[LiChaeng] Muộn Màng Rồi...
4 lạnh nhạt
Lalisa ( nàng )
*Nàng không kịp phòng bị mà va vào người anh ta *
Lalisa ( nàng )
* nước mắt nước mũi dính tùm lum trên áo blue trắng *
Lalisa ( nàng )
Tôi xin lỗi
Lalisa ( nàng )
Tôi xin lỗi tôi không cô ý
Lalisa ( nàng )
* giọng nghẹn ngào * thật lòng xin lỗi tôi không cố ý
Lalisa ( nàng )
Anh không sao chứ
Chỉ thấy vị bác sĩ trẻ kia cuối thấp đầu xuống
Bambam
* mởn cợt nói * lisa 3 năm rồi không gặp cậu vẫn thảm hại y như ngày đầu chúng ta gặp nhau
Park Chaeyoung ( cô )
" mình tưởng giờ này cô ta ngủ rồi. Chứ"
Nhưng nàng vẫn như ngày nào thức trắng đêm đợi cô trở về
Lalisa ( nàng )
* ngồi thẳng lưng trước bàn ăn thịnh soạn*
Không biết lisa đã ngồi đó bao lâu
Lalisa ( nàng )
* nàng nghe tiếng động quay đầu qua *
Lalisa ( nàng )
* nhìn thấy cô nở nụ cười* chị về rồi sao
Lalisa ( nàng )
* bước tới cởi áo khoác cho cô*
Park Chaeyoung ( cô )
* cô không kiên dè mà cản lại tự mình vác áo lên cây treo *
Lalisa ( nàng )
* nụ cười của nàng có phần mât tự nhiên
Lalisa ( nàng )
Làm sao vậy bình thường em vẫn thay chị vác quần áo mà
Park Chaeyoung ( cô )
Lisa hiện tại đã khác xưa rồi
Park Chaeyoung ( cô )
Cô đừng làm cho tôi thấy chán ghét thêm nữa* nhíu mày bước qua người nàng *
Lalisa ( nàng )
* cúi đầu không lên tiếng xiết chậc gốc váy*
Nàng nghĩ rằng 3 năm qua tình cảm vợ chồng vốn có thể lay động được cô
Nhưng tất cả chỉ là con số 0
Chaeyoung là một người rất lạnh lùng nhưng với Như Yên lại diệu dàng vô cùng
Như Yên bảo thèm bánh bao nhân thịt cách trường học 50 cây số
nhác nhã
Thât sự rất lười
Comments