Chương 5: Rời Trường An

Chuyện cứu người đã không còn là vấn đề, Thiên Nguyệt lại trở về làm thê tử tốt của Tử Nha, y vẫn vào triều làm việc với hi vọng Trụ Vương sẽ cải tà quy chính, nhưng không như y nghĩ hắn vẫn như vậy thậm chí còn hơn cả trước đây, hắn nghe lời yêu hậu cho xây dựng lộc đài còn giao cho y giám sát xây dựng.
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Ồ, nương tử của ta đã trở lại /giọng điệu không vui/
Tuy suốt ngày đi sớm về khuya nhưng làm sao Tử Nha có thể không để ý đến việc nương tử của mình biến mất gần nửa tháng đây, nàng chỉ nói có chuyện phải làm một chút sau đó rời đi ấy vậy mà vậy mà một chút đó là gần nửa tháng trời...
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Nha Nha~ tướng công! Thiếp nhớ chàng quá đi mất thôi /nói rồi nhào vào lòng Tử Nha ôm ôm/
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
/đầu hàng/
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Được rồi, được rồi...nàng nói ta nghe Bách Hoa tiên tử có làm khó dễ gì nàng không, có bị thương chỗ nào không??
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
/có chút bối rối vì bị phát hiện bí mật/ chàng...chàng làm sao biết thiếp đến chỗ Bách Hoa tiên tử?
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Lúc trước nàng hỏi ta về vườn Bách Hoa, bây giờ trên người nàng lại toả ra hương của bách hoa, nếu không phải đã đến vườn Bách Hoa gặp Bách Hoa tiên tử thì có thể đi đâu
Thiên Nguyệt nghe xong chính là thán phục tướng công nhà mình thông minh tuyệt đỉnh
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Oa, tướng công thật là thông minh, sau này thiếp phải cẩn thận hơn rồi... "ấy hình như lỡ lời..." /quay mặt đi chỗ khác lảng tránh/
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Sau này!? Nàng có chuyện còn muốn giấu ta?...
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Một mực nói thích ta, muốn gả cho ta là nàng...bây giờ coi ta như người ngoài cũng là nàng, Mã Thiên Nguyệt nàng giỏi lắm! Hừ! /giận dỗi bỏ đi/
Thiên Nguyệt bị đẩy sang một bên có chút choáng váng, khi phản ứng lại thì người đã đi mất rồi
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Ơ...cái này...
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
"không phải, rõ ràng Khương Tử Nha ta biết là một người ôn nhu lương thiện kia mà, sao bây giờ lại dễ giận dỗi như vậy chứ..."
Thiên Nguyệt vẫn là bộ dáng ngây thơ vô số tội, tuy nhiên vẫn là mau chóng nghĩ cách dỗ dành Nha Nha yêu giấu thôi
Bởi vì xây dựng Lộc đài là việc không tốt, nên người giám sát là Khương Tử Nha luôn ảo não. Y phải nghĩ cách khuyên ngăn Trụ Vương và giúp đỡ bá tánh, trách nhiệm dồn lên vai y khiến y không ngày nào vui vẻ Thiên Nguyệt thấy y như vậy cũng không vui không kém gì, nàng luôn tìm cách để khiến tâm trạng y tốt hơn. Nàng nấu đồ ăn ngon cho y, rảnh rỗi thì tìm cách pha trò khiến y cười, lời nói ra luôn nồng đậm tình ý làm trái tim y ấm áp, buổi tối sẽ ôm y ngủ và lén hôn môi y một cái,...ngày ngày cứ như vậy trôi qua
_phân cách tuyến_
LỘC ĐÀI
Khương Tử Nha khó xử khi thấy Đát Kỷ tới gần và nói năng thân thiện với mình, y không biết nàng ta tới đây làm gì nhưng y biết thứ nàng đeo trên cổ là đá Nữ Oa - bảo vật gia truyền của y
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Nương nương, thứ người đang đeo trên người là vật gia truyền của vi thần, không biết vì sao người lại có nó
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Vậy sao, Hạ đại phu ngài xem kĩ xem nó có phải là của ngài không /vừa nói vừa kéo tay Tử Nha cầm lấy đá Nữ Oa/
Đá Nữ Oa được đeo trước ngực Đát Kỷ, nhìn gần thì rõ là đang xem bảo vật nhưng trông xa lại giống hai người đang làm chuyện mờ ám... Đúng lúc Trụ Vương đi đến nhìn thấy tất cả, hắn tức giận quát tháo, lại nghe Đát Kỷ uỷ khuất la lớn
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Hạ đại phu, ngươi làm gì vậy, sao ngươi lại khi dễ bổn cung...
