[All Nguyên] Our Be Love Story
AllNguyên/Hâm Nguyên (3)
Lưu Diệu Văn
Ngoan, dỗ anh ấy xong thì vào ăn cơm nhé /thả em xuống, cúi đầu thơm nhẹ lên má em khích lệ/
Đinh Trình Hâm đang ngồi trên xích đu ngoài vườn, tay lướt điện thoại nhưng mặt mày vẫn khó chịu vô cùng, cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể ném cái điện thoại đi. Sau đó anh bực nội vò tung mái tóc rồi ném nó sang một bên thật.
Trương Chân Nguyên
Đinh ca...
Trương Chân Nguyên vốn đã đang không biết làm sao nhìn một loạt hành động của anh biết anh tức giận không nhẹ lại càng thấy có lỗi, ngồi dưới chân anh một lúc rồi mới dám nhẹ níu tay áo anh, khẽ gọi một tiếng.
Đinh Trình Hâm
/Không phản ứng/
Đinh Trình Hâm đã biết em đến bên cạnh từ lâu nhưng vẫn làm như không thấy.
Trương Chân Nguyên
Anh ơi.
Trương Chân Nguyên gan lớn hơn một chút, nắm lấy ngón tay út của anh, giọng sữa mềm nhũn ủy khuất. Bình thường Đinh Trình Hâm dịu dàng với em nhất, anh như này thật sự đã doạ đến đứa nhỏ.
Trương Chân Nguyên
Anh ơi, Nguyên Nhi sai rồi, Nguyên Nhi không nên nghịch ở chỗ nguy hiểm như vậy, Nguyên Nhi không dám nữa, anh đừng không để ý Nguyên Nhi mà /níu tay anh nhỏ giọng nức nở/
Trương Chân Nguyên biết mình sai nên dù rất ủy khuất cũng kìm nén không khóc nãy giờ, nhưng mà Đinh Trình Hâm không quan tâm em em không chịu được, vừa nói mấy câu đã không nhịn được rơi nước mắt.
Đinh Trình Hâm
Biết sai rồi sao còn khóc?
Đinh Trình Hâm thở dài mở mắt, ngồi thẳng lại khi đứa trẻ phát ra tiếng nức nở. Chỉ giỏi làm anh đau lòng thôi.
Trương Chân Nguyên
Hức_Đinh Trình Hâm không quan tâm em hức_ nên em mới khóc ưm_
Đinh Trình Hâm
Đứa trẻ ngốc này...
Đinh Trình Hâm vẫn là không chịu được nước mắt đứa nhỏ, nhắm mắt túm gáy em kéo lại, mạnh mẽ hôn lên đôi môi đang vì khóc mà bĩu ra kia, chặn lại tiếng khóc của em. Anh bảo vệ Trương Chân Nguyên vì cái gì, sao có thể biến bản thân thành lí do làm đứa nhỏ khóc được?
Trương Chân Nguyên cũng ngoan ngoãn ôm cổ anh hôn đáp lại.
Môi mềm bị ngậm lấy, Trương Chân Nguyên ngoan ngoãn hé miệng để anh xâm nhập, đầu lưỡi lập tức bị Đinh Trình Hâm cuốn lấy hôn sâu.
Đinh Trình Hâm
*Sao miệng đứa nhỏ này lúc nào hôn cũng ngọt thế nhỉ, rõ là không ăn kẹo*
Đinh Trình Hâm dù chẳng phải lần đầu hôn bạn nhỏ, nhưng lần nào cũng cảm thán không biết do đứa nhỏ lén ăn kẹo hay là anh yêu bạn nhỏ quá mà lần nào hôn cũng thấy miệng em ngọt đến nỗi anh chỉ muốn hôn mãi. Nếu không phải Trương Chân Nguyên thiếu dưỡng khí đập đập vai anh anh còn chưa muốn buông ra đâu.
Đinh Trình Hâm
Lần sau còn dám nghịch khi không có bọn anh không?
Đinh Trình Hâm đưa tay ôm lấy bạn nhỏ bị hôn đến mềm nhũn ngã vào ngực mình, thấp giọng hỏi.
