Viết Cho Thời Thanh Xuân Đã Qua
Chapter 2: Khó chịu
ˋˏ✄┈┈┈┈
❛ Này,
Tại sao em phải nỗ lực đến như vậy?❜
✎ᝰ.
❛Bởi vì những thứ mà em thích lại rất đắt,
Những nơi em muốn tới đều rất xa,
Và người mà em thích lại rất ưu tú.❜
Anh _ Người có thể dành tặng sự tử tế cho bất kỳ cô gái nào anh gặp, nhưng chỉ dành sự yêu thương tới riêng cô gái của lòng anh.
Em _ Người nhận được mọi món quà từ bao chàng trai tốt, nhưng chỉ trân trọng duy nhất chiếc lắc tay anh tặng.
Tiết trời thu của tháng Tám lay động một khoảng trời - mùa của hương cốm mới, mùa của gió heo may, cũng là mùa của ngày tựu trường.
Triết Huân Phong ¹⁷
💬 Lợn ơi dậy chưa?
Triết Huân Phong ¹⁷
💬 Định ngủ tới bao giờ?
5:00 sáng, dòng tin nhắn đầu tiên của Tháng Tám đã khiến Vọng An Hà phụt cười.
Vọng An Hà ¹⁶
💬 Đầu tháng đừng để lợn cáu 🙂
Triết Huân Phong ¹⁷
💬 Dậy rồi à?
Vọng An Hà ¹⁶
💬 Không anh, em còn đang ngủ.
Triết Huân Phong ¹⁷
💬 Chuẩn bị đi lát tao sang rước đi ăn sáng.
Vọng An Hà ¹⁶
💬 Mới 5 giờ làm gì sớm?
Triết Huân Phong ¹⁷
💬 5 rưỡi quán của bác Yên đã đông nghẹt rồi nhóc.
Triết Huân Phong ¹⁷
💬 Không thì tao mua trước rồi lượn sang nhà mày rủ sau.
Đóng cửa sổ chat lại, lòng An Hà như nở hoa.
An Hà hiện đang ở phòng trọ khu số 8 đường An Nhiên, thành phố S. Còn mẹ cô thì vẫn ở dưới quê, chờ đợi cô từng ngày trưởng thành.
Mặc lên mình bộ đồng phục mới toanh đã phát, cô mất gần 1 tiếng để soi gương, đương nhiên ai cũng muốn trở nên xinh đẹp trước mắt người mình thích mà.
Vọng An Hà ¹⁶
/Đứng chờ trước cổng/
Tiếng xe điện lao đến từ xa, hình bóng cao ráo quen thuộc hiện lên trước mắt.
Triết Huân Phong ¹⁷
/Dừng xe/ Đúng giờ đấy nhỉ?
Vọng An Hà ¹⁶
/Vỗ ngực/ Còn phải hỏi?
Trước mắt cô là anh chàng Triết Huân Phong, dĩ nhiên trong mắt kẻ si tình thì anh ấy rất điển trai với cặp kính đen dày. Dáng người cao ráo khỏe mạnh cùng chiếc nụ cười cuốn hút.
Vọng An Hà ¹⁶
Bánh mì của em đâu?
Triết Huân Phong ¹⁷
/Đưa cho An Hà/ May đấy, nay anh đi không bị chen hàng.
Vọng An Hà ¹⁶
/Nhận lấy/ Hmm... Bánh mì khô thế?
Triết Huân Phong ¹⁷
/Chỉ vào trong cốp/ Anh mua sẵn nước rồi, lát ăn xong mở ra mà lấy.
Vọng An Hà ¹⁶
/Hí hửng/ Ủa sao anh biết mà mua?
Triết Huân Phong ¹⁷
/Cười cợt/ Hôm nào mày chẳng kêu.
Đúng thật, anh ấy vẫn luôn tinh tế như thế, mặc dù lời nói có phần đùa cợt hơn.
Vọng An Hà ¹⁶
/Ngồi vào sau xe/ Khai trường! Thẳng tiếnnn!
Anh đèo em suốt chặng đường dài từ cấp 2 đến khi lên cấp 3, anh vẫn luôn đèo em như thế.
Sáng nào anh cũng qua đưa đón, không quên mua bánh mì hoặc xôi kèm theo chai Trà Đào ngọt ngào vì...em thích.
Ngôi trường cấp 3 mơ ước của cả anh và An Hà, THPT Chuyên Nam Ngữ.
An Hà nhìn trường bằng ánh mắt thích thú ngưỡng mộ, năm nay em bước vào lớp 10, với số điểm đầu vào là Á Khoa.
Huân Phong nhìn em, ánh mắt nuông chiều, năm nay anh đã lớp 11, với thành tích Học Bá của trường.
Triết Huân Phong ¹⁷
/Đưa cặp cho An Hà/ Cặp này, biết lớp ở đâu chưa?
Vọng An Hà ¹⁶
/Lục tìm trong cặp/ Chờ chút, trước đó nhà trường có gửi cái bản đồ gì gì đó...