Đát kỷ vừa nói vừa nhanh tay kéo tay Tử Nha dán vào ngực mình, Khương Tử Nha hoảng hốt thu tay về, cách xa Đát Kỷ vài bước. Trụ Vương giận dữ hướng Đát Kỷ đi tới đòi lời giải thích, đang đi thì vấp té do công trình bị sập, hắn liền cho rằng Tử Nha cắt xén nguyên liệu. Tử Nha muốn giải thích thì bị Đát Kỷ cướp lời, nàng ta một mực nói là y khinh bạc nàng, y lúc này mới hiểu ra đây vốn là cái bẫy, y càng cố gắng giải thích thì Trụ Vương lại càng tức giận, hắn tin lời mỹ nhân của hắn chứ không thèm tin lời y nói. Cuối cùng Trụ Vương nộ khí xung thiên tức giận quát tháo rồi người bắt giết y
Trụ Vương
Trụ Vương
Người đâu, bắt Khương Tử Nha lại cho trẫm!!
Tử Nha dễ gì đứng yên để bị bắt, y sử dụng pháp thuật tránh né những tên lính, miệng vẫn không ngừng giải thích... Sau một hồi thấy không thay đổi được gì, y tức giận nói Trụ Vương ham mê nữ sắc, bỏ bê triều chính,...đại loại là mắng người
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Ngươi là tên hôn quân, hoang dâm vô đạo, chỉ biết nghe lời yêu phi... Ân Thương khí số đã tận, ngươi chờ đó, ta nhất định sẽ thảo phạt nhà ngươi! /nói xong rồi rời đi/
Thiên Nguyệt đang cắm hoa trong phòng thì Tử Nha bỗng nhiên trở lại, trực giác cho nàng biết là có chuyện xảy ra. Theo như nàng nhớ thì bây giờ là lúc nàng và Nha Nha phải chạy trốn khỏi móng vuốt của tên hôn quân, đúng là như vậy, tướng công nói với nàng là dọn đồ để rời khỏi tướng phủ  rồi liền đi gặp Tỉ Can thừa tướng để từ biệt ngài ấy. Khương Tử Nha tới gặp Tỉ Can thừa tướng nói lời tạm biệt, trước khi rời đi y lại phát hiện ấn đường của tướng gia không tốt. Y bói cho ngài một quẻ sau đó đưa cho ngài một lá bùa, một cẩm nang và dặn dò ngài phải ở trong nhà không ra ngoài, không tiếp khách trong vòng 3 ngày. Tỉ Can thừa tướng gượng cười một cái đồng ý với y, văn võ bá quan trong triều đều lần lượt gặp nạn, có lẽ đến lượt ngài rồi... Sau cùng hai người khách khí qua lại thêm vài câu rồi kết thúc. Khi Tử Nha trở về cũng là lúc Thiên Nguyệt thu dọn xong tất cả, nàng vỏn vẹn chỉ đem theo vài thứ thiết yếu để trong tay nải, biết trước sẽ phải rời đi nên những thứ khác nàng đã sớm đem cho và bán đổi lấy ngân lượng rồi. Không chỉ có vậy, trước khi đi nàng còn cất công hóa trang lại, tẩy bớt một tầng son phấn đi, sắp ra khỏi thành rồi, xấu xí quá tạo điểm nhấn cũng không nên...Vũ Cát, Tiểu Muội và Vũ đại nương cũng đã xong hết cả chỉ chờ Khương Tử Nha nữa là có thể đi. Trước khi đi y giải thích qua cho mọi người về lí do rồi mới xuất phát
