[All Nguyên] Đau Một Lần Là Đủ
Chap 2
Đinh Trình Hâm
Trương Chân Nguyên!!!
Đinh Trình Hâm
Cậu biết cậu đang làm gì không hả?
Trương Chân Nguyên
Em...em..
Cậu nhìn thấy bộ dạng này của hắn, trong lòng sợ vô cùng, từ nhỏ đến lớn, cậu chưa từng thấy nó...
Hắn đi nhanh lại chỗ bức ảnh đó, mặc kệ mảnh vỡ của thủy tinh cứa vào tay mà lấy tấm ảnh trong đó ra. Sau khi lấy được tấm ảnh, hắn lại đi đến chỗ cậu, kéo cậu vào một phòng trống, bỏ cậu ở đó
Căn phòng từ khi cánh cửa đóng lại đã chẳng còn ánh sáng, cửa sổ cũng đóng lại hết, hắn rõ ràng biết rằng cậu rất sợ bóng tối, chỉ cần ở nơi có bóng tối, thì hình ảnh năm đó lại hiện về
Cậu ngồi co ro trong một góc của căn phòng, miệng thì lẩm bẩm, nước mắt thấm đẫm gương mặt, nhìn đáng thương vô cùng...
Trương Chân Nguyên
Hức hức...chị ơi...đừng đi...hức..xin chị đừng đi..
Trương Chân Nguyên
Em...hức...không bướng nữa...hức...chị quay về với Nguyên nhi đi...hức..
Trương Chân Nguyên
Ở đó...hức...tối lắm...hức..không cần cứu Nguyên nhi đâu...hức hức
Trương Chân Nguyên
Chị ơi...
Ngoài trời bắt đầu nổi mưa lớn, sấm sét hiện trên bầu trời đêm khiến cậu sợ lại càng thêm sợ, trong căn phòng chỉ còn tiếng khóc thút thít và tiếng kêu "chị ơi"
Trương Chân Nguyên
Hức...mấy...mấy người là ai..
Nhân vật khác
1.Đinh thiếu kêu chúng ta đánh một người gầy gò như nó sao? Chết thì sao?
Nhân vật khác
2.Nó không chết được đâu, đừng lo
Trương Chân Nguyên
Mấy người cút đi, tôi là Lục phu nhân đó, cút đi, không được lại gần tôi
Nhân vật khác
3.Haha nghe gì không, Lục phu nhân đó nha~
Nhân vật khác
1.Đúng là mơ tưởng, cũng chỉ có người mà Lục thiếu yêu, Tô Tân Hạo thiếu gia của Tô gia mới xứng là phu nhân của họ thôi có biết không
Nhân vật khác
2.Dùng thủ đoạn lên giường đàn ông thôi mà, chẳng có gì tốt đẹp cả
Ngay khi 3 vừa dứt cậu, 1 và 2 nhanh chóng tiến đến lấy một cây roi da trong tủ ra, đánh cậu không thương tiếc
Cậu có phản kháng nhưng chẳng làm được gì, nếu bình thường họ chẳng phải đối thủ của cậu, đối thủ của Trương Chân Nguyên còn chưa được sinh ra đâu. Nhưng chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, Đinh Trình Hâm biết được cậu sợ điều gì, chỉ khi trong bóng tối, cậu sẽ chẳng làm được gì
Trương Chân Nguyên
Chị ơi...hức...chạy đi...làm ơn..hức...đừng quan tâm em...chị ơi..chạy đi...hức
Trương Chân Nguyên
Chị ơi...hức...đau lắm...chị ơi...hức
Từ lúc bọn họ bắt đầu đánh cậu trong miệng cậu chỉ phát ra vài từ "chị ơi, chạy đi" cứ lặp đi lặp lại mãi...đó chính là nỗi ám ảnh lớn nhất trong quá khứ của cậu
Cậu lúc nhỏ đi chơi cùng ba mẹ thì để bị lạc mất, một người phụ nữ thấy cậu đáng thương nên đã nhận về nuôi. Nhưng năm đó cậu và chị ấy lại bị bắt cóc, chịu cảnh bị đánh trong suốt 4 năm trời
Trương Chân Nguyên
Chị ơi, chị có sao không?
Một giọng nói non nớt vang lên, trong căn hầm ẩm ướt, người con gái trên người toàn máu, vết thương khắp nơi trên người
Trương Chân Nguyên
Đã gần 4 năm rồi, không ai tìm tỷ sao? Tỷ cũng bị lạc mà...