Triết Huân Phong ¹⁷
/Giật lấy cặp em/ Thôi, để anh chỉ đường cho nhanh.
Huân Phong dù có hơi nóng tính nhưng An Hà thừa biết anh ấy chỉ muốn cầm cặp hộ cho mình.
Vọng An Hà ¹⁶
/Cười thầm/ Em cho phép anh chỉ đường đấy!
Triết Huân Phong ¹⁷
/Xoa đầu An Hà/ Đi.
Triết Huân Phong dẫn An Hà lên tầng 2, cái bậc cầu thang dài làm cô rất khó chịu.
Triết Huân Phong ¹⁷
/Véo chân An Hà/ Yếu thế?
Vọng An Hà ¹⁶
/Đánh nhẹ vai anh/ Em sẽ coi đó là một lời khen.
Triết Huân Phong ¹⁷
/Đi trước/
Vọng An Hà ¹⁶
/Vội vã chạy theo sau/ Ê! Chờ!
Anh rảo bước đi trước em một khoảng không quá dài, một tay cầm cặp em liên tục mân mê chiếc móc khóa hình chuột lang nước bé nhỏ.
Lâm Gia Huy ¹⁷
/Đập tay với Huân Phong/
Vọng An Hà ¹⁶
/Liếc nhìn/ "Kia chẳng phải bạn cùng lớp của Huân Phong sao? Ngại chết mất!"
An Hà đi từ từ giảm tốc, rồi gần như dừng hẳn để né mắt hai con người đó.
Triết Huân Phong ¹⁷
/Ngoái người lại nhìn/
Khác xa với Huân Phong, anh lại rất muốn giới thiệu em với cả thế giới.
Lâm Gia Huy ¹⁷
Nhìn gì vậy? Tia trúng em nào khối 10 rồi sao?
Triết Huân Phong ¹⁷
Không liên quan tới mày.
Lâm Gia Huy ¹⁷
/Cười khẩy/ Tao là tia được rồi đấy, cẩn thận đừng để tao tán em nó.
Triết Huân Phong ¹⁷
/Cười nhếch/ Mày ảo tưởng quá rồi.
Lâm Gia Huy lướt qua nhẹ nhàng người Huân Phong. Vốn dĩ cả hai đã ghét cay ghét đắng nhau từ năm ngoái.
Hắn ta thì đào hoa, nhưng lại là học sinh cá biệt. Ấy vậy mà được các em mê như điếu đổ.
Anh thì cũng hơi hút gái, nhưng lại được cuốn hút bởi vẻ đẹp tri thức không hề tầm thường, được nhiều Giáo Viên tin cậy và các em ngưỡng mộ.
Lâm Gia Huy ¹⁷
/Cười với An Hà/ Chào nhé, em mới vô trường phải không?
Vọng An Hà ¹⁶
/Ngượng ngùng/ Đúng rồi ạ.
Chưa kịp nói dứt câu, hắn ta đã bị Huân Phong kéo ra, siết chặt cổ tay làm hắn đau điếng.
Triết Huân Phong ¹⁷
/Kéo tay em đi/ Mày mà vào muộn là bị phạt đấy!
Vọng An Hà ¹⁶
/Bĩu môi/ Ai mượn anh đi trước!
Đi được một đoạn khá xa so với Gia Huy, em mới nhẹ nhàng nói.
Vọng An Hà ¹⁶
Anh ấy là ai vậy?
Triết Huân Phong ¹⁷
Bạn cùng lớp.
Vọng An Hà ¹⁶
Anh có thân với anh ấy không? Anh ấy học như thế nào?
Triết Huân Phong ¹⁷
/Cọc/ Không thân không quen không biết gì hết.
Vọng An Hà ¹⁶
/Phồng má/ Anh cọc với ai đấy?
Triết Huân Phong ¹⁷
/Dừng lại/ Tới lớp rồi này.
Mặc dù anh ấy mười điểm, nhưng tật xấu của anh là luôn luôn lảng tránh nhiều câu hỏi của em khiến trong lòng em buồn chút nhẹ.
Vọng An Hà ¹⁶
/Giật lấy cặp/
Triết Huân Phong ¹⁷
Sao đấy?
Vọng An Hà ¹⁶
/Lắc đầu/ Chẳng sao cả.
Vọng An Hà ¹⁶
/Nhanh chóng đi vào lớp/
Triết Huân Phong ¹⁷
/Gọi với/ An Hà! An Hà!
Triết Huân Phong ¹⁷
"Giận dỗi chuyện gì sao?"
Đứa con gái nào khi yêu cũng thế cả thôi, An Hà cũng vậy. Em không còn là cô gái 5 tuổi lúc nào cũng mở lòng vị tha cho tất cả mọi người.
Và đứa con trai nào cũng cảm thấy khó chịu khi nhìn người mình thích nói chuyện với người con trai khác, đặc biệt là người mình không ưa càng không cả nể.
Vọng An Hà ¹⁶
/Ngắm nghía chiếc lắc tay/ 11 năm rồi nhỉ?
___________________________
Comments
Trà 🍋
Aaa thanh mai trúc mã shaooo
2024-09-21
1