Trên đường đi, Vũ đại nương tuổi già sức yếu sớm đã được Vũ Cát cõng trên lưng, Tiểu Muội chân yếu tay mềm tuy đã thấm mệt nhưng thi thoảng vẫn quan tâm quay qua lau mồ hôi cho Vũ Cát. Khương Tử Nha cùng Thiên Nguyệt đều là người có pháp lực nên không thấy mệt, tuy nhiên vì còn đang che giấu thân phận nên Thiên Nguyệt phải giả bộ mệt mỏi, suốt dọc đường vẫn quấn lấy cánh tay Tử Nha nhờ y kéo đi. Thấy mọi người như vậy, Tử Nha quyết định dừng chân nghỉ ngơi một chút. Mặc dù biết chắc dừng lại sẽ không thể chạy thoát nhưng mà nhìn nương tử mình cùng mọi người mệt mỏi thế kia Tử Nha không nỡ
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Mọi người nghỉ ngơi một chút đi! /vừa nói vừa dìu Thiên Nguyệt đến dưới gốc cây to ngồi nghỉ/
Ngưu Khiết (Tiểu Muội)
Ngưu Khiết (Tiểu Muội)
Haizzzzz...cuối cùng cũng được nghỉ rồi. /nghe được nghỉ ngơi liền cảm thán một câu rồi cũng chọn bóng râm để ngồi/
Võ Cát
Võ Cát
Nương à, con cõng người tới chỗ bóng râm kia nghỉ nha /cõng mẫu thân mình tới chỗ Tiểu Muội đang ngồi/
Ngưu Khiết (Tiểu Muội)
Ngưu Khiết (Tiểu Muội)
Nè lại đây! /vẫy tay với Võ Cát, song liền lục lấy bình nước ra/ Võ Cát, đại nương lại uống nước nè ><
Thiên Nguyệt nhìn bọn họ từ đầu tới cuối thật giống một gia đình liền bật cười, cười thật vui vẻ. Lại không biết có một người từ đầu tới cuối cũng chỉ quan sát nàng, thấy nàng cười cũng cười
Hai lần 'gặp gỡ' đầu tiên tuy Thiên Nguyệt có đeo khăn che mặt, chỉ để lộ mỗi cặp mắt nhưng Tử Nha đoán được rằng nàng rất xinh đẹp, ít ra là không phải như bây giờ. Tuy hôm nay nàng đã gỡ bớt một lớp hoá trang rồi, nhìn cũng thuận mắt hơn nhưng mà Tử Nha vẫn có chút tò mò về dung mạo thật của nàng
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Phu nhân, uống nước không? /đưa cho nàng bình nước đã được mở nắp/
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Ân /nhận lấy uống một ngụm rồi cười nói/ đa tạ tướng công yêu giấu 😘
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Ừm, nghỉ chút nữa rồi đi tiếp /nói xong bày ra tư thế nhắm mắt ngồi thiền/
Tiếp xúc được một thời gian rồi, Tử Nha càng ngày càng cảm thấy Thiên Nguyệt kì lạ, bình thường nàng luôn tỏ ra tùy hứng nhưng có những lúc y lại cảm thấy nàng rất thâm trầm khó hiểu. Tỉ như lúc y nói phải rời đi, nàng không tò mò, không náo loạn mà chỉ ngoan ngoãn làm theo. Nhìn qua chính là tin tưởng y, để y tự mình giải thích mà lúc y giải thích thì nàng cũng có tỏ ra ngạc nhiên và bức xúc về thái độ của Trụ Vương nhưng sao y lại có cảm giác nàng đối chuyện này không bất ngờ lắm, như kiểu sớm muộn gì cũng xảy ra vậy
Nghỉ ngơi xong, mọi người tiếp tục lên đường, nhưng đi chưa được ba bước chân đã nghe được giọng yêu nữ quỷ dị
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Khương Tử Nha ngươi nghĩ mình có thể chạy thoát được ta sao, hahaha...