Lục Nhiên
Không tìm được đâu, bọn này là kẻ thù của gia đình tỷ, cho dù tìm được, cũng khó mà đem về được
Lục Nhiên
Là tỷ làm liên lụy đến em...hức
Trương Chân Nguyên
Không, tỷ đừng nói như vậy, không có tỷ thì em sẽ không biết đi về đâu rồi
Trương Chân Nguyên
Là tỷ cứu em đó nha, không được nói như vậy
Trương Chân Nguyên
Nào để em băng vết thương lại cho tỷ
Lục Nhiên
Chúng ta sẽ được ra ngoài sớm thôi
Trương Chân Nguyên
Sao tỷ biết ạ?
Lục Nhiên
Tỷ đoán "xin lỗi em"
Trương Chân Nguyên
Chỗ này sao lại tối vậy chứ!? em không thích tối chút nào
Lục Nhiên
Thôi nào, sau này em sẽ được thấy ánh sáng
Trương Chân Nguyên
Ừm, em muốn được thấy cùng tỷ
Nhân vật khác
:Mau lên trốn nhanh, hầm đang có dấu hiệu sập rồi
Trương Chân Nguyên
Có chuyện gì mà ồn ào thế
Trương Chân Nguyên
Ơ, sao lại mưa rồi, không phải trời đang xanh sao?
Trương Chân Nguyên
Tỷ thì sao ạ?
Lục Nhiên
Tỷ sẽ ra sao? Em đừng lo
Trương Chân Nguyên
Ừm, vậy em đợi tỷ *cười*
Dứt câu cậu liền rời khỏi đó bằng đường mà cô vừa mới đập ra, vừa ra khỏi cậu liền quay đầu lại nhìn cô, tảng đá trong hầm cũng rơi xuống ngay cô, vô tình chặng luôn cả đường ra
Trương Chân Nguyên
Nhiên tỷ...hức..tỷ đâu rồi
Trương Chân Nguyên
Tỷ ra đây mau đi...hức hức...sao lại như vậy chứ...hức
Trương Chân Nguyên
Nhiên tỷ....hức hức
Cậu quỳ trước đống hoang tàn đó khóc đến tê tâm liệt phế, nước mắt của cậu và nước mưa ào ào chảy xuống, làm người khác chẳng phân biệt được đâu là nước mắt đâu là nước mưa nữa rồi, máu từ trong khe hở của hầm tràn ra ngoài, vừa nhìn cậu càng khóc dữ dội hơn, đến khi ngất miệng cậu cũng chỉ thốt ra đúng bốn từ
Trương Chân Nguyên
Tỷ thất hứa rồi
Khi tỉnh lại thì cậu đã trở lại Trương gia, chỉ nghe nói có người đưa tin rằng cậu ở đó, nhưng cũng chẳng biết là ai
Trương Chân Nguyên
Nhiên tỷ..hức hức...
Trương Chân Nguyên
Làm ơn...đừng đánh tỷ ấy nữa...hức
Nhân vật khác
1.Cậu ta không sao chứ?
Nhân vật khác
3.Cứ mặt kệ, làm đúng nghĩa vụ được giao thôi
Lục Nhiên
Nào ngoan em của tỷ không được khóc nữa
Trương Chân Nguyên
Tỷ ơi...là tỷ đúng không...hức
Lục Nhiên
Là tỷ, xin lỗi em nhé
Trương Chân Nguyên
Tỷ ơi..ở ..ở lại với Nguyên đi mà, không cho tỷ bỏ Nguyên đi nữa
Lục Nhiên
Xin lỗi em, tỷ xin lỗi
Thân ảnh của cô biến mất từ từ sau câu xin lỗi đó, nước mắt cậu thì đã rơi đầy mặt, miệng liên tục nói "đừng đi". Nhưng cậu không làm được, khi cậu duỗi tay ra, cô đã biến mất hoàn toàn rồi
Comments
~°Khay Chi♡🦊❄
từ vk anh họ chu nào đó mà sao h lại vậy rồi/Sweat//Sweat/
2025-05-16
0
Yuto
Ựa, vợ tôi khi nào đã thành vợ các người rồi?
2025-03-01
0
🍀🌸 Haeri 💗🌷
sao cái tên ns quen quen zậy ta
2025-05-24
0