[Lai Bâng X Ngọc Quý X ...] OneShot
chap 4: Ánh Nắng Mùa Hè
Bầu trời hôm nay vẫn u ám như thế, những đám mây kéo dài suốt, phủ kín một vùng trời như muốn nói lên một điều gì đó mà không ai hiểu. Mưa lác đác, lạnh đến mức các học sinh trong lớp ngồi sát lại gần nhau, như thể muốn tìm chút ấm áp trong không khí ngập tràn mùi đất ẩm.
thóng lai bâng. lai bánh
//ngồi im lặng, mắt dõi vào sách, giọng đều đều//Còn không học, muốn bị phạt hả?
nguyễn quốc hận. jiro. quý.
//lén nhìn Bâng, ánh mắt loáng qua vẻ mặt lạnh lùng của cậu, giọng lí nhí//
nguyễn quốc hận. jiro. quý.
"Mình... mình chỉ... nhìn chút thôi."
thóng lai bâng. lai bánh
//vẫn không ngẩng lên, lạnh nhạt, chỉ đáp một câu ngắn gọn//Đừng nhìn.
nguyễn quốc hận. jiro. quý.
//thở dài, nhưng không giận, chỉ nhẹ nhàng//Tại vì... cậu đẹp trai quá mà...
thóng lai bâng. lai bánh
//không nói gì, chỉ nhếch môi một cái, rồi tiếp tục lật trang sách//
Đứng từ xa, những cặp đôi khác trong lớp không ai có thể bỏ qua sự tương tác im lặng của Bâng và Quý
Tuy không có nhiều lời nói, nhưng trong sự lạnh lùng ấy, lại có thứ gì đó rất đặc biệt, rất khác.
Ở bàn phía sau, Khoa và Đạt vẫn tiếp tục cuộc đối thoại hằng ngày.
đinh tấn khoa. kho
//cầm bút, làm mặt như không để ý đến Đạt đang cười trêu//
đinh tấn khoa. kho
Cái gì vậy? Mưa một chút mà làm mày cười như vậy?
.Nguyễn hữu đạt .phoenix
//cười khểnh, nheo mắt//Tao cười vì mày cứ làm như trời không mưa. Cậu mưa đi mà cứ muốn mình không cảm thấy.
đinh tấn khoa. kho
//lắc đầu, mặt nhăn nhó//Mày điên rồi.
.Nguyễn hữu đạt .phoenix
//vẫn giữ nụ cười, thêm một câu chọc ghẹo//Điên là khi mày không biết yêu.
võ minh ân .tama
//bên bàn bên cạnh, nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm giác chùn chân vì mưa lớn dần//
võ minh ân .tama
Mưa thế này chắc phải ngồi đây cả buổi mất.
Trần Quán Tuấn/ Junn//
//quay sang nhìn Tama, giọng nhẹ nhàng//
Trần Quán Tuấn/ Junn//
Mưa lớn như vậy thì... chúng ta đành phải ở lại thôi.
võ minh ân .tama
//gật đầu, lạ lùng nhìn Junn, giọng ngượng ngùng//Chắc... cậu không phiền đâu nhỉ?
Trần Quán Tuấn/ Junn//
//cười khẽ, nhìn vào mắt Tama, giọng ấm áp//Không phiền đâu, đi chung không sao mà.
võ minh ân .tama
//mặt đỏ bừng, khẽ gật đầu//Cảm ơn... cảm ơn cậu.
Yiwei và Zeref ngồi cạnh nhau, thái độ vẫn lạnh nhạt nhưng đôi mắt của Yiwei không thể không nhìn về phía Zeref khi cậu ta chợt mỉm cười nhẹ.
Lý Vương Thuyên/ yiwei /
//nhìn ra ngoài, giọng bình thản//Đã nói rồi, trời sẽ mưa suốt.
Nguyễn thanh lâm . thánh bào
//mắt vẫn nhìn vào bài tập, giọng trầm thấp//Tự mày nói mà.
Lý Vương Thuyên/ yiwei /
//ngước lên nhìn Zeref, không giấu được nụ cười//Sao cậu lúc nào cũng như vậy nhỉ?
Nguyễn thanh lâm . thánh bào
//nhìn lại, đôi mắt có phần lạ, nhưng không nói gì, chỉ nhún vai một cái//Vậy sao?
Dưới hành lang, Red và Cá đứng nhìn mưa. Red, như một người anh bảo vệ, đưa chiếc áo khoác lớn choàng qua vai Cá
Phạm vũ hoài nam.rin
//cười nhẹ, tay nắm áo khoác, giọng trầm//Cậu cứ đứng vậy, cảm lạnh đấy.
lương hoàng Phúc. cá
//nửa ngượng ngùng, nửa cảm động//Cảm ơn... cậu thật tốt với mình.
Phạm vũ hoài nam.rin
//lướt qua ánh mắt Cá, nhẹ nhàng như mọi khi//Tốt quá làm gì. Bị cảm thì phiền lắm.
lương hoàng Phúc. cá
//thẹn thùng cúi đầu, rồi nhẹ nhàng chạm vào tay Red//Cậu... cậu cũng vậy.
Cả hai bước ra ngoài, dưới làn mưa ướt, nhưng trong lòng lại ấm áp lạ kỳ. Những bước chân song song, từng nhịp đi như không muốn rời.
Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học kết thúc. Các học sinh bắt đầu xôn xao, gom sách vở chuẩn bị rời lớp
Bâng và Quý cũng đứng dậy, nhưng Bâng vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, kéo tay Quý ra ngoài hành lang.
nguyễn quốc hận. jiro. quý.
//vẫn không ngừng cười, mắt lấp lánh//Cảm ơn Bâng...
thóng lai bâng. lai bánh
//không đáp lại, chỉ quay lại nhìn Quý một lần, ánh mắt lạnh lùng nhưng không thể che giấu được một chút gì đó khác biệt//
thóng lai bâng. lai bánh
Đi nhanh lên
Cả hai bước ra ngoài, dưới cây dù của Bâng, mặc cho cơn mưa vẫn không ngừng đổ xuống.
Sun cute phô mai que siêu cấp vụ trụ/tg
ê
Sun cute phô mai que siêu cấp vụ trụ/tg
ê
Sun cute phô mai que siêu cấp vụ trụ/tg
ê con...
Comments