Âm thanh vang vọng tứ phía rồi dần dần biến mất, trước mặt mọi người xuất hiện hai con yêu nữ. Hồ Tiên Nhi vận y phục màu trắng được làm từ lông hồ ly vô cùng lẳng lơ, chẳng qua ngay cả mái tóc cũng bạc trắng thì nhìn không hay lắm...bất quá như vậy người khác nhìn vào mới biết ả là hồ yêu - cửu vĩ hồ. Phụng Thanh Thanh lại trái ngược với Hồ Tiên Nhi, ả bận y phục lòe loẹt đủ màu sắc nhưng nổi bật nhất là màu xanh nước biển, trên đầu còn gắn vài sợi lông vũ, chắc sợ người khác không đoán ra ả là trĩ kê tinh - cửu đầu trĩ kê tinh
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Các ngươi...
Đang tính nói gì thì Tử Nha nhìn thấy đá Nữ Oa trên người Hồ Tiên Nhi, y lại nhận ra thêm một chuyện
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Yêu nghiệt, quả nhiên Tô Đát Kỷ là ngươi biến ra!
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Không sai, Tô Đát Kỷ chính là Hồ Tiên Nhi cửu vĩ hồ tiên ta đây! /vẻ mặt 'ngươi biết cũng đã muộn' kiêu ngạo thừa nhận/
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Yêu nghiệt, ngươi hại ta cũng không sao nhưng ngươi yêu ngôn mê hoặc Trụ Vương khiến hắn ta tàn hại chúng sinh, ngươi thật sự là quá đáng mà /tức giận/
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Quá đáng? Ngươi mới là quá đáng, ngươi dùng tam muội chân hỏa thiêu tiểu muội của ta trở về nguyên hình, khiến muội ấy mất đi đạo hạnh ngàn năm. Khương Tử Nha hôm nay ta nhất định đòi lại công đạo cho muội ấy! /giận giữ lập tức ra hiệu cho Phụng Thanh Thanh bên cạnh cùng tấn công Tử Nha/
Hai bên giao chiến một hồi không phân thắng bại, Thanh Thanh liền nghĩ xấu lao tới chỗ Thiên Nguyệt, Võ Cát, Tiểu Muội và Võ đại nương. Còn Hồ Tiên Nhi thì giữ chân Khương Tử Nha
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
/cười gượng/ cuối cùng vẫn đến thật sao...
