liệu tất cả những gì xảy ra ngày hôm đó có phải là giấc mơ hay không. Nỗi lo lắng về việc nếu con quỷ ấy thực sự thoát ra, thì những điều khủng khiếp nào có thể xảy ra tiếp theo, khiến nàng không biết nên làm gì.
Trong khi nhà thờ đang rối loạn vì những sự kiện kỳ lạ, thì ở sâu trong cánh rừng Taiga, Elijah đang ngấu nghiến quả tim của người tiều phu xấu số.
Elijah
Hừm...mùi vị không ngon bằng...//thẳng thừng chê bai//
Cô cầm quả tim đầy máu, lớp da bên ngoài bị xé rách, để lộ những mạch máu đỏ tươi. Elijah nhai ngấu nghiến, những miếng thịt dính đầy máu tươi chảy ra từ miệng cô, nhỏ giọt xuống lớp tuyết dưới chân. Cô không ngần ngại dùng đôi tay đầy máu để cầm lấy, mỗi miếng thịt bị nghiền nát tạo ra âm thanh rợn người. Máu từ quả tim chảy ra, hòa vào lớp tuyết, tạo thành một vũng máu tươi đáng sợ.
Trong khi Elijah thưởng thức quả tim của người tiều phu xấu số kia, cô không khỏi cảm thấy thất vọng. Mặc dù món ăn này không thiếu máu và thịt, nhưng so với một giọt máu của Elena, nó chẳng đáng là gì.
Cô thở dài, thừa nhận rằng sự ngon ngọt của máu Elena vẫn chưa bị thứ gì có thể thay thế được. Mùi vị của máu người tiều phu này, dù đậm đà, vẫn không thể sánh được với vị ngọt ngào và quyến rũ từ máu của nàng mà cô đã từng nếm thử.
Elijah
Phải tìm cách phá lớp thánh lực đó nhanh thôi...
Elijah
Ăn cái lũ này riết chắc mất vị giác luôn quá? //thở dài//
Elijah nhìn về phía ngôi làng, ánh mắt đỏ rực với đôi đồng tử giãn nở. Cô tỏ ra thèm thuồng, ánh mắt chứa đựng sự khao khát mãnh liệt. Ánh mắt của cô găm chặt về phía lối dẫn đến ngôi làng, hình ảnh của Elena hiện rõ trong tâm trí, khiến cơn thèm khát và nỗi nhớ máu của cô càng trở nên mãnh liệt hơn.
Comments
Vương Thất An
hay nha
2024-10-27
0
lồn hồng múp
đi cứu vợ đi má
2024-10-04
2