[ Hiên Văn/ 贤文 ] Vợ Tui Dũng Mãnh Quá!
Chapter 2: Hihi ~ được Tiểu Xinh đẹp đút ăn a~
Trên con đường đông đúc có những ánh đèn lấp lánh chiếu sáng cả con đường đang, thì có một chiếc xe Mercedes chạy nhanh trên đường.
Tống Á Hiên ngồi trên xe, nhìn ra ngoài. Trong lòng không ngừng cuống cuồng quay như chong chóng.
Nhiều lúc rất muốn mở miệng bắt chuyện với Lưu Diệu Văn, nhưng hết lần này đến lần khác đều không thể mấp máy nói mấy tiếng.
Cuối cùng, cậu hít thở sâu một hơi, lòng kiên định quyết mở miệng nói.
Tống Á Hiên
Anh...anh Lưu...bây giờ chúng ta...tới nhà hàng ạ? ( lắp bắp nói)
Lưu Diệu Văn
Mà, tôi đáng sợ lắm sao? Trông cậu mặt mày tái mét hết lại thế?
Đột nhiên, nghe Lưu Diệu Văn hỏi thế khiến Tống Á Hiên ngơ ngác mất mấy giây mới hoàn hồn lại.
Tống Á Hiên
Không, không phải chỉ là em đang suy nghĩ chút chuyện thôi ạ ( bối rối vẫy tay ngỏ ý không phải )
Lưu Diệu Văn
...( gật đầu)
Đối thoại lần đầu kết thúc.
Tống Á Hiên trong thâm tâm không ngừng xấu hổ và khóc to. Vì lần đầu tiên nói chuyện với crush mà đã thế rồi.
Tống Á Hiên
*Huhuhu ༼;´༎ຶ ༎ຶ༽*
Tống Á Hiên
*Tống Á Hiên ơi, là Á Hiên ngày thường mày nói chuyện ngôn từ chảy như nước, mà sao bây giờ bí ngôn nước hết chảy vậy trời.*
Tống Á Hiên
*Lần đầu nói chuyện với crush đã vậy, không biết anh ấy có ghét mình không nữa?*
Tống Á Hiên
*Huhuhu ༼;´༎ຶ ༎ຶ༽*
Tống Á Hiên
*Ngốc lắm rồi Á Hiên.*
Đến khi xe Mercedes đừng trước cửa nhà hàng. Tống Á Hiên vẫn chưa dứt ra khỏi suy nghĩ, hắn thui thủi bước đi như chú cún bị chủ bỏ rơi cụp đuôi trong đau khổ.
Lưu Diệu Văn
Cửa... ( vội kéo hắn lại)
Tống Á Hiên
A...( giật mình)
Vì lúc nãy do mãi suy nghĩ thì suýt chút nữa hắn đã tông thẳng vào cửa nhà hàng.
Tống Á Hiên
Cảm...cảm ơn anh ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄
Tống Á Hiên
Anh...anh cười lên thật đẹp
Mùi hương bạc hà, mát lạnh dịu nhẹ chợt phản phất xung quanh như thể như không đang bao bọc cơ thể Lưu Diệu Văn.
Tống Á Hiên nắm chặt lấy tay cậu, khí chất hừng hực của một Alpha, nhưng khi đi đến cửa phòng ăn hắn có hơi chậm chừng trước cửa. Lưu Diệu Văn nắm lấy tay anh đẩy cửa bước vào.
Đến khi ngồi yên vị trên ghế thì hắn mới hoàn hồn lại. Âm thầm tự chửi rủa bản thân một lần nữa.
Tống Á Hiên
* Đệt. Đã tự nhủ phải ra dáng Alpha lực lượng rồi mà vẫn lại...* ( đỏ mặt suy nghĩ)
Ba mẹ Tống ngồi bên cạnh thấy con trai mình như thế thì thầm thì với nhau.
Ba anh
Vợ, em có Tiểu Tống nhà mình bị sốt à?
Ba anh
Mặt thằng bé đỏ lên như trái cà chua ấy.
Mẹ anh
Tiểu Tống là Alpha sức khỏe như trâu ấy, không dễ đau vậy đâu. Chắc là thấy Omega nhà người ta xinh đẹp nên chắc là ngại.
Ba anh
ai da... Con trai giờ lớn rồi, biết mê trai rồi ( thở dài)
Hai ông bà thầm nghĩ một hồi rồi cũng nhanh chóng bắt chuyện với cậu.
Ba anh
Lâu lắm mới gặp lại Tiểu Lưu mà bây giờ đã lớn đến chừng này rồi.
