Lụy hào quang vãi í là hay thui chứ tui có ngiu bao giờ đoouu
t/g út khờ nòo
"độc thânn zui tínhhh"
Tràn ngập bộ nhớ nhớ nhớ nhớ em
Cho anh cảm giác không sao quên được
Tràn ngập bộ nhớ nhớ nhớ nhớ em
Nhưng anh mong có cảm giác này mãi
Tràn ngập bộ nhớ nhớ nhớ nhớ em
Tràn ngập bộ nhớ nhớ nhớ nhớ em
Tràn ngập bộ nhớ nhớ nhớ nhớ em
Tràn ngập bộ nhớ em
Em cũng đâu có nói gì
Lặng nhìn anh đấy anh cứ nói đi
Baby. I'm not crying
Nhưng nói ra sợ nước mắt ở trên khóe mi
Chẳng còn giống ý như lần đầu
Em có muốn em như vậy đâu
Không đi tiếp thôi đừng đợi
đồng hồ đang quay chẳng biết ngừng đâu
Đến giờ lại đếm giờ và em không muốn giải thích
Cho anh thêm thời gian để rồi có lỗi đó là tại mình
Người lặng nhìn vấn vương
Người nặng tình vẫn thương
Nhắm đôi mi khép lại
Anh thấy thật lạ kỳ
Ngàn lời nói yêu em khi anh nhớ lại
Bên tai còn thầm thì
Từng mảnh vỡ trong mơ cho anh ghép lại
Như câu chuyện tình dài
Trôi qua từng đêm chẳng có lối ra
Vì giờ em gần nhưng rất xa
Không thấy vui trong lòng
Anh nhớ góc tối ở trong căn phòng
Anh nhớ phút đón hoàng hôn cùng người con gái vàng son
Chỉ tại anh chẳng thể nắm tay em, giữ tay em, níu tay em
Lâu hơn một chút
Để anh ổn định cảm xúc
Có lẽ đến lúc chấm dứt, kết thúc thật rồi
Ký ức lại triệu hồi nỗi đau
Hàng vạn tinh tú ngoài kia dõi theo bao lòng tin nhỏ nhoi trong veo
Sao lại không thể giống như lời ca kia mong cầu?
Nhưng tại sao lại không thể giống sự tự cao và kiêu ngạo trên sân khấu? (Yeah)
Đoạn đường giờ một mình anh đi
Vẫn làm điều anh tin, ta thì chẳng còn gì nữa
Tồi tệ nhất là ngày em đi, sự thật làm anh suy
Mặc dù anh cũng đã quen dần với cuộc sống ở phía sau những ánh đèn
Nhưng vẫn chưa quen được một cảm giác trống vắng những ngày thiếu em
Không thấy vui trong lòng anh nhớ góc tối ở trong căn phòng
Anh nhớ phút đón hoàng hôn cùng người con gái vàng son
Chỉ tại anh chẳng thể nắm tay em, níu tay em, giữ tay em
Lâu hơn một chút
Để anh ổn định cảm xúc
Có lẽ đến lúc chấm dứt, kết thúc thật rồi
Ký ức lại triệu hồi nỗi đau
Và ngọn đèn kia sáng rực lên (lên)
Rọi đường đưa anh tìm đến (đến)
Một khoảng trời thật mới nhưng chẳng có em
Xin lỗi từ chối em ngồi với nhau ở bao nhiêu hàng quán
Anh có làm gì sai mà phải sợ hãi với những lời bàn tán?
Chỉ có thể là post ảnh cùng em ở chế độ close friend
Công việc anh thức hẳn, đến khi em buồn anh lại chẳng ngoi lên
Hãy trả lời anh đi
Hãy trả lời anh đi
Liệu còn hy vọng để có thể ôm lấy nhau, người ơi?
Ừ thì thôi (thôi), vậy đành thôi (thôi), một lần thôi (thôi)
Một lần anh được phép yếu đuối với chiếc ký ức tiếc nuối
(Không thấy vui trong lòng)
Không thấy vui trong lòng
Anh nhớ góc tối ở trong căn phòng
Anh nhớ phút đón hoàng hôn cùng người con gái vàng son
Dù chẳng thể nắm tay em, giữ tay em, níu tay em
Lâu hơn một chút
Để anh ổn định cảm xúc (ooh-whoa)
Có lẽ đến lúc chấm dứt, kết thúc thật rồi
Ký ức lại triệu hồi
Có lẽ đến lúc chấm dứt, kết thúc thật rồi
Ký ức lại triệu hồi nỗi đau
Comments