"Mấy hôm nay không thấy bạn nhắn tin. Mọi chuyện ổn chứ?"
My - Tiểu Mộc
"Ừm, xin lỗi nhé. Mình hơi bận vài việc cá nhân. Đọc lại tin nhắn hôm trước thấy... có hơi vội vàng không?"
Quỳnh - Hoa Giấy
"Không đâu. Mình hiểu mà. Mình cũng đã nghĩ về điều đó nhiều, và... mình không thấy hối hận về những gì đã nói."
My - Tiểu Mộc
"Vậy à... Mình chỉ sợ rằng điều đó sẽ làm mọi thứ trở nên phức tạp. Chúng ta chưa từng gặp nhau ngoài đời. Tất cả chỉ là qua những dòng chữ."
Quỳnh - Hoa Giấy
"Nhưng cảm xúc là thật, phải không? Mình không nghĩ chỉ vì chúng ta chưa gặp mà mọi thứ lại không có giá trị."
My - Tiểu Mộc
"Ừ. Bạn có bao giờ nghĩ đến việc gặp mặt không?"
Quỳnh - Hoa Giấy
"Thú thật là có. Nhưng mình cũng lo. Gặp nhau sẽ như thế nào? Liệu chúng ta có giữ được sự tự nhiên như khi nhắn tin không?"
My - Tiểu Mộc
"Đó cũng là điều mình băn khoăn. Mình sợ rằng khi gặp nhau, mọi thứ sẽ không còn như những gì chúng ta tưởng tượng."
Quỳnh - Hoa Giấy
"Nhưng cũng có thể mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn. Biết đâu gặp mặt sẽ khiến chúng ta hiểu nhau hơn nữa."
My - Tiểu Mộc
"Bạn nghĩ vậy thật sao?"
Quỳnh - Hoa Giấy
"Thật lòng là mình rất muốn gặp bạn, My. Nhưng mình không muốn ép bạn nếu bạn chưa sẵn sàng."
My - Tiểu Mộc
"... Có lẽ mình cũng đã sẵn sàng rồi. Bạn muốn gặp mình vào cuối tuần này không?"
Quỳnh - Hoa Giấy
"Cuối tuần à? Được thôi, mình sẽ đến nơi bạn chọn."
My - Tiểu Mộc
"Có một quán café nhỏ gần nhà mình, rất yên tĩnh và đẹp. Mình sẽ gửi địa chỉ cho bạn."
[Cuối tuần – Quán café]
Quỳnh đến quán café sớm hơn giờ hẹn. Cô chọn một bàn trong góc, nơi có ánh sáng dịu nhẹ chiếu qua cửa sổ. Cô cảm thấy tim mình đập mạnh hơn bình thường. Đây không chỉ là lần đầu tiên cô gặp My mà còn là lần đầu tiên cô thực sự đối diện với cảm xúc của mình dành cho một người mà cô chỉ biết qua tin nhắn.
Quán café nhỏ, ấm cúng và mang một chút phong cách cổ điển, giống hệt như những gì My đã miêu tả. Quỳnh nhấp một ngụm trà, cố gắng giữ bình tĩnh trong khi mắt cô không ngừng liếc nhìn cửa ra vào.
Và rồi, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra.
Một cô gái bước vào. My – không cần phải đoán, Quỳnh biết ngay từ cái nhìn đầu tiên. My cao, mái tóc đen dài buông thả, đôi mắt lạnh lùng mà sâu thẳm giống như những gì cô đã cảm nhận qua từng dòng tin nhắn.
Cả hai dừng lại, nhìn nhau trong giây lát. My cười nhẹ, bước tới bàn của Quỳnh.
My - Tiểu Mộc
"Chào bạn. Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau rồi."
Quỳnh - Hoa Giấy
"Cảm giác thật... khác lạ. Nhưng mình mừng vì bạn đã đến."
My - Tiểu Mộc
"Mình cũng vậy. Mình lo rằng bạn sẽ thất vọng khi thấy mình ngoài đời."
Quỳnh - Hoa Giấy
"Không, bạn không hề giống như mình tưởng tượng... mà còn tốt hơn."
My - Tiểu Mộc
"Vậy thì tốt rồi. Còn bạn, Quỳnh, bạn thật sự rất đáng yêu."
Cả hai ngồi xuống, bắt đầu trò chuyện. Không khí giữa họ vẫn có chút ngượng ngùng ban đầu, nhưng càng nói chuyện, họ càng nhận ra rằng sự kết nối mà họ có qua những dòng tin nhắn vẫn tồn tại. Họ cùng chia sẻ về cuộc sống thực tế của mình, những niềm vui và nỗi buồn mà họ chưa bao giờ nói với ai.
Quỳnh - Hoa Giấy
"Thật ra mình đã lo sợ rất nhiều về buổi gặp hôm nay. Nhưng bây giờ, ngồi đây với bạn, mình thấy thoải mái lạ kỳ."
My - Tiểu Mộc
"Mình cũng vậy. Mình đã nghĩ sẽ rất khó xử, nhưng hình như... chúng ta vẫn hiểu nhau như những lúc nhắn tin."
Quỳnh - Hoa Giấy
"Có lẽ tình cảm này là thật. Không chỉ qua những dòng chữ, mà qua cả trái tim."
My - Tiểu Mộc
"Quỳnh, mình cũng muốn nói... mình thích bạn, từ rất lâu rồi."
Quỳnh - Hoa Giấy
"Vậy thì chúng ta cùng bắt đầu nhé. Bắt đầu từ chính nơi đây, với một câu chuyện không chỉ qua tin nhắn."
Cả hai nhìn nhau, cảm giác nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa. Cuộc gặp gỡ này không chỉ là một sự chuyển biến từ những dòng tin nhắn, mà là một bước tiến lớn trong hành trình của họ. Một mối tình mới bắt đầu, từ sự đồng điệu qua từng câu chữ, và giờ đây là sự hòa hợp trong trái tim.
Comments
Hay nà hay nà
2024-09-22
2
Hay nha
2024-09-13
1
🫐 Trang 🐷
kkk
2024-09-09
0