Tuy không còn pháp lực nhưng một chút khinh công của Thiên Nguyệt vẫn còn dùng được đi, dù sao cũng là khinh công đệ nhất thiên hạ Đạp Vân mà Phụng Thanh Thanh đến gần, Thiên Nguyệt nhanh chóng xô mọi người chạy đi sau đó lách mình tới sau lưng ả, tùy tiện túm lấy y phục ả giựt ngược lại. Thanh Thanh vốn nghĩ nàng là người bình thường, không nghĩ nàng còn có chút công phu trên mình nên sơ ý để nàng thuận lợi đắc ý
Phụng Thanh Thanh
Phụng Thanh Thanh
Hừ, ả đàn bà xấu xí! Không ngờ cũng có chút công phu mèo cào. Dám làm rách y phục của ta, xem ta hôm nay giết ngươi như thế nào.../tức giận trừng mắt mắng người/
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Thiên Nguyệt (Mã Chiêu Đệ)
Haha, ta ở đây cho ngươi giết nè, tới bắt ta đi...con gà mái lẳng lơ, lêu lêu... /cố tình chế nhạo để đối phương đuổi theo mình/
Thiên Nguyệt là muốn Thanh Thanh đuổi theo mình mà bỏ qua Võ Cát bọn họ, ba người vừa được cứu cũng nhanh chóng trốn qua một bên. Hiện tại chiến trường chỉ có Khương Tử Nha, Hồ Tiên Nhi, Phụng Thanh Thanh, Mã Thiên Nguyệt bốn người
Thiên Nguyệt cố gắng lôi kéo Thanh Thanh đi để Tử Nha đánh bại Tiên Nhi... Lúc sau Tử Nha thật sự đánh thẳng rồi, tuy nhiên nhờ có Đá Nữ Oa mà Hồ Tiên Nhi cùng Thanh Thanh đã thoát được, không những vậy còn đem theo Thiên Nguyệt đi -.- Nàng đã cố gắng hết sức rồi mà vẫn không thay đổi được kết cục a, vậy mà vẫn bị bắt đi
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Hồ Tiên Nhi (Tô Đát Kỷ)
Khương Tử Nha, muốn cứu người thì đến Hiên Viên cổ mộ
đó là lời nhắn gửi cuối cùng trước khi tẩu thoát của Hồ Tiên Nhi
...
Triều Ca
Bá Ấp Khảo vì lo lắng cho cha nên tới Triều Ca xin gặp Trụ Vương, trước khi vào cung y đã tới gặp qua Tỉ Can thừa tướng. Ban đầu Tỉ Can vì nghe theo lời dặn dò của Khương Tử Nha mà không gặp song nghĩ vì tình nghĩa nên lại gặp, không biết rằng đã rước hoạ vào thân.
Hồ Tiên Nhi nghe tin Bá Ấp Khảo vào cung thì vừa mừng vừa lo, mừng là vì nghe nói hắn biết đàn khúc 'hoàn hồn có thể giúp Ngọc Khánh trị thương, lo là bởi hắn là hôn phu của Đát Kỷ cũng là thanh mai trúc mã, hắn có thể nhận ra Đát Kỷ này là giả. Vừa mới chuyện Khương Tử Nha ả đã giao lại cho Thân Công Báo còn vụ này ả phải tự lo liệu thôi
Bá Ấp Khảo dâng lên lần lượt là Thất Hương Xa - chiếc xe khi xưa hoàng đế Hiên Viên đánh bại Xi Vưu ở Bắc Hải để lại, không cần phải đẩy chỉ cần có người ngồi lên đó, muốn đi đâu nó sẽ đưa tới đó; tiếp theo là Thảm Tỉnh Rượu - người nào đang say bí tỉ chỉ cần nằm lên thảm này liền tỉnh ngay;  cuối cùng là một con bạch hầu, tuy là súc sinh nhưng biết ba ngàn tiểu khúc, tám trăm đại khúc có thể ca hát trong yến tiệc...đặc biệt là đôi mắt của nó còn có thể phân biệt quỷ quái nhân gian. Nói tới đây bạch hầu cứ nhìn chằm chằm vào Đát Kỷ, nó biết ả là yêu quái liền xông tới, Đát Kỷ hoảng hồn né tránh, Bá Ấp Khảo vội đuổi súc sinh ra ngoài, Trụ Vương tức giận muốn trừng trị y. Nhận được sự cầu xin của Đát Kỷ trong thức hải, Hồ Tiên Nhi trong thể xác Đắc Kỷ nói đỡ cho Ấp Khảo, giúp y qua khỏi kiếp nạn này. Song ả nhanh chóng chuyển chủ đề để cho Bá Ấp Khảo đàn khúc hoàn hồn bằng ngọc thạch tỳ bà - nguyên thân của Ngọc Khánh để giúp Ngọc Khánh trị thương.
...