Mẹ anh
Đúng thế, càng lớn lại đẹp trai. Không như thằng con nhà bác... haizz 😮💨
Mẹ cậu
Tôi cũng thấy Tiểu Tống dễ thương mà. (◍•ᴗ•◍)
ba cậu
Đúng vậy, tuy nhỏ tuổi hơn nhưng mà nhìn vào vừa dễ thương vừa đẹp trai à nha. ( cười)
Mặc kệ ba mẹ hai bên kẻ tung người hứng thì đôi bạn trẻ bên này. Người thì ngượng ngùng, nhưng ánh mắt cứ nhìn cứ chằm chằm vào người đối diện muốn lòi cả con mắt luôn. Người còn lại thì...
Chợt có một cánh tay trắng nõn vươn tới, gắp miếng há cảo xinh xắn kia đặt đặt đĩa trước mặt cậu.
Tống Á Hiên ngơ ngác nhìn bàn tay xinh đẹp ấy ngỡ ngàn.
Tống Á Hiên
* Ể... *(☉。☉)! ( ngước mặt lên nhìn)
Tống Á Hiên
* Á...(≧▽≦) vợ iu gắp cá cảo cho mình* ( giãy đành đạch trong lòng)
Lưu Diệu Văn
Mau ăn đi không lại đói đấy.
Tống Á Hiên
Dạ (◍•ᴗ•◍)
Nói rồi Tống Á Hiên nhìn chằm chằm vào miếng há cảo.
Tống Á Hiên
* Nhưng tự nhiên không nỡ ăn, hay mình cất về xong đem bảo quản treo trên khung cảnh được không ta?*
Tống Á Hiên
* Nhìn xinh xắn mủng mỉm thế này ai mà nỡ ăn.*
Thấy Tống Á Hiên cứ nhìn mãi không chịu ăn Lưu Diệu Văn thầm thở dài trong lòng gắp miếng há cảo khác đặt lên môi, Tống Á Hiên theo bản năng há miệng ăn.
Tống Á Hiên
Ngon quá đi. (✯ᴗ✯)
Lưu Diệu Văn
Ngon thì ăn nhiều vào ( cười nhẹ)
Tống Á Hiên
A~ ( gắp lại cho anh)
Tống Á Hiên
Ngon lắm Tiểu Lưu mau ăn đi.
Lưu Diệu Văn
Ngăm~ ( cười tươi)
Hai gia đình đang nói chuyện sôi nổi chợt im lặng, âm thầm vui mừng pháo hoa nổ chíu chíu.
Mẹ anh
Á... Trời ơi đẹp đôi quá ( nắm lấy vai ba anh lắc)
Ba anh
Từ...từ bà ơi, chống mặt quá ( xỉu)
Mẹ cậu
Không hổ cp tui ship mấy năm trời cuối cùng cũng thành đôi rồi...hic ( xúc động khóc)
ba cậu
Nào đừng khóc không đau mắt ( đưa giấy cho mẹ cậu)
Mẹ anh
À mà chúng ta sắp trở thành người một nhà cả rồi đừng gọi anh - em nữa. Đổi thành bé yêu, cục cưng, bảo bối đi.
Mẹ cậu
Tôi thấy gọi là chồng lớn, chồng nhỏ được hơn đấy.
Mẹ anh
(✯ᴗ✯) nhất trí với ý của chị xui
Hai mẹ Tống Lưu bàn bạc sôi nổi ánh mắt không khỏi phát ra tia sáng hào quang mà cp mình đang đẩy còn hai ông chồng thì ngồi thở dài dắt nhau lại một góc đánh cờ cho đời đỡ chán.
Tống Á Hiên
Mẹ, bác mấy cái tên này thân mật quá ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄
Mẹ cậu
Ấy sao lại gọi là bác phải là mẹ vợ.
Tống Á Hiên ngượng đến chín cả mặt, vội áp mặt xuống ăn vội.
Lưu Diệu Văn
Ăn từ từ thôi không có ai hối em đâu. (lấy khăn lau nhẹ miệng anh)
Tống Á Hiên
⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄ *Á vợ, vợ iu dễ thương quá * ( chạy vòng vòng trong lòng)
Lưu Diệu Văn
Thế chúng ta đi dạo chút nhé.
Tống Á Hiên
Dạ ( nắm lấy tay cậu)
Tống Á Hiên
Thưa ba mẹ con đi
Nói rồi Tống Á Hiên dũng mãnh nắm lấy tay Lưu Diệu Văn cùng cậu đi dạo.
Phố xá bên ngoài sáng rực rỡ gió thổi thoang thoảng, kèm theo đó là những tiếng nhạc du dương khi đi qua các cửa hàng, kèm theo đó là tiếng nói chuyện rôm rả của mọi người xung quanh.
Không biết trong đầu Tống Á Hiên nghĩ gì mà anh cúi đầu xuống hôn nhẹ lên mái tóc cậu.
Comments
tmy 🤞vợ anh YHX 🦦
thêm xíu nx chắc tim xin nghỉ hưu
2025-03-06
0
tmy 🤞vợ anh YHX 🦦
anh bth lại ik
2025-03-06
1
phạmm thảo
có cần phải thế không :)))
2024-11-15
2