CHAP 3 - Bữa ăn

VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Có chị với bà chị thôi
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Vậy ạ
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
um
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Vậy em đến ăn chung nhá
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Có kì không ạ
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Em với chị mới biết nhau được ngày hôm nay thôi mà
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Không sao
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Trước lạ sau quen mà
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
đi thôi
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
*nắm tay nàng dắt đi *
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
*mỉm cười + đi theo *
Dù bình thường cô có vẻ không quan tâm đến ai nhưng cô rất để ý cảm xúc của người khác
Và cô đã nhìn thấy được trong đôi mắt của nàng có một nỗi buồn đang được che đậy lại
Chính vì thế mà cô đặc biệt đối xử với nàng khác với mọi người
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Bà ơi, cháu về rồi ạ
Bà Viên
Bà Viên
Cháu về rồi
Bà Viên
Bà Viên
đây là
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Dạ, cháu là Vương Dịch ạ
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Hôm nay, cháu mời bạn về nhà ăn cơm chung với hai bà cháu mình đó ạ
Bà Viên
Bà Viên
tốt tốt
Bà Viên
Bà Viên
Hai cháu mau vào ăn đi
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Dạ
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Dạ
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Cháu xin phép ạ
Bà Viên
Bà Viên
đừng khách sáo
Bà Viên
Bà Viên
Cháu cứ tự nhiên như ở nhà mình là được
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
*mặt có chút buồn *
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Dạ, cháu biết rồi ạ
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
*gắp thức ăn cho bà + nàng *
Bữa ăn tuy đơn sơ nhưng chứa đựng rất nhiều tình cảm trong đó
Cô đang rửa chén
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Hay là em phụ chị nha
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Em đứng đó đi
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
để chị làm được rồi
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Mà chị hỏi này
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Sao lúc nãy em có vẻ buồn vậy ?
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
*im lặng *
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Em không trả lời cũng không sao
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Thật ra, khi nghe bà chị nói cháu cứ tự nhiên như ở nhà thì em...
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
*sắp khóc *
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
*ngừng tay + nhìn nàng *
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
ở đây em còn tự nhiên hơn ở nhà mình nữa
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Vì ba mẹ em chỉ...quan tâm em trai thôi...
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Tất cả đồ ăn ngon là của em trai
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
*khóc *
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Vậy làm sao...mà...em có thể tự nhiên ăn được chứ...
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
*nức nở *
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
*lau tay *
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
*tiến tới ôm nàng vào lòng *
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
được rồi...em đừng khóc nữa mà
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Chị xin lỗi, đáng lẽ ra chị không nên hỏi mới phải
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Không phải lỗi của chị
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Là do em quá dễ khóc
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Em thật yếu đuối mà...chỉ vậy thôi mà em đã khóc rồi
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Thật ra khóc cũng chỉ là một loại cảm xúc mà thôi
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Nên em đừng xấu hổ vì điều đó
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Nếu em không khóc mới là điều đáng lo đó
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Hả
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
thì là...mắc bệnh trầm cảm đó
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
đúng không ta
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Chị cũng không rõ lắm
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
*gãi đầu *
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
*cười cười *
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
*cười theo *
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Chị hay quá ha
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Không biết vậy mà cũng nói nữa
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
thôi em về nha
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
VIÊN NHẤT KỲ (cô )
Chị theo em nha
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Thưa bà cháu về ạ
Bà Viên
Bà Viên
lần tới cháu lại qua nha
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
đồ ăn bà nấu ngon lắm ạ, lần sau cháu sẽ qua ăn ké tiếp
VƯƠNG DỊCH (nàng )
VƯƠNG DỊCH (nàng )
Lúc đó bà đừng chê cháu phiền là được
Bà Viên
Bà Viên
Cô nhóc này
Hot

Comments

An Gia

An Gia

:))

2024-12-18

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play