Khương Tử Nha theo lời Hồ Tiên Nhi đến Hiên Viên cổ mộ cứu Thiên Nguyệt, chờ đợi y là hai con yêu quái Thanh Loan, Hoả Phụng. Pháp lực của bọn chúng tuy không cao nhưng vì có chuẩn bị trước, giăng bẫy nên Tử Nha đã bị vây khốn trong hỏa cầu của bọn chúng.
May mắn được Thái Ất chân nhân giúp đỡ, Tử Nha nhanh chóng thoát khỏi vòng vây đi cứu Thiên Nguyệt. Sau đó đưa nàng đến chỗ Võ Cát tụ họp, còn bản thân y vì cảm nhận được Tỷ Can thừa tướng gặp nạn nên đã trở lại gặp người
Tỷ Can đang lo lắng chuyện Bá Ấp Khảo vào cung thì Tử Nha xuất hiện, ngài nhanh chóng nói rõ sự tình cho y hay Biết được Tỷ Can đã không nghe theo lời mình, bế môn ba ngày mà mở cửa cho Bá Ấp Khảo vào nhà, Tử Nha liền đen mặt...
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Khương Thượng (Khương Tử Nha)
Chuyện Bá Ấp Khảo vào cung không phải là chuyện tốt, chuyến này đi sẽ gặp chuyện đại hung, e là chết không toàn thây...
Tỷ Can nghe vậy tự trách bản thân không thôi, song vội vàng vào cung mong có thể kịp thời cứu giúp Bá Ấp Khảo
...
Lúc Tỷ Can xin gặp Trụ Vương là lúc Trụ Vương cùng Đát Kỷ đang nghe Bá Ấp Khảo tấu cầm. Thấy Tỷ Can xin gặp, Đát Kỷ liền kêu Trụ Vương đi gặp ngài, để lại hậu cung chỉ còn mình Đát Kỷ và Bá Ấp Khảo
Hồ Tiên Nhi trong thân xác Đát Kỷ lẳng lơ quyến rũ khiến Bá Ấp Khảo mềm lòng rồi yêu cầu y đàn khúc hoàn hồn bảy bảy bốn mươi chín ngày trên ngọc thạch tỳ bà để giúp Ngọc Khánh. Trong lúc Bá Ấp Khảo đang do dự thì y lại phát hiện ra sự kì lạ của Đát Kỷ, cộng thêm phản ứng của bạch hầu lúc trước, y nghi ngờ là nàng đã thay đổi hay là...
Đát Kỷ biết ý đồ xấu của Hồ Tiên Nhi, nàng cố gắng chạy ra nhắc nhở Bá Ấp Khảo. khiến cho y nhận ra vừa rồi không phải nàng. Bá Ấp Khảo sau khi rõ sự tình liền tìm cách khiến Đát Kỷ giả rời đi để nói chuyện với Đát Kỷ thật Sau khi trò chuyện, Đát Kỷ khuyên Ấp Khảo đừng đáp ứng yêu cầu của Hồ Tiên Nhi. Ấp Khảo nghe theo từ chối khiến Hồ Tiên Nhi tức giận. Ả ta lại yêu ngôn mê hoặc Trụ Vương là Bá Ấp Khảo bất kính với mình, lại được Trụ Vương rất nghe lời nữ nhân nên nhanh chóng ra lệnh đem Ấp Khảo nhốt vào đại lao, chờ ngày xử tử, mặc cho Tỷ Can cùng các trung thần cầu xin minh xét như thế nào Tuy nhiên, như vậy vẫn chưa vừa lòng yêu nữ, Hồ Tiên Nhi tiếp tục hiến kế cho Trụ Vương rằng băm nát thịt Bá Ấp Khảo ra làm bánh nhân thịt cho Tây Bá Hầu - người được mệnh danh là giỏi thuật bói toán ăn. Nếu Cơ Xương ăn bánh chứng tỏ là hữu danh vô thực thì sẽ thả người đi, còn ngược lại thì xử tội luôn để răn đe

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play