Trương Chân Nguyên
Hộc_không dám nữa. *khó khăn hít thở*
Đinh Trình Hâm
Không phải không cho em nghịch, anh biết em là con trai, sẽ có những tò mò mà đứa con trai nào cũng có nhưng anh thật sự không nhìn được em bị thương, nhất là trong phạm vi anh có thể bảo vệ nên muốn nghịch cũng được, thứ nhất phải trong tầm mắt anh, thứ 2 phải an toàn, được không?
Đinh Trình Hâm tựa cằm lên cái đầu tròn của em, nhỏ giọng dạy dỗ.
Trương Chân Nguyên
Dạ, em biết sai rồi, lần sau em không thế nữa
Trương Chân Nguyên
Nhưng mà
Trương Chân Nguyên
Khi em không ngoan, em mải chơi không nhớ lời mọi người dặn Đinh Trình Hâm có thể mắng em, có thể phạt đánh tay nhưng Đinh Trình Hâm không được không để ý em, em sẽ khóc cho Đinh Trình Hâm xem!
Đinh Trình Hâm
Anh thấy rồi, đứa nhỏ nào đó vừa mới khóc đây nè *cưng chiều lau đi nước mắt còn đọng trên mi em*
Trương Chân Nguyên
Đinh Trình Hâm hứa đi!
Trương Chân Nguyên
Lần sau anh còn bỏ đi không quan tâm em như vậy em cũng sẽ không thèm quan tâm Đinh Trình Hâm nữa, em qua ngủ với Mã ca! *bặm môi đe doạ* (dù chẳng có tí uy hiếp nào)
Đinh Trình Hâm
Được. Anh hứa với bạn nhỏ, lần sau anh không như vậy nữa, được không? *hôn lên đôi môi đang chu ra của em*
Đinh Trình Hâm yêu bạn nhỏ chết mất thôi, nhìn em phồng má nói lời hung dữ với mình mà không nhịn được hôn tận mấy cái lên môi mềm của em.
Đinh Trình Hâm
Lúc nãy anh lo quá lại sợ sẽ không nhịn được lớn tiếng với em mới đi ra ngoài bình tĩnh mà. Ngoan, anh cũng sẽ không như vậy nữa.
Trương Chân Nguyên
Vậy còn được!
Trương Chân Nguyên
Đinh Trình Hâm không bế em à? *vươn tay*
Bạn nhỏ được anh hôn hôn dỗ dành cũng xuôi, vươn tay làm nũng với anh.
Đinh Trình Hâm
Bế em bế em. *bật cười bế em lên*
Đinh Trình Hâm
Vào ăn cơm nhé. Chắc mọi người đều đang chờ rồi.
Đinh Trình Hâm một phát ôm Trương Chân Nguyên từ dưới đất đứng lên, để chân em quấn lên eo mình mới đi vào nhà.
Trương Chân Nguyên
Dạ. *ôm cổ để anh bế vào*
Hạ Tuấn Lâm
Vẫn là miệng cứng lòng mềm thôi
Hai đứa không yên tâm em bé nên núp gần đó nãy giờ, thấy Đinh Trình Hâm hôn em vừa cay mắt vừa thở phào, thấy êm rồi thì chạy vào báo tin, dù biết rõ cũng chẳng xảy ra cái gì được.
Mã Gia Kỳ
Vậy sắp cơm thôi, bạn nhỏ chơi cả sáng chắc cũng đói rồi.
Các anh
(- Đinh Nguyên) Dạ
Chờ 2 nhân vật chính đi vào thì cơm nước đã được dọn ra hết, ai ngồi chỗ nấy, Đinh Trình Hâm bế em đi rửa tay rồi vào ăn cơm, mọi thứ lại trở về như ngày thường.
Tác giả
Có xàm quá không ta 🥹🥹🥹
Tác giả
Viết truyện chat thật sự không dễ như tui nghĩ 🫠🫠🫠
Comments
u mê trai lầu 18
hong nha hong nha tui có thể ăn đường kiểu này quài quài lun
2025-04-21
0
u mê trai lầu 18
điện thoại là thứ chịu khổ nhất trong gia đình Thời Đoàn
2025-04-21
0
TNT 🐿🐿🐿💚💚
điện thoại:cứu teo:(((
2025-03-06
0