chap 3

cô hít một hơi thật sau lấy lại bình tĩnh cô xoay mặt lại nhìn hai cậu chủ búp bê trên tay búp bê lại xuất hiện một mảnh giấy
note
"đừng lo, chúng tôi không làm hại cô! Bọn tôi muốn về phòng"
mặt của cô một lần nữa biến dạng mồ hôi trên thái dương không ngừng tuông. Làm ơn đi, Đừng có dọa người như vậy!!!
Azami
Azami
thật sự bên trong có linh hồn sao
Azami
Azami
hu hu hai cậu đừng có dọa tôi.. tôi không sợ đâu
méo máo mím môi ôm hai con búp bê trên tay một tay. một tay kẹp ôm hai búp bê còn một tay đẩy xe đựng thức ăn.
cô đưa hai cậu chủ trở về phòng, đặt hai cậu chủ ở trên giường, đĩa sandwich thì để trên bàn
Khi xong việc cô rón rén từng bước muốn rời khỏi phòng
"gọi tôi là Ran, còn đây là Rindou"
một giọng nói trầm thấp của một người đàn ông Vang Lên trong căn phòng làm cô rùng mình
chân cô mềm nhũn không cử động nổi cô phải bám vào cửa mới lết được cái thân xác ra khỏi phòng
Azami
Azami
Phật Tổ ơi Bồ Tát ơi phù hộ con qua một tháng này
cô run tay run chân bám vào vách tường như con thằn lằn cô di chuyển khó khăn một lúc lâu mới xuống được tầng dưới
cơ thể cũng vì thế mà trở lại bình thường cô vội cầm lấy miếng sandwich bỏ vào miệng rồi nhanh chóng chạy về phòng mình khóa trái cửa
cô phóng thẳng lên giường trùm nguyên cái mền lên người mịn vừa trắng bánh sandwich, tay chân quấn chặt cái mền.
Azami
Azami
thật là thà hai cậu im lặng còn hơn là cất tiếng nói, mẹ ơi sợ chết khiếp
cô run rẩy cả người khi nhớ lại giọng nói kia giọng nói âm trầm vang vọng khắp căn phòng
cứ như từ thế giới khác phát ra tiếng nói ấy nó làm cho cô không thể nào đứng vững
nhưng thật kỳ lạ búp bê sứ là trẻ con nhưng giận nói cô vừa nghe lại là của một người đàn ông trưởng thành
ực
nuốt hết miếng bánh chuối cô quấn mình vào chăn loạng choạng bước xuống giường đến bên cái tủ lạnh nhỏ
cô lấy ra một chai nước uống một ngụm cho đã khát. người ta thường nói không sai căng da bụng chùng da mắt
cô gái một cái rồi phóng mình lên giường Cô uốn éo cơ thể trụng tròn trong chăn rồi thiếp đi
trăng tròn lên cao cho biết trời đã vào khuya
Azami
Azami
ưm...
một bàn tay Mang hơi ấm chạm vào cánh tay đang bị thương của cô
một hơi ấm nhẹ thổi vào lòng bàn tay
bàn tay ấm áp ấy nhẹ nhàng tháo băng gạc trên tay cô ra
đôi bàn tay ấy nhẹ nhàng thoa thuốc cho cô sau khi thoa xong còn giúp cô băng lại
bên ngoài bỗng nhiên có tiếng sấm chớp mưa rơi ào ạt người trên giường nghe được tiếng sấm thì run rẩy xoay người nằm nghiêng cuộn mình trong lớp chăn
bàn tay kia khẽ kéo tấm chăn đang uống trên người cô xuống một cách linh hoạt đôi bàn tay ấm đã đặt lên eo cô
hơi ấm bất chợt chạm vào cơ thể ấm áp làm cho cô ngủ càng chìm sâu vào giấc ngủ sau một ngày mệt mỏi
Azami
Azami
ahhhhh
cô kinh hoàng hét lớn cả người loạng choạng trong tấm chăn
bộp
cô té chổng chân lên trần nhà lưng chạm đất
cô vội vàng ngồi dậy ôm tấm chăn Nhìn chằm chằm trên giường
hai mắt cô mở to đầy kinh hãi, hai cậu chủ Ran và Rindou không biết từ lúc nào đã nằm lù lù trên giường cô
ngay khi cô mở mắt ra đập vào trong mắt là hình ảnh hai con búp bê đang trừng trừng mắt nhìn mình
Azami
Azami
sao mới sáng sớm đã hù người ta thế hả
Azami
Azami
biết như vậy là tồi lắm không
cô mím môi phòng má cô sợ muốn rớt con tim ra ngoài luôn rồi nhưng nghĩ lại tối qua Cô đã khóa trái cửa rồi mà cửa sổ cũng không mở Vậy cậu chủ Ran và Rindou nằm trên giường cô từ lúc nào
những câu hỏi đặt ra trong tâm trí làm cô lập sống lưng
một mảnh giấy từ trên giường rơi xuống chỗ cô
note
"thật xin lỗi đã làm cô giật mình, cô không cần phải nấu ăn. Hôm nay sẽ có người giao đồ ăn tới"
Cô nhìn dòng chữ ngắn gọn nhưng dễ hiểu này làm cho rùng mình
hai cậu chủ này tính khí cũng thật bất thường hôm qua mới đuổi cô đi, hôm nay lại xin lỗi, không thể hiểu nổi
nhưng cô không để tâm cho lắm Dù sao cũng tốt hơn là bị hai cậu chủ bắt nạt hơn nữa còn là cậu chủ bút bê

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play